217 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Sáng hôm đó C2 chúng tôi như một ngày hội một ngày hội của những người lính đơn giản chẳng cần màu mè, ấm trà nóng được pha bằng cái ca inox với tấm nylon đậy trên miệng được thắt bởi cái chun dùng than đục 2 cái lỗ, lỗ nhỏ để rót nước ra lỗ to để đổ nước sôi vào cũng chỉ một loáng là có cái cho lính vui vẻ với nhau rồi, nồi chè đỗ xanh lại xình xịch trên bếp, khi đỗ nhừ cho đường vào để nguội là có cái mà xì xụp với nhau.

 Sữa hộp quá hạn cho vào cái thùng vỏ đạn đưa lên bếp đun xình xịch liên tục hàng 1 2 ngày cứ mặc kệ nó trong cái thùng đạn đó mà sôi đến bao giờ cũng được, đun cho cục sữa đó khô quắt lại cho thoát hết hơi nước bên trong cái hộp sắt tây đó ra khi chỉ còn là một cục sữa khô thì đục hộp sữa ra dùng dao cắt thành từng miếng mà ngai với nhau, cũng ngon chán, ai muốn ăn nhanh hơn thì đục hộp sữa đổ ra cái nồi rồi đun thật nhỏ lửa rồi ngồi đó mà khoắng mà quậy cho tới khi nó vón hòn vón cục lại thì cũng ăn được ngay nhưng cũng cẩn thận để sữa cháy thì không thể ăn được nữa. Trà trụy, kẹo sữa thuốc lá Hoa mai, thư nhà, thời sự hiện tại với nhiều triển vọng tốt thì bất kể cái đám dù cả lính mới lẫn lính cũ cũng đã thành một ban tham mưu cho mặt trận BGTN rồi.
Anh Phình quản lý C2 với nhóm anh nuôi thằng Lộc chẳng biết mò mẫm ở đâu ra bê về 2 cái đùi bò to tướng với màu da vàng sẫm, sáng nay lấy thịt lợn trên D cung cấp cho C2 nhìn đống thịt mang từ VN qua khi đến tay lính thì không thể ăn được nữa, từng mảng đã thâm đen và khăn khẳn mùi, mặc dù đã cắt bỏ cái phần đó đi xong nấu lên mùi thum thủm xực mũi nên anh Tập CTV ra lệnh đổ ngay đi không được cho lính ăn như vậy, giữa mùa khô thế này nếu để lính xơi cái của đó vào không ai dám chắc rằng Tào Tháo có đuổi hay không, thôi đổ đi cho chắc ăn, thịt thì thiếu gì chỉ cần xách súng đi tìm bò của Pốt mà bòm bảo đảm vệ sinh với thịt tươi nguyên.
Khoảng 9h sáng trên D bộ có lệnh cho cán bộ chính trị, quân sự các C lên D họp gấp, anh Hồng và anh Tập đi tôi định xách súng đi theo nhưng anh Tập cản lại.
- Thôi, mày ở nhà, từ đây lên D có 2 300m chúng tao đi được rồi, lên đó làm gì ngồi vạ ngồi vật bên ngoài cho chết mệt, ở nhà mà chơi mà ngủ cho khỏe.
Ông CTV này cũng xuất thân từ thằng lính liên lạc mà lên bởi vậy cũng rất thông cảm với mấy thằng liên lạc chúng tôi, anh nghĩ vậy cũng phải lôi tôi theo làm gì để tôi ở nhà chỉ huy mấy thằng bậu xậu trên C bộ vẫn hơn, đi vắng hết nhỡ ở nhà gà mọc đuôi tôm thì sao?

2 thằng lính thông tin là quân ăn nhờ ở đậu lười như chấy chẳng mấy khi muốn động chân động tay trong sinh hoạt, hơi tý là lý do trực máy đến cái bát ăn cơm của nó mà cũng chẳng chịu rửa, đã có lần tôi ném cái bát ăn cơm của chúng nó vào bụi, rửa hộ chúng nó mãi rồi, nước uống cũng không chịu đun mà uống chỉ muốn người khác đun cho uống, thằng Hồng văn thư thì hiền lành chúng nó sai gì cũng cum cúp làm, thằng Việt thì cũng thế nốt cứ hề hề hà hà cười.

 Diễm y tá cũng vậy tính cả nể nên hay làm cố cho xong hơi tý là thôi kệ chúng nó lính phối thuộc trên D xuống mà nên bọn nó ỷ lại, mấy cái thói chây lười đùn đẩy là tôi ghét nhất nên 2 thằng thông tin này cũng chẳng khoái tôi, còn tôi thì cũng chẳng ưa gì chúng, chúng nó có cách suy nghĩ rất láo đều là lính với nhau cả mà chúng nó làm như liên lạc hay hội bậu xậu của đại đội cứ như thằng đầu sai của nhà chúng nó không bằng, tôi đã trị cho vài lần rồi nhưng chắc vẫn chưa hiểu ra vấn đề.
Khoảng gần trưa thấy 2 anh cán bộ C đi họp về, nhìn nét mặt buồn buồn không nói là biết rồi, thế nào cũng có chuyện gì đây, anh Hồng cắp theo tấm bản đồ với tấm nylon trắng khá mới, loại bản đồ của Campuchia toàn chữ rắn giun với những con số bé ly ti chỉ dẫn theo những con đường, vài điếm thành phố thị xã chính là được chỉ dẫn thêm bằng tiếng Anh nhưng khổ nỗi có ai biết tiếng Anh tiếng Pháp gì đâu mà đọc, thôi thì cứ đánh vần theo phiên âm Việt bằng chữ la tinh cho nó dễ hiểu muốn ra ngô ra khoai gì cũng được. Bữa cơm trưa đó mất vui, nét mặt 2 ông đó như thế thì ăn làm sao ngon được, món thịt bò xào với bắp cải với thịt bò nửa kho nửa xào trơ thổ địa toàn thịt là thịt, chẳng hiểu những cái món quốc hồn này của mấy ông anh nuôi nó nằm trong sách nào nữa cứ bảo đảm chín là được rồi, cơm xong các anh tranh thủ đi nghỉ trưa tý chút nhưng anh Tập dặn tôi:
- Khoảng 1h nữa gọi anh dậy và đi báo các B và những bộ phận phối thuộc khác, để lại 1 người trông coi gác ở B của mình số còn lại tập trung hết lên C bộ học chính trị, nhớ gọi cả anh nuôi nữa.
Cũng cứ y như thế chúng tôi làm, đúng giờ là xuống mời anh em các B cùng bộ phận trực thuộc lên C bộ học chính trị, cũng phải chạy lui chạy tới đến mấy lần các ông ấy mới chịu đến đông đủ cho, nghe học chính trị là lính ngán ngẩm rồi, biết có người được ở lại B lo cảnh giới cho anh em học chính trị là mấy ông dành phần cho mình, sao hôm nay tử tế thế buổi tối gọi nhau đi thay gác nhiều ông để anh em chạy tới chạy lui đến vài lần mới chịu ra ngồi gác vậy mà bây giờ dành phần bụng còn lo thằng khác tranh phần mất, cũng phải khề khà đến cả nửa tiếng đồng hồ mới đi vào ổn định được, nhiều thằng lên C bộ còn dở chứng hỏi hội bậu xậu trên C bộ nước uống, chúng nó làm như trên C bộ mới lắp cái vòi nước công cộng không bằng ấy.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam