194 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Suốt
cả đêm hôm đó từng đoàn người cùng xe bò của dân
từ hướng Âm leeng đi ra, từng đoàn người đói rách
với những phương tiện thô sơ đi trong đêm không nghỉ,
chúng tôi được lệnh kiểm tra kỹ hàng hóa đồ đạc
của họ mang theo xem có vũ khí không tránh tình trạng
địch chà chộn tuồn vũ khí về phía sau.
Các B thay
nhau tổ chức vọng gác phía ngoài đường đất đỏ, nếu
xe bò nào cũng kiểm tra hết thì có lẽ không thể làm
nổi vì dân đi ra quá đông, từng đoàn từng đoàn vài
chục xe bò liên tiếp nối đuôi nhau đi ra, phần lớn là
người già phụ nữ và trẻ em, cũng đúng thôi vì khi đó
thanh niên trai tráng con em của họ đang là những người
lính Pốt ở phía bên kia cầm súng đánh lại những người
lính Tình nguyện chúng ta thì làm sao họ có mặt trên con
đường này được, cũng có vài người đàn ông đã đứng
tuổi khỏe mạnh đi lẫn vào đoàn dân chạy loạn này và
lính chúng tôi có lệnh giữ họ lại chờ anh em làm công
tác dân vận trên D xuống kiểm tra khai thác.
C2 chúng tôi
làm việc thanh lọc kiểm tra dân trong đêm không đèn đóm
gì hết, trời tối thui và khi cần thiết thì dùng đèn
pin chứ không cho phép đốt lửa, những người bị thanh
lọc được dồn cho ngồi dưới ruộng trống gần đường
với lời tuyên bố bỏ chạy sẽ bắn chết, cắt cử vài
người canh chừng họ số còn lại cho đi qua, trong đêm
tối chúng tôi cũng không biết mức độ sợ sệt lo lắng
của hộ đến mức nào nhưng thấy cảnh chồng, bố con
bị bắt giữ thì vợ con người thân của họ kêu khóc
rầm trời xong trước mũi súng không khoan nhượng của
chúng tôi khiến họ đành ngậm ngùi chia tay, ở đây
chúng tôi là luật pháp là công cụ bảo vệ pháp luật
là tòa án là cả thi hành án nếu cần.
Nhóm người
bị bắt giữ cũng đến 30 người họ ngồi rúm ró dưới
ruộng, chắc họ sợ lắm xong không dám có bất kể ý
kiến gì, ngồi đó im lặng, lấm lét sợ sệt phấp phỏng
chờ đợi sự quyết định về vận mạng của mình từ
những ông Trời con.
Khoảng 10h đêm anh Thành dân vận
trên D xuống, đứng trước đám người bị tạm giữ này
anh Thành nói gì đó hàng tràng tiếng K dài chúng tôi thì
không ai hiểu gì cả.
Trước ngày vào GP đất K mỗi D có
3 người được về VN học tiếng K 3 tháng để làm dân,
địch vận và nay là lúc mấy ông này trổ tài của mình
đây, thế rồi thấy anh Thành bỏ lên đường đứng sau
khi nói chuyện với họ, họ cũng đã nói gì đó với anh
Thành, thế rồi anh Thành nhặt 5 6 người dân K đi trên
đường cả người già phụ nữ bắt xuống ruộng nhận
mặt đám người kia, dùng đèn pin soi mặt từng người
rồi thả cho họ đi, cũng phải đến 4 5 lần như vậy
chẳng ai nhận được mặt đám người kia có phải là
lính Pốt không, nếu có phải là lính Pốt thì người
dân cũng nói dối không phải chứ ai lại đi nói thằng
kia lính Pốt thằng này Ăngka, họ cũng sợ bị trả thù
chứ hơn nữa dù gì thì họ với nhau cũng là cùng dòng
máu cùng dân tộc. Anh Thành cũng quát tháo dọa dẫm đủ
kiểu " banh ngọp" luôn mồm xong chưa thấy ai dám
nói lên sự thật cả, lúc đó tôi tin trong đám người
này thế nào cũng có lính Pốt chà chộn vào đây nhưng
nay họ đã vứt bỏ vũ khí rồi và nếu thật sự họ đã
vứt bỏ vũ khí quy phục thì chúng ta cũng nên cho họ một
con đường sống.
Sau vài đợt kiểm tra không phát
hiện ra điều gì lạ ở họ anh Thành cho họ đi, khi biết
được thả họ mừng lắm cười nói rôm rả với nhau họ
cũng nói gì với anh Thành và chúng tôi, chắc cám ơn rồi
vội vã lên đường đuổi theo thân nhân của họ, ở góc
độ tình người tôi thấy mừng cho họ, ít nhất là họ
đã gặp được những người lính có lương tâm trong cái
hoàn cảnh khói lửa binh đao này.
Khoảng 11h đêm thì
chúng tôi về đi nghỉ không kiểm tra nữa, đoạn dưới
những đơn vị khác sẽ làm tiếp công việc này, chúng
tôi đã nhận kế hoạch của ngày mai, trong ngày mai chúng
tôi sẽ tiếp tục càn quét về bên phải của con đường
đất đỏ, địa điểm đến cũng khoảng trên chục km.
Sáng hôm sau chúng tôi hành quân tác chiến muộn hơn hôm
trước, cũng do nhận lệnh lúc muộn nên chưa kịp tổ
chức hơn nữa cũng gần nên không vội vã, sau 8h sáng là
lên đường rồi, đội hình C2 vẫn như trước quân số
có giảm đi vài người với nhiều lý do khẩu đội
DKZ75ly và 12.8ly vẫn đi cùng đội hình bộ binh.
Từ sáng
sớm ngoài đường vẫn lác đác từng đoàn dân K cùng xe
bò đi ra trên đường và cũng từ sáng nay một đoàn xe
tăng cùng thiết giáp M113 của ta chạy vào hướng Âm
leeng, xe chạy trên đường bụi mù mịt, tiếng máy xe nổ
ầm ầm, họ chạy với vận tốc cao nghe chừng rất vội
vã, chúng tôi ngồi đây suy đoán tình hình trong đó căng
thẳng đây, trận cuối cùng với toàn lực của cả 2 bên
thì thường là rất căng thẳng, thỉnh thoảng đâu đây
nghe tiếng pháo nổ ỳ ùng vọng về. Trận đánh Âm leeng
đã bắt đầu và những người lính F9 QD4 là những chiến
sỹ mở màn trận đánh ở hướng này.
Đội hình C2
chúng tôi cũng lên đường đi qua bên kia đường lộ đất
đỏ 132 rồi tạt về bên phải đi sâu vào rừng, vẫn
hàng ngang từng trung đội càn tiến về mục tiêu đã
định, cũng đi khoảng 5 6km thì đến cái trảng không
rộng lắm cỡ 150m đất bằng phẳng lưa thưa những cây
cỏ mọc cao, chúng tôi lặng lẽ ém sát mép trảng quan
sát sang bên kia, một cánh rừng dầu thưa thân cây không
to lắm với những bụi tre gai bám quanh con suối nho khô
cạn.
Bên kia trảng có người cùng gia súc, những chiếc xe bò nằm đó ngổn ngang, vài ba nóc nhà tạm được dựng lên vội vã lợp lá dầu vẫn còn xanh và người thì rất nhiều, anh Hồng cho lệnh lùi lại chuẩn bị đội hình các B bộ binh, giá súng hỏa lực chi viện cho các B chuẩn bị vượt trảng, trong khi đó anh Hồng cùng các B trưởng và tôi vận động ra mép trảng quan sát bố trí hợp đồng trận đánh nếu có tình huống xấu xảy ra, mặt khác anh Hồng lệnh cho thằng Điều thông tin vô tuyến điện về D gấp báo cáo tình hình xong chưa chắc chắn đây là dân hay địch.
Chúng tôi quan sát một lúc lâu thấy có bóng người đi qua lại trên vai họ có súng, chắc địch rồi xong cũng thấy loáng thoáng bóng phụ nữ với những chiếc xà rông đen đi qua đi về nên khẳng định là địch và dân theo địch.
Nhận xét
Đăng nhận xét