190 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Đêm đó những người lính D7 E 209 chúng tôi gần như không nghỉ hành quân suốt đêm với súng đạn nặng vai lương thực trên lưng từng cán bộ chiến sỹ đủ để chiến đấu ở cường độ căng thẳng nửa tháng trời, cứ vài giờ hành quân được nghỉ 5 10 phút rồi lại vội vã lên đường, đêm hành quân vất vả và sao nó lâu quá vậy, thời gian chậm lại trên đường đi và bước chân chúng tôi cũng chậm theo, sức lực người lính cũng có hạn chúng tôi đã làm tất cả những gì có thể của người lính bộ binh luồn sâu tác chiến để kịp đến mục tiêu đã định trong đêm hôm đó, chúng tôi qua nhiều con đường nhỏ nhiều trảng trống nhiều bờ mương nhiều hồ nước cạn với nhiều cánh rừng thưa, nhưng cành cây táo gai quật ngang mặt những bờ tre gai cào rách áo lính, mồ hôi đầm đìa và khối nặng trên lưng không làm nản lòng những người lính tình nguyện VN chúng tôi khi đó.
Tinh thần quyết tâm vượt lên khó khăn vất vả đã giúp những người lính chúng tôi làm được tất cả hôm nay ngày mai và ngày mai nữa, luôn là nhiệm vụ với những khó khăn gian khổ buộc người lính phải vượt qua.

Đêm đó chúng tôi hành quân tới sáng không gặp bất kể sự bám đuổi hay tấn công ngăn chặn nào của địch, khi trời tang tảng sáng thì đến những khu vực mới, ở đây cây cối tốt tươi hơn, ruộng đồng sạch sẽ hơn không phải hoang phế như vùng Lovea, những phum những sóc có đẹp đẽ hơn nhà cửa tử tế khang trang hơn xong không một bóng người dân, họ đã bị Ăngka lùa đi theo trốn vào rừng khi chúng tôi chưa đến, chỉ còn lại những cây cối và đồng ruộng, xoài trên cành trĩu trịt nhưng non và chua không ăn được, me trên cây quả khô dần nâu sẫm chỉ cần động vào cái vỏ là nó vỡ vụn lòi ra cái thịt me bên trong cùng hạt và xơ, chua, ăn vài quả là ghê hết cả răng.
Từ cánh đồng bên ngoài chúng tôi dàn đội hình tiến dần vào trong những phum trên đường đi xong nơi đây đâu đâu cũng vậy hoàn toàn là trống vắng, không gì cản bước chúng tôi.
Sau một đêm luồn sâu vào lòng địch, trưa hôm đó chúng tôi dừng lại ăn cơm, anh nuôi đã chuẩn bị cho chúng tôi mỗi người mỗi nắm cơm và một nhúm nylon cá kho khô cùng thịt nhưng đại đội vẫn quyết định bỏ số cơm đó đi nấu cho anh em cơm mới cùng chút canh chua cho dễ ăn, cả đêm và sáng nay hành quân mang vác nặng những người lính chúng tôi mất nhiều mồ hôi nên cũng cần được bổ xung thêm nước trong bữa ăn cho cơ thể đỡ khô héo.

Nhóm anh nuôi được chia về nấu cơm cho từng B nên chuyện nấu nướng anh em mỗi người mỗi tay chân nên cũng nhanh lắm chỉ sau 15 20 phút phát lệnh nghỉ ăn trưa là lính đỡ có thể ăn được bữa cơm nóng sốt rồi, trong lúc ăn cơm anh nuôi tranh thủ đặt nồi nước to cho anh em có nước đã đun sôi để uống, lúc nào lính có thể ăn chín uống sôi được thì làm còn trên đường hành quân thì nước gì lúc đó mà chẳng được, điều kiện và hoàn cảnh của lính có sao dùng vậy chẳng đòi hỏi được.
Khoảng gần 1h chiều lệnh lại tiếp tục hành quân, lính vội vã thu dọn đồ lên đường, có thằng cũng tranh thủ làm được một giấc trên chiếc võng mắc tạm, với lính chúng tôi khi đó 3 phút hay 5 7 phút nếu ngủ được là phải ngủ, một giấc ngủ ngắn như vậy trên đường vào chiến dịch cũng đỡ lắm, sau giấc ngủ thường tỉnh táo hơn sức lực dẻo dai hơn và mức độ chịu đựng cũng cao hơn.
Chúng tôi đi xiên qua những cánh rừng thưa, thân cây dầu khô khốc xù xì mốc trắng với lá to đầy lông trên những búp non, những bụi tre gai trên những con đường mòm toàn cát trắng, hành quân mãi đi miết không nghỉ lưng áo những người lính lấm tấm mồ hôi giữa cái nắng chiều xối xả, cực nhất là anh em hỏa lực 12,8ly và DKZ75ly, súng ống nặng cồng kềnh trên vai bước thấp bước cao đi siêu vẹo và có lẽ chỉ có thằng lính vác khẩu AK như tôi là sướng nhất.
Khoảng 4h chiều chúng tôi gặp 1 con đường đất đỏ to, đội hình D7 đâm chính giữa 1 cái phum kiểu công xã mới nằm dọc theo con đường, cái phum công xã này chắc thuộc loại kiểu mẫu của chế độ Pôn Pốt, nhà sàn gỗ tốt trên lợp ngói đỏ tươi trước của mỗi ngôi nhà có 2 cây dừa non cao quá đầu người, một điều mà ở đâu cũng thấy cũng gặp ở mỗi phum kiểu mới là nó luôn được dựng lên thẳng tắp, trên những ngôi nhà sàn đó là lính Tình nguyện VN mình rất đông, trên đường xe cơ giới chạy ngược xuôi thỉnh thoảng chúng tôi thấy những chiếc xe kéo pháo hạng nặng chạy qua, con đường luôn bụi mù đỏ quạch, trong những gian nhà sàn đó đâu đâu cũng thấy lính mình, một đơn vị khác đang hành quân từ bên phải đội hình chúng tôi đi trên con đường đất đỏ đó, tới đây chúng tôi dừng lại chờ lệnh cấp trên lúc đó mới có điều kiện hỏi thăm giữa lính tráng với nhau:
- Đơn vị nào đấy các đồng chí ơi?.
- Sư 9 QD4 đây, thế các đồng chí lính sư mấy?
- Lính Sư 7 QD4 đây. Đây là đâu vậy các đồng chí?
- Ôi lính sư 7 cũng đã vào đến đây rồi à? Âm leeng, chúng ta vào đánh Âm leeng.
Mấy thằng trong C2 chúng tôi trước đó đã kịp ném ba lô chạy qua bên kia đường vào những dãy nhà sàn rồi đứng dưới ngửa cổ lên hỏi anh em bên đó là đơn vị nào và hiện chúng ta đang ở đâu? Chúng cũng chạy về bổ xung thêm tin tức mới thu thập được, số anh em bên đó cũng là những lữ đoàn trực thuộc của đội hình QD4. 

Thì ra chúng tôi đang trên đường vào bọc lót phía sau đội hình cho F9 và E 141 của F7 vào đánh Âm leeng và đơn vị chúng tôi là lực lượng dự bị khi tấn công cứ điểm này mà cấp trên thấy cần thiết sẽ tung vào sau, một cứ điểm luôn gây chướng tai gai mắt của địch với những lời lẽ tuyên bố trên đài BBC hết sức thách thức, Âm leeng một cứ điểm không phải là kiên cố hay ghê ghớm gì mà đây là khu vực rừng thiêng nước độc với toàn rừng núi hiểm trở, Pôn Pốt đã trọn nơi đây làm căn cứ chiến đấu lâu dài và chuẩn bị tương đối đầy đủ từ trước về vũ khí khí tài cùng lương thực thực phẩm, những sư đoàn của địch sau khi bị cuộc tổng tấn công của lực lượng lính Tình nguyện VN và những đơn vị lính bác Hênh đầu năm 1979

 Chúng rút chạy co cụm về đây dưới sự chỉ huy của viên tướng Tà Mốc trong căn cứ này, Âm leeng là khởi điểm của dãy núi Uran chạy dài theo biên giới Tây nam K, bên sườn Tây dãy núi tiếp giáp với Thái lan và từ đó ra vịnh Thái lan cũng không còn bao xa, Pốt có thể tiếp nhận được vũ khí lương thực của đồng minh từ hướng này rồi luồn vào sâu đất K bởi vậy giải quyết Âm leeng là bước đầu tiên sau ngày giải phóng là điều cần thiết. Các đơn vị của QD4 đã áp sát Âm leeng sẵn sàng tham chiến, chúng tôi đã sẵn sàng đối đầu với những thách thức, từ đây vào tới ngã 3 Âm leeng còn khoảng trên dưới 30km thẳng theo con đường lộ đất đỏ này về bên phải đội hình D7 khi đó.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam