195 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Chúng tôi tản rộng đội hình ra còn hỏa lực nằm lại bên này trảng giá súng sẵn mang ra sát mép trảng thẳng hướng với nhóm địch bên kia trảng, khẩu cối 60ly của nhóm anh Phúc nằm lại cùng DKZ và 12.8ly, khẩu đại liên sẽ vận động bên cánh trái đội hình bắn quét nếu địch bỏ chạy, sau khi bố trí xong chúng tôi bắt đầu vận động qua trảng, nhóm B2 của anh Lâm qua trước vận động thật nhanh rồi tiếp theo bên B của anh Thắng sẽ sang sau lần lượt từng B, càng vào gần càng tốt giữ bí mật bất ngờ cho đến khi không thể giữ được mới phải nổ súng.
Nói là các B vận động cho đúng đội hình chứ
quả thật quân số các B cũng chỉ lèo tèo vài người vì
thực tế quân số C2 chúng tôi khi đó còn bao nhiêu đâu,
anh em bị thương hy sinh bên Lovea quá nhiều và từ đó
đến nay đã được bổ xung thêm quân đâu, lính bị
thương cũng chưa đi viện về kể từ trận đánh cửa mở
bên hướng Bắc Chóp, nhóm anh em lính mới bổ xung cho
chiến dịch cũng tiêu hao quá nhiều nhìn đi nhìn lại lác
đác còn mấy thằng.
Khi nhóm lính B2 ra đến giữa
trảng thì địch bên kia phát hiện ra, chúng chủ động
nổ súng trước, từng tràng AK và trung liên RPD bắn quét
qua trong khi bên này B1 của anh Thắng cũng đang vận động
được một đoạn trảng. Thế là súng nổ vang trời,
khẩu DKZ75ly bắn cấp tập 2 quả liền sang phía địch
với cự ly gần bắn thẳng khoảng 150m, 12.8ly giật từng
tràng, khẩu đại liên bên cánh trái của thằng Khoa xay
không tiếc đạn vào phía địch, khẩu cối 60ly của anh
Phúc nện hơn chục quả trong nháy mắt, tiếng nổ banh
banh liên hồi, lính bộ binh bên ngoài trảng quệt hàng
tràng trung liên dài, AK điểm xạ chính xác vào cái đống
lủng củng trước mặt bên kia trảng, tiếng B41 B40 táng
liên hồi kỳ trận, từng cuộn khói trắng ngoài trảng
liên tục bốc lên sau những tiếng nổ đầu nòng.
Lính
bộ binh ào ào vận động qua, bên kia trảng lác đác
tiếng súng bắn trả, tiếng người hò hét ầm ỹ người
chạy nháo nhác sau những tiếng nổ đạn B, khói bụi mù
mịt lửa đã bén cháy những bụi tre bên lòng suối cạn.
Tôi bám theo ngay bên cạnh anh Hồng khi vượt trảng, thằng
Điều khoác máy chạy ngay sau lưng tôi nó đang gọi gì đó
về D bộ, tôi cũng quét vài loạt AK mở đường hòa cùng
tiếng súng của anh em khi nhảy vào bên này trảng, khi
thấy thoáng bóng lính bộ binh mình đã qua bên này trảng
thì nhóm anh em hỏa lực mạnh cũng dừng tiếng súng hợp
đồng là vậy tránh anh em mình đổ lửa lên lưng nhau,
khi anh em bộ binh qua hết bên này trảng là phải bắn
quét dìm đầu địch xuống giữ cho anh em khác chưa kịp
vận động qua hết đang còn ở bên ngoài trảng, tôi nấp
sau một gốc cây dầu giữ thế bảo vệ C bộ, 3 B bộ
binh cũng đã qua hết, lúc này anh Thắng với anh Hồng:
-
Thằng Huy bên tôi chết rồi anh ạ.
Anh Lâm cũng
nói:
- B tôi thiếu mất 1 thằng hình như nó vẫn nằm
ngoài trảng anh Hồng ạ.
Anh Hồng điên tiết lên
chửi ầm ỹ cả:
- Chúng mày chỉ huy anh em đánh nhau
kiểu đ.. gì đấy? Đánh nhau vớ vẩn thế này đã mất
ngay 2 thằng.
Nghe tin C2 mất liền 2 người chỉ vì
vận động qua trảng với sự phản công vớ vẩn của
địch thế là anh em C2 điên hết với nhau cả lên, họ
xả súng bắn loạn xạ về hướng địch, gần như không
ai còn giữ được bình tĩnh nữa, đây là lần đầu tiên
và cũng duy nhất một lần tôi thấy anh Hồng móc khẩu
K54 ra cầm ở tay trong thế đánh vận động, máu những
người lính C2 chúng tôi khi đó sôi lên xùng xục, súng
nổ ran, tiếng lựu đạn nổ ầm ầm, lính nhảy vào bên
trong ném tất cả lựu đạn có trên tay xuống những cái
hầm thoáng thấy thập thò bóng người phía dưới, bắn
vào tất cả những động vật nào còn ngọ nguậy cử
động trước mũi súng và không gì có thể kìm chế được
những người lính đang say máu quân thù.
Vài người đã
khựng lại khi phát hiện ra những xác chết nằm la liệt
ở đây không bình thường, tiếng kêu gào thảm thiết
bởi những người bị thương, những xác chết đỏ máu
thấm loang lổ trên bộ quần áo đen, thằng Khúc văn Đáng
lính 1977 Hải Hưng là say máu nhất, mắt nó vằn đỏ rê
hàng tràng trung liên dài, mỗi khi gặp căn hầm nào là nó
xỉa súng xuống hầm bắn không thương tiếc, nó vừa
biết tin nó đã mất đi người anh họ con cô cậu ruột
cùng đơn vị, anh em nó cùng đi bộ đội một ngày và
cùng về C2 chúng tôi, anh họ nó là người bên B anh Lâm
và vừa hy sinh xong còn nằm ngoài trảng, không ai có thể
cản được thằng Đáng lúc này, khi nó xổ hết băng RPD
chưa kịp thay băng đạn mới nó rút nốt quả lựu đạn
đeo bên sườn ném vào cái hầm trước mặt, một nhóm
đàn bà nằm rạp dưới đất trước mặt kêu khóc rầm
trời.
Không có tiếng súng của địch chỉ có tiếng
súng của ta, anh Hồng ra lệnh dừng nổ súng, cũng phải
quát mãi gọi mãi tiếng súng mới im được, anh em hỏa
lực vận động qua hết bên này trảng, mùi thuốc súng
nồng nặc, khói bụi tan dần lửa cháy ở những bụi tre
mọi vật hiện dần ra trước mắt những người lính
chúng tôi.
Cảnh tượng thật hãi hùng, người chết
bị thương nằm la liệt, tiếng kêu khóc vang trời, bò
lợn gà chết ngổn ngang.
Họ là dân thường bị
lính Pốt ép buộc chạy vào rừng khi gặp chúng tôi vượt
trảng chúng tưởng ngon ăn nên chủ động đánh chặn
chúng tôi trước và khi bị phản công dữ dội chúng bỏ
chạy hết để lại vài xác chết lính Pốt nằm đó rồi
tháo chạy những người dân K nằm kẹt giữa làn đạn.
Cảnh tượng đau thương không gì tả hết.
Sau trận
đó C2 chúng tôi hy sinh mất 2 người, thằng Huy Vĩnh Phú,
đẹp trai là thế, lông my cong vút trắng trẻo thư sinh
trong lúc vận động qua trảng nó dính đạn nhọn của
địch bắn trúng tim bên ngực trái, anh họ thằng Đáng
cũng bị rất nặng vào ngực và trên đường cáng về nó
đã trút hơi thở cuối cùng trên võng thằng em họ đang
khiêng, thằng Đáng khóc nấc lên ôm xác anh họ của
mình, từ đó nó lầm lỳ ít nói và luôn trút hận lên
đầu nòng súng mỗi khi có những trận đánh với lính
Pốt sau này, với nó kẻ thù là không bao giờ khoan nhượng
chỉ có máu kẻ thù mới rửa sạch được hận thù.
Nhận xét
Đăng nhận xét