169 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Loại
người này thật là hết chỗ nói, đồng đội đang bị
dìm đầu xuống không kịp thở còn hắn nằm đây hút
thuốc lá, tôi chạy qua bên ụ mối bên anh Đoàn đang
nằm:
- Anh Đoàn lệnh C trưởng anh cho bộ đội vòng
qua đánh về hướng bụi tre gai kia, chúng nó bắn dữ quá
B1 không lên được anh ạ, anh cho lên ngay đi.
- Địch
nó đang bắn như thế này lên thế đ... nào được
-
Anh cho lên ngay đi B1 đang nằm giữa ruộng kia kìa.
-
Tao đ...lên đấy thằng nào làm gì được tao.
Tôi
ức hộc máu mồm ra nhưng cũng không làm gì được, quyền
hạn của tôi chỉ đến vậy, nhiệm vụ của tôi cũng đã
xong nên chỉ nói:
- Tôi truyền đạt mệnh lệnh của
C trưởng cho anh rồi tuân lệnh hay không là quyền của
anh, miễn sao khi giao ban hay họp đơn vị anh đừng chối
hay đổ trách nhiệm cho người khác là được.
Nói
rồi tôi bỏ chạy về, vế bên trái đội hình vẫn như
vậy, thằng Sao đại liên vác cái chân súng đi tít phía
sau nên bây giờ súng cũng không có chân mà bắn, cối 60
đã giã vào bụi tre gai trước mặt mấy quả rồi, thằng
Khoa đại liên to khỏe như vậy sốt ruột quá nên dùng
cái đệm bọc tầm súng ôm ghì chặt tầm khẩu đại
liên cho thằng Do bắn, nhưng súng giật quá thằng Khoa ôm
không nổi đành vứt ra, nó để nguyên cái tầm đại
liên không có chân dưới đất mà đẩy cò cho đạn muốn
văng đi đâu thì văng, thằng Do luôn mồm chửi thằng
Sao, bên kia thằng Thanh Ụ Mối đơn vị gọi nó như vậy
vì nó béo như cái ụ mối lợi dụng lúc cối nổ nhổm
được dậy khỏi bờ thửa bồi thêm quả B40 nữa rồi
nó bò lổm ngổm chuyển vị trí khác, phải một lúc sau
thằng Sao mới vác được chân đại liên đến cho chúng
nó giá súng lên, có súng rồi chúng nó cứ đè mấy ụ
mối trước mặt mà nã đạn, ở cự ly chưa đến 100m mà
bị đại liên bắn trực diện thì thách thằng lính Pốt
nào dám thò đầu lên khỏi ụ mối mà bắn trả, hướng
B2 mấy anh em đã vận động qua trong đó có thằng Bình,
nó vác khẩu B40 lom khom chạy vào ụ mối trước mặt rồi
liên tiếp nó bắn 3 quả đạn B40 vào những ụ mối có
bụi tre trước mặt, địch thỉnh thoảng thò đầu lên
bắn trả vài loạt đạn sang từ phía bên kia, tôi chạy
về chỗ anh Hồng báo cáo lại:
- Anh Đoàn bảo tao
đ...lên thằng nào làm gì được tao, khi em truyền lệnh
có thằng Hào biết.
- Nó dám nói thế.
Anh Hồng
trợn mắt hỏi lại tôi mặt xạm lại
- Vâng, có
thằng Hào cũng ở đó mà, anh hỏi mà xem.
Tôi thấy
anh Hồng không nói gì nữa nhưng nghe chừng bực tức lắm,
lúc này tôi biết món hận của tôi với thằng này sắp
được thanh toán, thế nào ông anh tôi cũng dần cho thằng
này một trận tôi biết chắc sẽ như vậy.
Lúc này
B1 cùng đại liên và mấy người bên B2 đã vào gần cái
ụ mối gần nhất, anh Thắng sau khi vòng về phía sau ụ
mối thấy bồi thêm mấy phát đạn AK nữa rồi quay lại
tay xách thêm khẩu trung liên nữa, thì ra một thằng Pốt
bị thương máu me đầy người không chạy được nữa
còn nằm đó trợn mắt nhìn anh Thắng trừng trừng, địch
bên mấy ụ mối còn lại bỏ chạy hết, lúc này vận
tải của D cũng vừa lên đến nơi, thì ra B1 có 1 người
bị thương nên đã điện báo D cho vận tải lên cáng về,
tôi không biết việc này vì khi đó vận động qua B2 nên
không biết. Nhóm địch cản chân chúng tôi cũng chỉ là
một nhóm nhỏ 5 7 thằng lính Pốt lẻ tẻ nhưng chúng
cũng làm chúng tôi mất nhiều thời gian ở đây.
Phía trên lính C3 vẫn đang cầm cự với lính Pốt chờ
chi viện, tiếng súng vẫn nổ lục đục phía trên.
Giải
quyết nhóm địch lẻ tẻ xong chúng tôi gấp rút triển
khai đội hình tiến lên phía C3 ngay, hậu quả của trận
đánh bỏ lại cho bộ phận vận tải D7 và CTV Tập lúc
này cũng theo lên đến đây khắc phục đội hình chúng
tôi lên đường ngay.
Theo bên trái của núi Lovea và
con đường đất đỏ C2 chúng tôi vận động lên, suốt
đoạn đường còn lại chúng tôi không gặp sự phản
kháng nào của địch, xong bên trên C3 tiếng súng vẫn nổ
rền, địch dùng một lực lượng tương đối đánh vỗ
mặt vào vị trí chốt C5 cũ và bây giờ là C3 đang đứng
chân, họ cũng chỉ là 1 B bộ binh còn kẹt lại chưa rút
kịp, số anh em này bám lấy hầm hố chiến đấu của C5
để lại mà phòng ngự, nó là 1 cái sóc nhỏ lèo tèo vài
chiếc nhà sàn cũ vườn tược xơ xác, mấy cây xoài già
với thốt nốt cùng những bờ tre gai, dăm ba bụi rậm
cây leo bám quanh những gốc thốt nốt, sát ngay sóc nhỏ
là ruộng trắng với hầm hố trơ vơ ngoài ruộng, vài
tấm phên thốt nốt được anh em C5 lấy trong sóc ra giữa
ruộng dựng tạm lên che nắng phía dưới khoét tạm cái
hố nằm tránh đạn nhọn thì ra đây là vị trí khẩu
cối 82ly của C5 cũ, trước mặt xa xa là cái chùa của
trinh sát D7 đã ở trước đây nơi đó tôi và anh Mậu
trinh sát có hơn 2 giờ đồng hồ ngồi tâm sự với nhau
chuyện HN chuyện gà chọi, từ mép cái sóc này qua bên
trái thửa ruộng 150m là hàng thốt nốt cùng bụi cây rậm
rịt nổi cao hơn mặt ruộng rất nhiều tạo thành cái
lòng trũng xuống, phía sau lưng khẩu cối cũ khoảng gần
200m cũng như vậy nhưng thưa cây hơn, bên phải của cái
sóc nhỏ đó khoảng 200m nữa là con đường đất đỏ đi
lên cái cầu gỗ và nó phải đi ngang qua D bộ D7 cũ.
Theo như đã hợp đồng với D bộ C2 đi bên trái đội
hình C1 vận động bám lấy con đường đất bên phải
còn C3 sẽ lên mũi chính thúc phía sau lưng B còn lại của
C3, bởi vậy anh Hồng cho lệnh mở rộng bên trái mà vận
động lên, địa hình bằng phẳng và lúc này nắng vẫn
gắt lắm lính tráng C2 mồ hôi nhễ nhại, chúng tôi lúc
này không phải mang vác nặng nữa bởi gạo nước tư
trang đã bỏ lại phía sau bây giờ chỉ có súng và đạn
bởi vậy cũng đỡ nặng nhiều.
Nhận xét
Đăng nhận xét