214 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Sau
lần anh Hồng chửi ấy thì mới đỡ chuyện máy hữu
tuyến gọi linh tinh, bọn lính hữu tuyến cũng e dè hơn
không dám cho mọi người gọi nói chuyện lăng nhăng của
cá nhân nữa.
Nửa đêm hôm đó đang ngủ ngon giấc
thì có chuông máy hữu tuyến, thằng lính hữu tuyến gọi
anh Hồng dậy nghe máy, anh Hồng lẩm bẩm:
- Lại
chuyện gì nữa đây?
Thế rồi thấy anh im lặng ngồi
nghe máy, được nửa chừng thì thấy anh dùng tay che máy
rồi gọi tôi dậy đi báo cán bộ B về C bộ họp gấp,
đánh thức anh em dậy chuẩn bị hành quân tác chiến. Tôi
vội chạy xuống các B báo các B trưởng lên họp gấp
rồi trở về lặng lẽ tháo võng buộc lại ba lô súng
đạn của mình, cũng cứ tưởng đêm nay sẽ có một đêm
ngủ nghỉ trọn vẹn chẳng ngờ nửa đêm có lệnh mới,
anh Hồng buông máy là lính hữu tuyến thu dây ngay chúng
tôi chẳng biết chuyện gì, sao mà vội vàng thế không
biết, khi các cán bộ B lên đến nơi chỉ với 1 mệnh
lệnh ngắn gọn chuẩn bị hành quân tác chiến, mọi chi
tiết sẽ thông báo sau.
Khoảng 15 phút sau thì thấy
nhóm anh Phước D trưởng cùng tác chiến Thành heo, trinh
sát D7 xuống đến C2, lại bản đồ trải ra dùng đèn
pin soi rồi vẽ góc độ đường hướng cắt rừng mà đi
vài phút sau chúng tôi lên đường. Cứ như vậy chúng tôi
đi tới sáng thì tới một trảng trống khá rộng và ở
bên kia trảng thấp thoáng lính mình đi lại, đội hình
D7 dừng lại bên này trảng lúc này chúng tôi mới được
biết bên kia trảng là lính của E209 với các C trực
thuộc, chúng tôi từ xa được gọi về gấp ngay trong đêm
để nhận nhiệm vụ mới, có thể hiểu E bộ tiền
phương của E209 cũng chỉ quanh quẩn đâu đây, chúng tôi
chờ xe tăng đến để cùng hợp đồng tác chiến.
Tới khoảng 8h sáng thì chúng tôi nghe tiếng động cơ của
xe tăng từ hướng ngoài trảng vọng vào, một số anh em
ngồi gần mép trảng chạy ra ngó xem rồi quay về báo có
3 xe tăng của mình đã đến, vẫn mấy bác lính tăng cũ
mà lần trước đã từng phối thuộc cùng chúng tôi nhưng
lần này theo sự phân công nhiệm vụ của anh Phước thì
C1 sẽ bám xe tăng còn C2 đi cánh trái C3 sẽ càn bên cánh
phải đội hình.
Từ vị trí này đi thêm đến hết trảng qua vài trăm mét nữa là gặp con đường đất không rộng lắm rồi cứ thế bám con đường mà hành quân, C2 đi bên trái phía trong rừng vào sâu trăm mét, C3 đi bên phải đường, từ vị trí của đường hành quân hướng C2 có thể nhìn rõ lính C3 đi bên kia đường, C1 bám trên xe tăng hoặc đi bộ phía dưới đường còn lại C5 và D bộ đi sau cùng, cứ như vậy chúng tôi đi bám theo con đường đó đến tận trưa không gặp bất kể một nhóm địch hay người dân nào, con đường trước mặt vắng hoe xa tít mãi chẳng biết bao giờ mới có lệnh dừng lại đây, lính thì mệt mỏi và đã thấy chán nản cái chuyện đi giữa rừng khơi khơi mãi thế này.
Cũng khoảng 12h trưa
thì thấy mấy căn nhà lá cũ nát bên đường xiêu vẹo,
ở khoảng cách 200m nhìn tới những người lính đi đầu
đội hình chẳng phát hiện ra điều gì mới mẻ, vẫn
không một bóng người chúng tôi tới đó rồi dừng lại,
lính tăng đổ quân xuống rồi liên lạc với cấp trên
của họ rồi xin lệnh rút, họ nhanh chóng để lại chúng
tôi ở đó rồi quay xe về theo đường cũ, lính D7 được
cho nghỉ nấu cơm ăn nghỉ ngơi đến 2h chiều rồi quay
ra, đường quay ra chúng tôi không theo đường cũ mà đi
về theo hướng của C3, từ đây phải cắt rừng mà đi,
cũng ở đây chúng tôi nghe bên hướng đó ì ùng tiếng
súng ở tầm rất xa.
Cơm nước nghỉ ngơi 2h chiều
là chúng tôi lên đường, cắt rừng hướng C3 mà đi,
cũng đi cả tiếng đồng hồ thì thấy khói cùng đám
cháy trước mặt, mùa khô cây cỏ lá cây gỗ dầu rụng
xuống cũng khô rất dễ gặp lửa là cháy, lá trúc nhỏ
phía ngang bụng cháy rất nhanh, từng mảng từng mảng
rừng cháy và sau khi đám cháy qua đi chỉ còn lại gốc
cây gỗ dầu phía dưới cùng từng cụm gốc cây trúc
nhỏ, tàn than bay lên không trung cùng hơi nhiệt nóng rực
giữa trưa mùa khô, bụi than bay bám vào người lính cộng
với mồ hôi ra rịn rịn nơi mặt và cổ khiến mặt mũi
ai trông cũng như hề, không phải một người hề mà cả
một tiểu đoàn toàn là thằng hề.
Những đám rừng cháy này cây gỗ dầu vẫn sống bình thường, những cây trúc bị cháy sát gốc nhưng sang mùa mưa là nó lại đâm chồi mới và chỉ cần sau vài trận mưa đầu mùa cây cối lại xanh um lên ngay, sau này tìm hiểu về đám cháy này chúng tôi mới được biết đấy là hướng càn quét của D8, họ gặp địch và lính D8 bắn B41 B40 để lửa đuôi nòng súng phụt ra bám vào lá khô gây thành đám cháy lan dần, địch phát hiện ra khai thác triệt để trò này bằng cách khi gặp chúng ta chúng sẽ vừa đánh vừa bỏ chạy, chạy tới đâu đốt rừng tới đó, nhiệt nóng của lửa sẽ làm giảm tốc độ truy đuổi của quân ta và chúng cũng chẳng mong gì hơn thế để có thêm thời gian chạy cho thật nhanh, cũng bằng kinh nghiệm đó sau này đơn vị ra lệnh cho lính B41 B40 khi bắn xong là phải dập tắt lửa cháy ở phía sau lưng mình không để thành đám cháy. (lính VN chúng ta chiến đấu trên đất K vừa làm nghĩa vụ quốc tế vừa kiêm luôn cả những nhà bảo vệ môi trường tài nguyên của Campuchia từ những năm tháng đó).
Nhận xét
Đăng nhận xét