378 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Thì ra mấy ông này đã biết tin từ trước rồi, sang đầu năm 1981 sẽ bắt đầu cho những đợt lính 1975 1976 nếu là HSQ và binh sỹ thì cho ra quân, nhóm lính thương binh dưới 31% sẽ được đi khám lại vì vậy sống chết gì các lão ấy cũng quẫy cho bằng ra quân đợt này thì thôi, thảo nào lão Phúc Lỳ trả gấp cái chân A trưởng hỏa lực còn lão Vượng lính 1975 thật nhưng cứ tèn tèn hạ sỹ dưới chẳng có thằng nào là quân của lão ấy cả, nhìn sang các anh lính già khác còn ở dưới B cũng vậy nốt, dạo này thấy mấy ông ấy cứ lử đử lừ đừ thế nào ấy như đang trông chờ một điều gì đó chứ không hăng hái như trước nữa, gần đây mỗi lần có lệnh hành quân tác chiến là các anh biến sạch đi đằng nào trơ khấc còn lại toàn bọn em dại, khi ổn ổn tý chút là các anh lại về đơn vị, thì ra các anh biết sắp có cái lệnh này nên giữ gáo đây.

Lúc đó tình hình đường sắt K từ Bat Dambang về Phnom Penh rất phức tạp, địch thường xuyên tổ chức lực lượng chặn đánh đoàn tàu chở gạo từ BG về Phnom Penh, chúng lợi dụng địa hình đường sắt đi qua đoạn rừng núi hiểm trở rồi bất ngờ nổ súng vào đoàn tàu hay đặt bom mìn phá hủy đường sắt gây cho ta nhiều thiệt hại, vì vậy đơn vị tôi phải tổ chức bảo vệ đường sắt trong khu vực chịu trách nhiệm của đơn vị, cứ khoảng 1 tuần đến chục ngày thì B1 của tôi phải đi một lần mỗi lần đi 6 anh em trở lên, đoạn đường bảo vệ khoảng 15km từ ngã 4 đường tàu về hướng Phnom Penh, đoạn nữa cũng từ ngã 4 đường tàu ngược lên những D7 không đi hướng đó các C thay nhau đi tuần canh gác bảo vệ đoạn đường này.

 Hôm đó tôi đi bảo vệ đường sắt về thì biết tin Vinh lùn từ D429 dân vận về đơn vị thăm tôi, rất tiếc chúng tôi không gặp nhau và Vinh Lùn gửi lại cho tôi 1 bao thuốc Samit rồi Vinh quay về Phnom Penh, anh em khác biết ý nên cất bao thuốc vào ba lô của tôi chờ tôi về cùng hút, lúc đó trong C2 có anh Hồng Phù bệnh binh cũng bị trả về đơn vị cùng đợt với anh Đông Ske, anh này lính đoàn Thái bình nhưng nhà lại giáp tỉnh Hải phòng chỉ cách nhau mỗi con mương nước nên toàn nhận nhằng là lính Hải phòng, chắc lão nghĩ là lính HP thì oai hơn thì phải nên đi đâu ngồi đâu nói chuyện gì toàn giở giọng lấy mác lính HP ra dọa người khác, người thì bé tẹo gày yếu do mắc bệnh phù, da tái nhợt mặt phù to tay chân chỉ lấy ngón tay ấn vào thịt phải một lúc sau nó mới phồng lại được, lão chưa từng đánh nhau trận nào suốt đời lính nằm viện với trại ăn dưỡng sau này giải tán D33 của F7 ở Lai khê thì lão về đơn vị thôi, anh em trong C2 ai cũng thương bởi lão ốm đau như vậy mà không được ra quân cứ phải theo đơn vị, người như thế thì cho về địa phương cho xong nhưng chưa có chính sách với loại bệnh binh này nên cứ treo cổ nằm đó, vừa khổ người ta vừa tốn cơm áo của QD.

 Anh em thương, cấp trên thông cảm hoàn cảnh bao nhiêu thì lão Hồng Phù lại làm tàng bấy nhiêu, với anh em ở dưới thì luôn vác cái mác lính HP ra dọa dẫm nhau, hơi một tý là Thanh niên thành phố Cảng, lính thành phố Hoa phượng đỏ, lão ấy cứ làm như lính HP như con ngáo ộp của D7 không bằng, anh em thì không chấp mấy chuyện nhỏ nhặt đó biết lão thế tính hâm hâm không ai chấp đàn anh làm gì. Cấp trên thì biết lão ấy là bệnh binh thật nên hay xí xóa cho qua, lão thì cứ tưởng thế là hay nên càng ngày càng vênh váo ăn nói bừa bãi đôi khi rất trịnh thượng,lão ở trên anh nuôi nhưng thường xuyên xuống làm khách B1, mỗi khi có gì cải thiện là lão cắt cơm xuống ăn cùng chúng tôi, rất khệnh khạng chờ cho mâm bát đâu vào đó là vác bát xuống thôi chứ chẳng chịu cùng làm cùng nấu nướng với anh em, chúng tôi thì ba lô ngày càng xẹp dần đi do mang quân trang ra dân đổi lấy gà lấy chó về thịt còn ba lô của lão Hồng Phù ngày một to ra đầy hơn, kệ lão dù gì thì lão cũng cần vơ vét chút ít trước khi rời xa quân ngũ ở nhà lão chắc cũng chẳng khá giả gì.

Hôm đó sau 2 ngày chúng tôi đi bảo vệ đường sắt về đến cứ thì biết chuyện thằng Vinh Lùn về thăm đơn vị và nó gửi cho tôi bao thuốc Samit để trong ba lô, anh em nhớ mình về thăm có chút quà cho nhau, nó ít nhiều sống gần dân và làm công tác phát gạo cho dân ít nhiều dễ kiếm bao thuốc hơn tôi cùng anh em khác, có chút quà nhớ đến nhau là quý rồi, để đấy tối nay anh em liên hoan chung chứ mấy ai hút một mình.

Tối đó cơm nước xong chúng tôi phải tập chung lên hội trường C bộ họp gấp, một chuyện tày đình mới xảy ra trong C2 đúng lúc chúng tôi đi công tác vắng.

CTV phó C2 Thao làm mất khẩu K54 tại C bộ C2, theo nguồn tin thì sáng hôm đó chúng tôi đi công tác thì trưa anh Thao còn lau súng và tối đêm hôm đó thì mất súng, khẩu súng K54 nguyên bao da và thắt lưng đeo vẫn treo nơi cái cột trong C bộ, vậy mà mất súng chỉ còn cái bao da, khẩu súng này trước đây tôi hay lôi ra lau chùi nghịch ngợm nhiều lần rồi, nó của CTV Tập còn khẩu của C trưởng thì anh Phượng đi phép mang theo và đã giao trả lại QD ở miền Bắc. Nay bỗng chốc mất hút giữa doanh trại đơn vị.

Những thành phần ngoại phạm dần dần được thanh lọc trong đó có tôi, không lẽ đổ cho mấy thằng đi công tác vắng 2 ngày lấy trong khi nó đi công tác nên 6 thằng chúng tôi ở B1 được loại ra khỏi diện nghi vấn, song B1 vẫn chưa thoát khỏi diện sổ đen gạch đít vì ở đó tập trung toàn thành phần bầy hầy của C2, lâu nay thấy cách sống của chúng tôi họ chẳng ưa đâu nhưng chưa có lý do gì để hạch xách thì đành chịu vậy thôi chứ nếu có lý do thì họ cũng chẳng ngại hành tỏi lính B1.

 6 thằng chúng tôi không dính dáng tới nhưng còn anh em khác trong B1 vẫn nằm trong diện nghi vấn nên chúng tôi vẫn phải ngồi để kiểm điểm tức không tả nổi, ngày đó khẩu K54 mang ra đổi cho du kích K cũng được con bò mà du kích K thì khoái đeo K54 lắm, đeo K54 để thể hiện là lục thum mà, mỗi lần chúng tôi đi tác chiến anh em dưới B bộ binh thường nhận đơn đặt hàng của du kích K: Nếu diệt địch có súng K54 thì mang về đổi lấy con bò, vì vậy sau này diệt địch nếu có súng ngắn thì nó biến mất hút trong nháy mắt, chuyện này đến khi tôi xuống B1 mới biết anh em kín tiếng lắm không nói lung tung đâu sợ lộ bí mật với cấp trên.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam