361 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Sang chiều ngày hôm sau chúng tôi về đến chốt trong núi Kimry kết thúc một chuyến càn quét định kỳ và khoảng 5 7 ngày sau chúng tôi được lệnh rút ra khỏi núi Kimry trở về căn cứ tại núi Novea, lính D7 chúng tôi mừng lắm ở đây làm gì cho chết buồn ra toàn rừng rú và những xác chết vương vãi trên khắp mặt đất khu vực núi Kimry, ở đây chỉ tổ sinh bệnh chứ bổ béo gì cái khu vực này.

Chúng tôi hành quân ra E bộ ngoài đường 132 rồi từ đó lên xe về Novea, lại sửa sang xây dựng lại căn cứ, đang ở thì bỏ đi, đi chán lại về nhà cửa tang hoang không hơi hướng người càng chóng hỏng vì vậy hôm nay trở về lại sửa chữa nhà cửa. Về đến căn cứ chưa ấm chỗ chưa kịp làm gì thì lại có lệnh hành quân tác chiến tiếp, chẳng kịp chuẩn bị cái gì khoảng 2h chiều có lệnh xuống đến D7 thì 3h xe đã xuống đón đi rồi, lại lùng tùng khăn gói quả mướp lên đường.

 Lúc này quân số C2 chúng tôi khoảng trên 30 người, ở lại cứ vài người còn lại trên 30 người đi, số anh em ở lại cứ lần trước chắc cũng buồn nên lần này chẳng thấy ý kiến gì nữa họ hăng hái chuẩn bị ba lô súng đạn lên đường cùng đơn vị, chúng tôi khi đó cũng chẳng biết lệnh tác chiến sẽ đi đâu chỉ biết lệnh đi gấp 1 cơ số đạn thì luôn có sẵn trong ba lô còn gạo cùng thực phẩm thì thiếu đâu lên D bổ sung sau, lệnh đi thì cứ đi cái đã chúng tôi chưa từng bao giờ phải nhịn đói đi tác chiến đâu mà phải lo.

Xe xuống C2 đón chúng tôi rồi ghé qua D7 bốc thêm lương thực rồi cả đoàn 5 xe chạy thẳng ra đường QL4, lính chúng tôi nhìn nhau đoán già đoán non hướng tác chiến lần này, chưa bao giờ chúng tôi đi hướng này, một thằng có vẻ hiểu biết thì suy luận:

- Chắc chắn chúng ta sẽ tác chiến hướng thị xã KamPong Spu đi vào như thời điểm đầu 1979 tấn công Amleeng, ngày đó mình từ BG Thái ra cũng về bằng đường này chúng mày nhớ không? Hướng đó rừng núi nhiều chắc địch còn lẩn trốn ở đó nhiều nên bây giờ E209 F7 quay về đó càn quét.

Chúng tôi cũng chẳng buồn tranh luận với nó, lính thì đi đâu cũng vậy thôi, đâu mà chẳng ăn đâu mà chẳng đánh nhau trên cái đất K này giống nhau cả, với chúng tôi thì thằng lính Pốt nào cũng giống nhau hết chẳng cần thiết phải lựa chọn thằng nào với thằng nào.

Xe ra đến QL4 thì rẽ trái, lính chúng tôi nhìn nhau rồi ơ với nhau cả, ngạc nhiên quá sao lại rẽ trái thế này? Thì rẽ trái chứ sao nữa, rẽ trái là hướng về thủ đô Phnom Penh chứ sao nữa, ở rừng mãi rồi bây giờ về thành phố chứ còn sao nữa mà phải ơ với chẳng ờ. Vậy là sau 5 tháng từ ngày chúng tôi vào tải gạo cho F339 đến nay thêm một lần nữa chúng tôi trở về thành phố, lần trước bảo vệ cho lính bác Hênh duyệt binh còn lần này thì sao đây? Nhiệm vụ gì đây?

Thôi kệ nó nhiệm vụ gì chẳng được đến đâu hay tới đó biết làm sao được mà suy đoán, lúc nào nhiệm vụ đến thì tức khắc cấp trên sẽ thông báo xuống cho lính biết, có đoán ra hay không cũng chẳng để làm gì.

Xe đưa chúng tôi về ngang sân bay Puchentong thì rẽ vào còn đường hướng về chùa kho bom ngay đầu sân bay rồi theo con đường về đúng cái nơi mà đơn vị tôi từng đóng quân những ngày đầu mới GP Phnom Penh, cái căn cứ mà chúng tôi đã ở với nhiều kỷ niệm ngày đầu GP, thời hoàng kim nhất của C2 ở đây, xe đến nơi cũng 7h tối rồi những ngôi nhà cũ chúng tôi từng ở bây giờ dân đã ở kín, nhà C bộ với cái chuồng gà to tướng phía dưới dân về ở không còn chỗ nào ngay cái chuồng gà cũng được người dân dùng làm nhà ở, mọi nhà cũng đã có điện nhưng đèn điện chỉ đỏ như con đom đóm không đủ nhìn rõ mặt người, xe đỗ đúng cái sân trước C bộ cũ người dân thấy xe ô tô bộ đội đến thì thức dậy xuống nhà sàn đứng xem còn chúng tôi thì ngơ ngác khi trở về chốn cũ.

 Lệnh tản ra vườn, ra tít ngoài xa giữa những mảnh vườn trồng rau quả nằm ở khoảng giữa phum và đường sắt, xa dân càng xa càng tốt, các B dải dọc một hàng bám theo bờ ruộng hay mép hồ trước kia nuôi vịt mà rất ít khi chúng tôi đi ra đây, chỉ có anh nuôi ở gần dân nhất gần cái giếng nước ăn cho tiện cơm nước còn lại ra hết ngoài cánh đồng mà ở.

Chỉ có C2 chúng tôi về chỗ cũ còn các C khác và BCH D7 nằm dọc trong phum theo một hàng dài về đến cuối con đường gần chùa kho bom cũ, lại lục đục tăng võng rồi ăn uống bữa cơm tối, C bộ C2 chúng tôi đóng quân trong cái lán lá che tạm của chủ mảnh vườn, cũng khá sạch sẽ nhưng thiếu chỗ móc võng vì ngoài ruộng không có cây vì vậy lính có võng nhưng vẫn phải nằm đất khá nhiều.

Sang ngày hôm sau chúng tôi họp phổ biến nhiệm vụ mới của chuyến công tác lần này, thời điểm đó F7 của chúng tôi có nhiệm vụ mới vừa sẵn sàng chiến đấu vừa tổ chức huấn luyện là đơn vị cơ giới thiện chiến cơ động nhanh đáp ứng mọi điều kiện thực tế của chiến trường, vì vậy lần này về Phnom Penh để tập dược chiến đấu trong thành phố.

 Lính F7 QD4 cũng đã có nhiều kinh nghiệm chiến đấu trong thành phố từ năm 1975 và 1979 nhưng dù gì đi chăng nữa lớp lính trẻ chúng tôi thực sự chưa từng chiến đấu trong thành phố bao giờ, nhà cửa san sát đường ngang ngõ tắt nhiều nếu hôm nay có phải tập tành tý chút cũng là lẽ thường, lâu nay đánh rừng núi nhiều và mỗi nơi mỗi khác ít nhiều cũng đã từng đúc kết chút kinh nghiệm chiến đấu rừng núi còn trong thành phố thì quả thật là chưa từng trải nghiệm, trận đánh GP Phnom Penh 7.1.1979 cũng chỉ là chuyến giã ngoại không hơn.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam