331 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Tiếp tục hành quân, vượt qua chiếc cầu gỗ dài nhất của đoạn đường này có đến 20m thì leo ngay lên đỉnh của một ngọn núi đá, một vùng trơ đá tảng cùng cây dại nhỏ thấp, từ đây có thể phóng tầm nhìn về bốn phương trời xa, những cánh rừng già xanh bạt ngàn ngút tầm mắt, đỉnh núi mờ xa chuyển màu xanh xẫm và bên trái chúng tôi lúc đó một khoảng xanh da trời sẫm ở tít nơi xa kia.

 Vịnh Thái lan, anh em lính F339 bảo thế, từ đây qua vịnh Thái lan chẳng còn bao xa nữa, chốt của E9 cách BG Thái còn 2 3km nữa và qua khỏi khoảng đó là tới vịnh Thái lan, khu vực này đất Thái lan chiếm dọc theo biển với chiều ngang bé tẹo ôm sâu xuống phía nam của thềm lục địa, một vị trí quá lý tưởng cho lính Pốt nhận vũ khí lương thực từ hướng vịnh Thái lan xâm nhập vào nội địa Campuchia, nhận hàng hóa trên cảng của Thái lan quá an toàn cho lính Pốt và đó là lý do tại sao địch có nhiều mìn và vũ khí ở đây đến như vậy.

Qua khỏi đỉnh núi cuối cùng chúng tôi men theo sườn đồi vào sâu trong E9 từ đây lác đác gặp anh em lính mình rồi, 1 tổ vài 3 người đi lại tuần tra canh gác, họ đứng nép bên đường nhường đường cho chúng tôi đi, lính tranh thủ hỏi thăm nhau quê quán địa chỉ nhận đồng hương tìm bạn rồi hỏi thăm nhau chuyện đường còn xa hay gần, vẫn là 5km nữa đường dễ đi, 5 thì 5 chứ 10km nữa cũng phải tới, biết cho vui vậy thôi chứ 5 hay 10km ăn nhằm gì.

 Khoảng 2h chiều chúng tôi vào đến E bộ E9 lúc đó, cái sân bay trực thăng nằm trên đỉnh đồi cao gần đường đi vào nó được lính chúng ta xây dựng để làm điểm đỗ cho máy bay, cây cối phát quang một vùng rộng đến sát đất, cây gỗ đường kính 20cm được xếp theo lớp mỗi chiều cũng cỡ 10X10m, gỗ xếp 2 lớp đóng buộc chặt lại với nhau như một cái bệ bằng gỗ vậy, chiếc trực thang mới cất cánh khỏi đó trước lúc chúng tôi vào, đi qua khỏi sân bay 200m có những căn hầm nửa chìm nửa nổi trên lợp lá cây đánh thành tranh tấm làm mái nghiêng về một bên, hầm được đào sâu xuống đất khoảng 50cm vách gỗ cây tròn đóng dựng chung quanh, lần trong cùng giải vải mưa nylon tấm rộng, đó là vị trí chúng tôi trút gạo vào hầm dự trữ cho đơn vị bạn, khi mới vào anh em hậu cần E9 yêu cầu cân thử để nhận số lượng cho đủ nhưng sau một hồi nói chuyện giữa bố Xuyến cùng anh em hậu cần thì thống nhất đếm người tải gạo cùng ba lô ruột tượng của từng người sẽ ra số lượng gạo tải vào, nếu cần cân thì cân luôn ba lô ruột tượng túi nylon gạo của bố Xuyến sẽ biết có đủ 30kg / người không?

Không ai nỡ ăn bớt gạo của anh em lính F339, không ai nhẫn tâm vứt bớt gạo cho nhẹ vai mình trong khi anh em ở trong này đang thiếu ăn, hạt gạo vào đến suối Chết Trôi đã thấm mồ hôi công sức của anh em mình rồi không ai làm cái việc thiếu nhân cách như vậy cả, lính D7 cũng không đói để rồi đói ăn vụng túng làm liều chuyện gạo làm gì nên phương án đếm người tải gạo nhân với 30kg/ người là ra tổng số gạo tải vào trong ngày, làm vậy vừa nhanh và cũng khá chính xác. Chúng tôi đổ gạo vào hầm dự trữ, rất nhiều hầm gạo ai muốn đổ hầm nào cũng được, đổ gạo xong rũ sạch ba lô cố gắng không còn sót 1 hạt gạo nào mới thu dọn đồ đi ngược ra. Trút bỏ được 30kg gạo trên lưng bước chân chúng tôi nhẹ bẫng.

Đoạn đường về trời dâm mát hơn cảnh rừng về chiều thơ mộng hơn, chim lao xao về tổ, sóc chồn thập thò trên những cành cây, tiếng lạo xạo trên lá khô làm chúng tôi giật mình quay về với thực tại, đây là chiến trường chứ không phải sở thú, đừng quá mộng mơ với quang cảnh thiên nhiên mà nhãng quên đi hàng dây mìn vài chục quả sẵn sàng dọn sạch cả C lính QTN VN đi trên đường nếu mất cảnh giác.

Người về muộn nhất trong đội hình D7 sau chuyến tải gạo khoảng 7h tối, anh em D8 mới giao gạo xong khoảng 3h trước, khó khăn mới đã nảy sinh trong đội hình tải gạo của E209, D8 quay về quá xa nên cần điều chỉnh lại cung đường sao cho các đơn vị đều về vị trí của mình trước khi trời tối, D7 chưa rút ra được kinh nghiệm gì nhiều sau chuyến tải gạo đầu tiên nhưng trên tinh thần tương trợ đơn vị bạn cùng hoàn thành nhiệm vụ đòi hỏi sự cố gắng thêm nhiều hơn nữa, D8 không hoàn thành nhiệm vụ thì D7 cũng không thể hoàn thành được nhiệm vụ của mình.

Bằng sức lực và đôi chân của người lính, mỗi ngày E209 chúng tôi tải gạo vào tuyến trong cho E9 được khoảng 5 tấn gạo trên suốt cung đường khoảng 50 60km đường rừng núi vào giáp BG Thái lan thuộc tỉnh Pousat Campuchia. Lính F339 có đủ gạo ăn no yên tâm chiến đấu như lời hứa của sư đoàn trưởng F339: Chỉ sau 12 tháng sẽ quét sạch bọn lính Pốt ở khu vực này.

Ngày hôm sau chúng tôi lại tiếp tục hành trình như ngày hôm trước và hôm nay đến lượt C2 dẫn đầu đội hình, có khác chút ít là chúng tôi khởi hành sớm hơn chút thời gian, cũng có sự hợp đồng chặt chẽ với công binh F339 để anh em thông đường sớm hơn ngày hôm trước, chúng tôi cần tranh thủ thời gian cho đỡ vất vả do trời nắng nóng cùng rút ngắn bớt thời gian để hỗ trợ cho D8 trên cung đường xa của họ, cũng cần rút kinh nghiệm sau vài ngày vì địa hình mới, công việc và như nhiệm vụ cũng khác xa những gì chúng tôi từng trải qua từ trước đến nay.

Khi vượt qua con dốc đứng ngay đầu suối Chết Trôi một điều tôi thấy trong chuyến tải gạo thứ 2 cũng như sau này những ngày kế tiếp đó là sự rèn luyện từ những lần trèo núi gian nan đeo vác nặng, hôm sau chúng tôi cố gắng nghỉ ít hơn ở đoạn này, không còn nghỉ 5 lần như hôm qua mà rút xuống 4 lần, người đi trước cố gắng đi nhanh để người sau đỡ ùn tắc, nếu cần hỗ trợ thêm đã có anh em trinh sát hay công binh ở trên đỉnh đồi tụt xuống đứng ở những vị trí khó đi nhất kéo đỡ lôi lên, bởi vậy D7 vượt qua cũng bớt nhiều thời gian và giữ được sức cho anh em trong chuyến tải gạo đường xa của ngày thứ 2.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam