345 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Anh nói điều này mày cấm nói cho bất kể ai biết, đã có hiện tượng lính chúng ta bán súng và đạn cho địch, đổi lấy những thứ vật dùng khác.
- Lại còn thế cơ hả anh?
Tôi há hốc mồm ra mà nghe chuyện anh Phượng nói, quả thật là chuyện khó tin bởi lính mình bán súng đạn cho địch để chúng bắn vào lính mình.
- Theo số liệu từ chính quyền bạn mỗi xã có trên chục khẩu AK, mỗi trưởng phum chỉ có một khẩu AK để giữ chính quyền, vậy mà gần đây đám du kích K tự nhiên rất nhiều súng, thằng nào là du kích cũng thấy khoác súng cả, vậy thì ở đâu ra? Gần đây ta khai thác được một số vụ lính mình bán, đổi trác đạn lấy bò lợn gà cho du kích xã, ngay cả súng cũng vậy. Em không thấy là gần đây bọn thanh niên K tự nhiên ở đâu về đây rất đông sao? Thằng nào đi đâu cũng mang theo súng, vậy thì ở đâu ra nếu như không phải lính Pốt đã chà trộn vào trong dân.
Nghe anh Phượng phân tích như vậy tôi hơi giật mình. Ừ nhỉ gần đây dân ở Novea tự nhiên thanh niên ở đâu về rất đông, trước khi chúng tôi về xây dựng căn cứ có thấy mấy đâu, gần đây sao thấy nhiều thế, mấy đám cưới gần đây họ nhảy Lâm thôn cả đêm với cái can xăng bằng sắt họ gõ thùng thùng và đám thanh niên K đông lắm nhảy tới tận sáng, cũng cứ nghĩ thanh niên K hay lính Pốt rời bỏ hàng ngũ địch trở về quê quán làm ăn sinh sống thì kệ họ, có điều gì đã có chính quyền bạn xác nhận, họ vẫn ra vào doanh trại đơn vị chúng tôi chơi, lần trước lại còn tổ chức đá bóng với du kích K nữa chứ, hóa ra họ là những người chưa được xác minh rõ ràng từ chính quyền bạn, bất chợt tôi nhớ ra hàng loạt những khuôn mặt thanh niên du kích K và họ có thể là lính Pốt lắm chứ.
Sống lẫn lộn thế này quả thật là nguy hiểm, chưa biết lúc nào họ lộ rõ nguyên hình và tới lúc đó thì chắc chúng tôi sẽ phải chịu những trận đòn đau, ngán thật giá như nó sòng phẳng như trong Amleeng Kimry lại ra một nhẽ, gặp là chơi, chơi hết ga luôn hoặc mày chết hoặc tao chết chứ kiểu này nghe chừng khó sống lắm, bị cắn trộm đánh trộm lúc nào không hay.
Buổi tối giao ban các cán bộ B ngồi nghe anh Phượng nhắc nhở chuyện cảnh giác, gác xách về đêm, chuyện vũ khí đạn dược của đơn vị, cac sanh cán bộ B thì không hiểu bởi anh Phượng không thể nói toạc ra những điều không được phép nói, tôi được biết cũng bởi anh Phượng tin tưởng tôi chứ quả thật là đáng ra tôi cũng không được biết.
Tối hôm đó tôi thấy anh Phượng đi kiểm tra các B chuyện gác xách, thục giục anh em và B nào chểnh mảng là anh ấy quát tháo ầm ỹ lên, anh em dưới B thì cho rằng ông Phượng bị hâm, lâu nay đơn vị nhiều B bỏ gác hay gác lấy lệ có sao đâu? Tôi hỏi anh Phượng: Sao anh không nói thẳng ra cho anh em mình biết để cảnh giác mà cứ phải úp mở thế này?
- Không được bởi sợ lộ thông tin, khi nào xong việc sẽ thông báo sau.
Sáng sớm hôm sau khi chúng tôi mới ăn cơm sáng xong thì từ hướng C3 đi qua một nhóm cán bộ D E và 6 7 lính bác Hênh đi vào C2, anh em họ họp bàn trong C bộ rồi cho gọi cán bộ B lên nhận công tác, kế hoạch là tập bí mật bao vây chốt giữ dưới sự kiểm tra của E và lính bác Hênh học hỏi kinh nghệm chiến đấu, mục tiêu tập là phum Peeng Novea thơ mây trước mặt.
BCH C2 ngay tức khắc dở bản đồ khu vực ra rồi phân công các B từng vị trí trên bản đồ, cách đánh vận động hay bí mật tiến sát mục tiêu có sự tham gia của lính bác Hênh trên danh nghĩa là những nhà quan sát học hỏi kinh nghiệm chiến đấu từ những người lính QTN VN, lính các B trong C2 nhận nhiệm vụ rồi phát lệnh tập trung đơn vị triển khai đội hình vận động về hướng Phum Novea Thơ mây.
Phum Peeng Novea Thơ mây là cái phum toàn nhà lá dựng lên dọc con đường đất đỏ thẳng hướng doanh trại C2 đi lên chưa đến 1km sau lưng phum là những cánh rừng gỗ dầu thưa, đây là cái phum công xã kiểu mới từ thời Pôn Pốt toàn đàn bà và trẻ em, ở đó có gia đình vợ con chủ tịch xã mà ngày nào tôi hay đến may nhờ quần áo tại đó, lính C2 cũng chẳng lạ gì chỗ này, anh em hay đến đổi trác đồ với dân nhiều người quen mặt biết tên cả bộ đội VN.
Đội hình C2 chia 2 đi kẹp trên con đường tiến vào gần phum, từng B từng cánh tiến từng khúc chiếm lĩnh những địa hình có lợi rồi chốt lại cho B khác tiến lên, đám cán bộ của C D E cùng nhóm lính bác Hênh thì đi trên đường quan sát lính C2 diễn tập đánh vận động cho đến khi vào sát phum thì 2 cánh quân bọc ra bìa rừng ngoài phum và chốt lại, đối với lính chúng tôi thì đánh vận động kiểu này chỉ là chuyện vặt chuyện thường ngày mỗi lần tác chiến nên dù là diễn tập nhưng cũng chẳng khác với vận động thật là bao nhiêu, anh em vây bọc xong phum Thơ mây thì chốt lại những vị trí có lợi nằm chờ lệnh rút về khi cán bộ kiểm tra xong.
Khoảng trưa cũng muộn rồi mà chẳng thấy có lệnh cho về, nhiều người đã sốt ruột thắc mắc chuyện diễn tập vớ vẩn này vài người bỏ vị trí ra đứng ở đầu con đường nói chuyện tầm phào với nhau, nhóm cán bộ D E cũng chia nhau phân tán về các B chẳng thấy nói năng gì cả, nhóm lính bác Hênh thì ngồi ngoài bìa rừng cùng C trưởng Phượng, họ cũng im lặng như không có chuyện gì xảy ra, ai cũng lặng lẽ kiếm bóng mát dưới những lùm cây súng tựa vai chờ đợi.
Thế rồi trên con đường đất đi vào phum nghe tiếng phành phạch của động cơ xe máy, thời đó xe máy ở K là hiếm lắm cả xã này có mỗi xã trưởng Xăng có xe máy ai cũng biết thỉnh thoảng vẫn thấy anh ấy phóng xe về thăm vợ con ở đây, vợ anh ấy có cái máy khâu mà thỉnh thoảng tôi vẫn đến chữa nhờ quần áo cho anh em, vài lần anh ấy gặp tôi khi tôi đang lúi húi may vá, anh ấy cũng hay vào doanh trại C2 khi có việc và gần đây không thấy vào chắc anh ấy bận công việc chính quyền mới chẳng mấy khi thấy đi về và hôm nay anh ấy về thăm vợ con đúng lúc C2 diễn tập.
Về ngang đầu phum anh ấy thấy lính C2 đứng ngay đầu phum còn gật đầu chào nhau rất thân tình. Về đến nhà xã trưởng Xăng mới đỗ xe xuống thì mấy đứa con trong nhà chạy ra túm lấy bố mà gọi mà đu người lên đòi bế, dân K họ đẻ lắm thế không biết, con cái cứ lít nhít cả và con xã trưởng Xăng là ăn mặc tươm tất nhất trong cái đám trẻ con ở đây, dựng cái xe đứng lên ngay sát vách nhà chưa kịp cởi khẩu AK khoác chéo trên lưng xuống là anh ấy bế xốc ngay một đứa con lên mà đùa nghịch hỏi han gì với nó rồi, mấy đứa khác cứ bám lấy chân bố nó nghe chừng chúng nhớ bố của chúng lắm.
Lúc đó chúng tôi ngồi ngay sau nhà xã trưởng Xăng nhìn chéo xiên giữa 2 nhà thấy rõ trên sân nhà xa trưởng những gì đang diễn ra, lúc đó nhóm lính bác Hênh mới bắt đầu đứng dậy và họ tiến vào nhà xã trưởng, việc đầu tiên là tước súng của xã trưởng rồi họ nói gì với nhau một lúc, tiếp theo là tiếng vợ con xã trưởng kêu khóc ầm ỹ, cả mẹ già của anh ấy cũng thấy mếu máo túm áo giữ anh ấy lại, rồi 6 7 lính bác Hênh giải xã trưởng Xăng đi ra cánh rừng chỗ chúng tôi rồi từ đó cắt rừng đi luôn không về doanh trại C2 nữa, họ đưa xã trưởng Xăng đi đâu chúng tôi không rõ chỉ biết đi về hướng ngã 4 đường tàu, xã trưởng Xăng lầm lỳ không nói lặng lẽ đi cùng họ.
Nhận xét
Đăng nhận xét