364 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Rồi tối hôm đó có lệnh chuẩn bị đầy đủ vũ khí súng đạn, hết sức gọn nhẹ chuẩn bị hành quân tác chiến, nghiêm cấm rời khỏi đơn vị khi chưa có lệnh vì chúng tôi có thể đi đột xuất bất kể giờ phút nào, lính thì chẳng hiểu mô tê gì lắm nhưng BCH đại đội thì biết nhưng không nắm rõ cụ thể thôi, công tác chuẩn bị kiểm tra khá chặt chẽ, anh Phượng cùng các C phó ngó nghiêng từng ba lô đạn của từng thằng lính kiểm tra cơ số, đếm từng quả đạn B41 B40, từ đạn cối 60ly hay khẩu đại liên cũng được lau chùi từ chiều rất kỹ 2 thùng đạn và cơ số đạn rời cũng được kiểm tra chờ lệnh. 2h sáng xe đến đón là chúng tôi đi ngay các C khác trong D7 cũng cùng chung nhiệm vụ, máy thông tin PRC25 thông suốt thông tin liên lạc cùng D bộ, xe chạy ra tới ngoài đường thì chúng tôi mới được phổ biến nhiệm vụ:
- D7 sẽ cùng tham gia với đơn vị bạn bao vây bắt giữ 1 tiểu đoàn lính bác Hênh đang có ý đồ gây bạo loạn đảo chính chính phủ bác Hênh, sẽ có nhiều đơn vị cùng tham gia chiến dịch này và D7 chỉ giữ vòng ngoài cho đơn vị khác làm nhiệm vụ bắt giữ, kìm chế hết mức tuyệt đối không được nổ súng khi chưa có lệnh.
Xe đưa chúng tôi vào hướng thành phố rồi vòng vèo chạy đi đâu đó trong đêm tối, ngày đó Phnom Penh chỉ có đèn đường ở vài phố trong trung tâm nên khi ra ngoài thì chịu chết chẳng biết đường nào mà lần, tối um um cho đến khi ra khỏi thành phố rồi xuống xe, khu vực này chắc là ngoại ô Phnom Penh nhà cửa thưa thớt hơn, vườn cây cỏ dại mọc đầy ruộng nước xâm xấp lõm bõm nước dưới chân, xe đỗ xuống chúng tôi lội bộ dò dẫm đi trong đêm, toàn D7 bám theo trục đường cứ thế lội ruộng mà đi trong lặng lẽ, mấy cái nhà gần đường tiếng chó sủa râm ran cả chúng đánh hơi thấy người lạ, chúng tôi đi như vậy cũng đến 5 7km cho đến khi phía trước mặt có một khoảng trắng dài như bờ tường gạch xây quét vôi trắng thì dừng lại, cả D7 lặng lẽ bám quanh chờ mệnh lệnh mới rồi anh Phượng dặn tôi đi báo các B:
- Khi có lệnh thì phải vận động nhanh tiến tới áp sát bức tường kia, bên trong họ làm gì kệ họ, khi có lệnh thì tất cả leo lên bờ tường đứng trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, nếu họ không chống cự thì thôi nhưng nếu chống lại thì chúng ta chờ lệnh cho nổ súng mới được nổ súng.
Trời tang tảng sáng thì chúng tôi có lệnh vận động lên áp sát mục tiêu, một bờ tường ngang đầy lính C2 đứng dọc bên ngoài chờ lệnh, bên trong vẫn im lặng như tờ chẳng ai nghe thấy gì nhìn thấy cái gì bên trong cả, tường cao cỡ 2m chắn ngang tầm mắt cho đến khoảng trên 5h sáng thì nghe loáng thoáng tiếng K bên trong vọng ra và cũng khoảng 15 phút sau thì bỗng nghe vài loạt AK bắn bên trong, nghe thì suy luận ra là mấy khẩu AK cùng bắn chứ không phải 1 khẩu AK bắn rồi lệnh cho lính D7 nhảy hết lên bờ tường rào đứng quay súng vào bên trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Chỉ trong một loáng lính chúng tôi đứng hết lên bờ tường rào, trong sân khá rộng bên trong khoảng 70 người ăn mặc linh tinh cả, quần đùi áo may ô 3 lỗ hay quần dài, có người cởi trần mặc quần đùi đang tập trung ở giữa sân, họ đang tập thể dục buổi sáng thì bị QTN VN phục sẵn bên ngoài doanh trại bắt sống, bên trong có khá nhiều lính QTN VN án ngữ bên trong mấy dãy nhà khiến đám người này chết trồng đứng giữa sân chịu trói, cũng rất nhanh xe ô tô tải bịt kín mít từ đâu đó chạy tới rồi một bộ phận trên xe nhảy xuống trói quặt tay từng người ra sau tống lên xe tải, có đến 4 5 xe như vậy thì hết mỗi xe đều có nhiều người của ta vũ khí trang bị gọn gàng áp tải đi đâu không rõ.
Thì ra ở đó khoảng 1 đại đội lính bác Hênh, sáng ra họ tập thể dục buổi sáng lợi dụng lúc đó 1 số người của đơn vị đặc nhiệm nào đó đã ép sát nhảy vào doanh trại chiếm lính những giá súng của họ bên trong vì vậy họ trở tay không kịp khi họ tay không mà lính QTN VN thì vũ khí lăm lăm trên tay với quân số đông hơn gấp mấy lần. Phải nói rằng công tác này của ta chuẩn bị khá kỹ nên khi đó mọi việc rất nhịp nhàng chính xác cứ như quy lát, bắt trói xe tống lên rồi đi luôn rồi xe nữa đến lại trói lại bắt, trình tự nhịp nhàng không gây ồn ào, không tên nào chạy thoát và cũng không có bên nào đổ máu, mấy loạt đạn AK là mấy loạt đạn bắn chỉ thiên cảnh cáo nếu họ cố tình chống lại sẽ bị tiêu diệt và rất may họ không chống cự mà chịu trói.
Khi nhiệm vụ hoàn thành chúng tôi rút theo đường cũ rồi trở về khu vực đóng quân tại cổng trước sân bay Puchentong, chúng tôi biết khi nhiệm vụ đã hoàn hành thì chúng tôi lại sắp phải trở lại với rừng núi, thành phố Phnom Penh đã trở về bình ổn thì nơi đây sẽ không phải là chỗ của những thằng lính như chúng tôi, rừng núi luôn giang rộng cánh tay đón chào chúng tôi bất cứ lúc nào.
Mấy ngày sau thì chúng tôi có lệnh rút ra khỏi Phnom Penh trở về căn cứ bên núi Novea kết thúc chuyến công tác, trước lúc đi khỏi khu vực này và không bao giờ đơn vị quay trở lại đây nữa chúng tôi có vào chào hỏi tạm biệt những người dân sống tại đây, những ngày ở đây tuy không va chạm tiếp xúc nhiều với dân K nhưng ít nhiều cũng có nhờ vả gây phiền hà cho họ hơn nữa sống gần nhau cũng sinh tình cảm.
Chiều hôm trước nhóm chúng tôi rủ nhau vào chào tạm biệt gia đình người K ở gần bên cạnh mà chúng tôi hàng ngày vẫn vào tắm nhờ, họ có vẻ lưu luyến chúng tôi họ nói nhiều lắm chúng tôi không hiểu nhưng cũng đủ để hiểu họ nói những lời chia tay tốt đẹp với chúng tôi. Chúng tôi mong cho họ có cuộc sống bình yên và chúng tôi lại trở về với thân phận của những người lính chiến.
Nhận xét
Đăng nhận xét