373 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Sang ngày hôm sau chúng tôi càn tiếp, đêm hôm trước C trưởng lệnh tập hợp B trưởng họp cũng có thấy nói gì đâu ngoài chỉnh đốn đội hình càn quét cần cảnh giác hơn nữa và nhắc nhở anh em đây không phải là chuyến hành quân dã ngoại, kết thúc buổi họp giao ban tôi ngồi ngoài chỉ nghe thấy câu: Các đồng chí rõ cả chưa là rõ ràng nhất to nhất dễ nghe nhất còn đâu chẳng thấy C trưởng trình bày gì cho ra hồn bài phát biểu hay kế hoạch tác chiến của C2 lúc đó. Sáng nay lại đi, lại càn nhưng vẫn thấy C trưởng liên tục dở bản đồ ra xem rồi ngó nghiêng ra chừng đăm chiêu căng thẳng lắm, tôi lại gần C trưởng hỏi:

- Có chuyện gì thế hả anh?

- Theo nhiệm vụ mình sẽ càn tới con suối này mà đi từ sáng tới giờ chưa thấy con suối đó đâu.

Tôi hơi chột dạ, bỏ mẹ lôi thôi ông này dắt anh em C2 đi lạc đường chưa biết chừng, chuyện này thì đơn vị tôi chưa từng gặp nhưng đơn vị khác thì nó thành những giai thoại của chuyện đi lạc đường và E209 nổi tiếng bác Hiến đậu phụng đường bên D9, 100 lần như cả 100 lần luôn là đậu phụng đường, đậu phụng tới mức lính D9 mà thấy bác Hiến D trưởng cầm bản đồ và địa bàn là run lên cầm cập 2 đầu gối đập vào nhau bởi sợ, sợ ông quá rồi bởi ông toàn dắt con nhà người ta đi lang thang trong rừng với ba lô nặng trĩu lưng thì thử hỏi ai mà không sợ. Nay C2 lại nổi lên có ông Hát cũng định tranh chức đệ nhất đậu phụng đường với ông Hiến D9 chắc.

Thấy kiểu này chắc không xong rồi nên tranh thủ lúc nghỉ trưa tôi dở bản đồ ra xem, cần kiểm tra lại từ đầu bắt đầu từ điểm dừng chân hôm trước xem nằm chỗ nào cái đã rồi từ đó tới điểm hôm qua dừng chân, góc cắt theo hướng nào? bao nhiêu độ ghé đâu? Từ sáng đến giờ đi hướng nào bao nhiêu độ? Ngay từ lúc đầu tiên đã thấy ông Hát này sai khi sử dụng bản đồ địa bàn rồi, nguyên tắc bất di bất dịch là phải trải tấm bản đồ ra quay chỉnh về hướng bắc một cách thật chính xác vì bản đồ luôn là quay về hướng bắc, từ đó chấm điểm dừng chân rồi căn góc độ của điểm cần đến sao cho chuẩn nhất rồi từ đó cầm địa bàn mà chỉnh hướng đi, khi đi thì phải ngắm cọc tiêu bằng thực tế địa hình khi bước lệch thì phải trả lại một cách tương đối nhất để sao cho đến mục tiêu đỡ lệch lạc nhất, điểm suất phát mà lệch thì đến mục tiêu lệch không biết bao nhiêu mà kể, đã vậy vừa đi vừa phải kiểm tra xem đã đúng chưa nếu thấy nghi ngờ thì phải dừng ngay đội hình tìm vật mốc mà đi cho đúng, đằng này chiều hôm qua ông ấy thấy nghi ngờ mà im không nói để đến bây giờ đi thêm buổi sáng nữa mà tìm không ra con suối thì chắc chắn ông này cho lính ăn đậu phụng với đường rồi.

Nếu điều này tôi nói ra thì lính tráng nó cười C trưởng đến thối mũi vì vậy tôi bàn kế với C trưởng Hát:

- Theo em biết chắc chắn chúng ta đi lạc đường rồi, bây giờ cần tìm vật mộc xác định điểm dừng chân hiện tại đã, khi xác định xong chúng ta sẽ cắt đường vào mục tiêu đã định, hiện nay giữa rừng toàn cây cối thế này thì không thể xác định nổi đâu, bây giờ mình đi tìm mốc bằng suối hay bình độ hoặc những khe nhỏ giữa những bình độ cái đã, sau khi có thì mới xác định nổi điểm dừng chân, nếu không tìm ra thì chỉ còn mỗi một nước là dắt đơn vị quay lại chỗ cũ nếu cố tình đi nữa thì càng đi càng lạc đường.

Chúng tôi cùng thống nhất quay trở lại đường cũ, kệ đời nó cứ quay lại cho đến khi nào đúng điểm xác định được thì mới cắt đường đi đến mục tiêu, nhưng nếu quay lại đường cũ thế nào anh em cũng thắc mắc la ó nhưng thôi kệ C trưởng mới lần đầu dắt anh em đi rừng có sai cũng là chuyện bình thường, cũng may chúng tôi quay lại đến chiều tối thì xác định được điểm dừng chân, cái phum mà trước kia cả D7 chúng tôi tiến vào không hề có gì với 2 dãy nhà giữa rừng, lính Pốt mới bỏ chỗ đó đi trước khi chúng tôi đến và từng nghỉ lại đây buổi trưa, gì chứ chỗ này thì chúng tôi biết và nhớ ra ngay nó nằm ở đâu trên bản đồ, thế là có điểm mốc dừng chân rồi thì cứ theo đó mà cắt hướng thôi, đêm đó chúng tôi nghỉ lại cái phum hoang này để sáng hôm sau đi tiếp, tôi đã phải đọc hướng và cắt bao nhiêu độ để đến mục tiêu mà cứ thấy anh Hát loay hoay với cái địa bàn, hết xoay bên nọ lại xoay bên kia khiến tôi một lần nữa nghi ngờ khả năng sử dụng bản đồ địa bàn của ông này nên tôi dở trò tham mưu kiểu đểu:

- Anh phải dí sát địa bàn vào ngực mình rồi nhìn thẳng từ trên xuống thì mới chính xác.

Càng dí sát địa bàn vào ngực lại càng thấy kim địa bàn nhảy loạn lên, lúc này tôi mới để ý C trưởng thì ra C trưởng vừa đeo K54 vừa chơi cả AK và cái bao xe đeo ngực với mấy băng đạn, vì vậy khi dí địa bàn vào ngực thì nó nhiễm từ kim nhảy loạn lên là phải, cái sơ đẳng nhất khi sử dụng địa bàn là phải tránh để nó nhiễm từ mà còn không biết thì dắt lính chúng tôi đi đậu phụng đường là phải.

Ối làng nước ơi! C trưởng ơi là C trưởng, lạy bố. Rồi C trưởng cầm địa bàn đi trước tôi đi đằng sau dùng địa bàn của anh em khác mà vừa đi vừa chỉnh cho đúng hướng, ngày đó chúng tôi gần như B nào cũng có địa bàn thu được của địch, hàng TQ mới kính coong nên có sẵn mà dùng. Cho đến chiều hôm đó chúng tôi vào đến mục tiêu đã định, như vậy là chúng tôi mất đứt 1 ngày về chuyện đậu phụng đường so với các C khác trong D.

 Tôi phải lặng lẽ truyền đạt lại những gì tôi biết về sử dụng bản đồ địa bàn cho C trưởng Hát, cũng không dám nói ra sợ anh em khác họ biết chuyện, tất nhiên không phải ai không học mà cái gì cũng biết, ít nhiều cũng phải học qua dù là truyền miệng cho nhau, tôi cũng vậy thôi nếu có biết cũng là nhờ anh Hồng chỉ bảo sơ sơ nên biết chút ít mà sử dụng khi cần thiết chứ lính tráng mấy người được học hành đào tạo bài bản về sử dụng bản đồ địa bàn.

Rồi bố Xuyến chửi ầm ỹ chuyện lính thông tin PRC25 máy móc làm sao không liên lạc được với C2, thằng lính thông tin đi phối thuộc bị chửi oan vì chuyện máy móc tậm tịt, thực ra lỗi đâu phải tại nó mà do đi lạc đường nên cách xa D bộ quá nên máy móc không thể liên lạc được, thằng thông tin này cũng không có kinh nghiệm đi tác chiến như người ta thì chuyển bị đoạn dây mà nối ăng ten hoặc trèo lên cây mà liên lạc với D bộ vào những giờ đã quy định, đằng này lười khi thấy không liên lạc được là cho qua luôn thì làm gì không ăn chửi.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam