347 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Đi được khoảng gần chục km thì ngang E bộ, mấy C trực thuộc quanh E bộ vẫn sinh hoạt bình thường, 2 dãy nhà ngói E bộ vẫn bình thường có điều vắng vẻ hơn, D7 hành quân đến ngã tư đường tàu thì chuyển hướng đi theo đường sắt không đi theo đường 51 về hướng Udong, đi tắt chéo theo đường sắt sẽ đỡ hơn khoảng 7km và từ đây chúng tôi có thể nhìn lại được phần nào trận địa cũ nơi cách đây hơn 1 năm C2 chúng tôi bị địch tấn công với nhiều thương vong.

 Cái phum trước kia C2 chúng tôi đóng quân nay đã lác đác thấy có dân sinh sống, khu ngã tư đường tàu cũng đã có dân ở bám theo trục đường và những gò đất cao dọc theo đường sắt cũng đã được người dân K trở về canh tác trồng trọt, họ trồng rau dưa gì đó và rào bằng tre gai khá kỹ, đây là khu vực D9 đóng quân không biết lính D9 có quấy nhiễu gì dân không mà họ rào vườn kỹ thế.

 Bên hướng D7 chúng tôi thì không thấy dân họ trồng dưa rau gì cả, những bữa ăn của nhà dân quanh doanh trại tôi có thấy họ ăn rau nhưng toàn loại rau dại họ hái vặt quanh nhà chứ chẳng thấy rau trồng, còn hoa quả thì vùng cánh trái núi Novea không hề có bất kể một loại quả gì ngoài xoài và me chua, đã vậy cũng không có nhiều chỉ thưa thớt mấy cây xoài già gốc to như những chiếc thùng phi đựng xăng mấy cây me quặt quẹo còn lại là cây gỗ dầu tre gai táo dại với thốt nốt.

Đêm đó chúng tôi ngủ lại trên dọc đường 132, cả D7 tạt vào 2 bên đường mắc võng nghỉ lại sáng hôm sau đi tiếp, BCH D7 cùng tác chiến, trinh sát liên lạc D đi trước về E bộ mới, E bộ đóng quân ở cái phum nhà ngói nằm ngay sát đường cách ngã 3 ngoài Amleeng khoảng trên chục km nữa, cái phum mà lần đầu vào Amleeng đến đó chúng tôi đã phải mang vào 1 bao tải rau muống cho E bộ lúc đó, bố Xuyến muốn đi trước nhận kế hoạch của E để sáng mai D7 hành quân tới nơi có thể chiển khai được ngay.

Sáng hôm sau chúng tôi dậy sớm đi luôn cho mát, đang mùa khô hành quân muộn trời nắng nóng mệt lắm, cũng cỡ 9h sáng chúng tôi mới đến E bộ, lúc này nhóm tác chiến trinh sát đã ra đón và dắt đường đi luôn, từ đây chúng tôi cắt đường vào thẳng hướng núi Kimry, đội hình D7 dừng chân hướng nam núi Kimry cách núi khoảng 3km và lúc đó chúng tôi nhận định từ D7 về E bộ là trên 20km đường rừng, D bộ đóng quân bên này con suối rộng nước rất trong có chiếc cầu gỗ dài tới 40m khá chắc chắn và xe tải có thể đi qua thoải mái, cầu có lan can gỗ chắc chắn dưới suối hoa súng rất nhiều nở tím cả một vạt suối rộng.

 C2 chúng tôi đóng quân ở cái phum cũ có vài nhà ngói đổ nát trên cái triền dốc thoai thoải về hướng nam có những khúc suối nhỏ quanh co, từ đây đi về hướng tây sẽ có cái cầu gỗ nhỏ hơn và qua cầu đi thêm mấy trăm mét nữa sẽ là ngã 3 cây me ngọt, rất may khu vực này trước kia chúng tôi từng truy quét qua ít diệt địch nên không hôi thối lắm chứ như hướng tây hoặc hướng nam núi Kimry thì chịu không nổi, cái mùi xác người chết để lộ thiên thì không ai chịu nổi kinh khủng hơn bất kể những mùi gì chúng ta từng biết.

Lại mất mấy ngày chuẩn bị nơi ăn chốn ở, vệ sinh dọn dẹp hầm hố chiến đấu trong thế chốt chặn rồi những cuộc tổ chức nhỏ lẻ cấp C B càn quét quanh khu vực dừng chân, những lúc nhàn dỗi thì tát cá hái rau hái quả trèo cây bắn chim bơi lội, những ngày tháng nằm đây thật vô vị cho sinh hoạt của chúng tôi, mỗi lần về D lấy gạo hay thực phẩm thì còn gặp gỡ anh em chứ không thì buồn chết đi được. Cũng chính thời gian ở đây tôi cùng thằng Hợi liên lạc của CTV và thằng Hồi anh nuôi tý nữa chết bởi chuyện đi hái me ngọt, may mà hôm đó tôi đá mắt nhìn ra phát hiện địch đang vận động vào chứ không thì chỉ có nước địch bắt sống cả 3 thằng đang mải hái me đùa nghịch.

Trưa hôm đó trên D có điện xuống gọi đích danh tôi lên D có việc cần, bụng thắc mắc chẳng hiểu D gọi tôi lên có việc gì? Khoảng 3h chiều tôi lên đến D bộ vào thẳng BCH D gặp bố Xuyến, chỉ cái ghế bằng mấy khúc cây buộc lại chân đóng xuống đất bố Xuyến bảo tôi ngồi đi rồi bố nói:

- Ngày mai tôi muốn đồng chí mang tài liệu về ban chính trị trên E đi một mình rồi về ngay.

- Dạ! được ạ.

- Vậy thì sáng mai lên đây rồi nhận tài liệu mang về E, công việc này là của truyền đạt D nhưng hiện nay đơn vị hết người không còn vị trí của truyền đạt nữa lên buộc phải lấy từ liên lạc các C chạy vậy, tôi sẽ báo BCH C2 trong buổi giao ban chiều nay nhưng đồng chí cũng về báo cáo trước cho C biết sắp xếp ngày mai đi công tác lẻ.

Sáng hôm sau tôi một mình 1 súng 1 bao xe đạn với cái túi mìn đeo bên người có chiếc võng cùng vài thứ lặt vặt với nắm cơm ăn trưa lên D bộ sớm, anh Phượng nhìn tôi ái ngại không muốn cho đi, từ chiều qua khi biết tin ngày mai tôi đi công tác lẻ theo lệnh của D anh ấy càu nhàu suốt:

- Thiếu gì người trên D bộ mà lấy liên lạc của C2 đi việc của D? Tại sao không đi 3 4 người mà chỉ cử một mình nó đi?

Tôi biết anh Phượng lo cho tôi nên tôi phải an ủi anh ấy:

- Không sao đâu anh, em đi một mình được mà, từ đây về E bộ 20km chứ mấy chiều tối là em về rồi em đi rồi về ngay ấy mà.

- Nếu thấy về muộn mà trời tối thì em ở lại trên E ngày mai về nhé đừng về một mình trong đêm như vậy rất nguy hiểm. Nhớ chưa?

Tôi lên D nhận tài liệu của bố Xuyến, giao cho tôi cái cặp tài liệu bố Xuyến dặn:

- Mang lên Ban Chính trị E nộp tận tay anh A.. không giao cho ai khác, một nguyên tắc bất di bất dịch của truyền đạt là cấm dở tài liệu ra xem trên dọc đường đi, phải giao tài liệu nguyên đai nguyên kiện, đi nhanh về nhanh bảo vệ giữ gìn tài liệu an toàn trên đường đi và bất kể khi nào về đến D phải báo cáo ngay.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam