82 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH
Mọi công tác coi như chuẩn bị xong từ quân trang vũ khí đạn dược gạo nước, tất cả là 2 cơ số trên lưng người lính và tôi tiếp quản khẩu AKM của anh Lịch, tôi nghe nói ngày trước anh Lịch quý khẩu súng này lắm cũng bởi nó đẹp và nhẹ hơn những khẩu AK khác, không những thế vì tôi muốn ôm theo bên mình kỷ niệm về ông anh của tôi quyết không rời, chính vì hiểu được điều đó mà cả lính C2 không ai dám tranh dành gì nó với tôi, mãi sau này có kẻ âm mưu chiếm đoạt nó của tôi nhưng bị tôi khẳng khái đập thẳng vào mặt và ý định đó bị dập tắt vĩnh viễn.
Có thể điều tôi nói đây anh
em cho rằng tôi mộng mơ quá nhưng quả thật khẩu súng
theo mình trên khắp dọc đường hành quân nó cũng có
tình cảm sâu nặng với chủ của nó, nó cũng có tâm tư
tình cảm chứ chẳng phải vật vô chi vô giác đâu, mình
thương yêu nó thì trong trận đánh nó cũng hết lòng vì
mình, bởi vậy tôi không thích những người quoăng quật
súng thiếu tính tôn trọng cái vật đã từng bảo vệ
mình hết lòng.
Khoảng đêm 28 hay 29.12. 1978 gì
đó chúng tôi bàn giao chốt cho F9, tôi cùng anh Hồng phải
dắt 1 đại đội lên thay chốt cho C3, người đại đội
trưởng của F9 tiếng nghe nặng đặc xệt miền Nam to con
lực lưỡng, chắc cũng thuộc loại lính già chinh chiến
nhiều nên có nhiều kinh nghiệm, khi nhận chốt anh hỏi
rất kỹ về thế trận bãi mìn có gì chưa hiểu anh hỏi
lại ngay, F9 là đơn vị nổi tiếng trong QD4 về giữ
chốt giữ đất, sư đoàn Bức tường thép miền đông
Nam bộ mà giữ chốt là sở trường của họ và họ là
người anh em cùng cha cùng mẹ với F7 Quả đấm thép miền
đông Nam bộ chúng tôi, lính QD4 không biết từ bao giờ
đã có câu nói mà sang thế hệ chúng tôi vẫn còn lưu
giữ câu chuyện sở trường sở đoản của những người
con QD4 :
- F9 Bức tường thép miền Đông
Nam bộ chốt giữ thì đố kẻ địch nào đánh thắng,
thế thủ là sở trường của họ là thế mạnh mà kẻ
địch đừng dại mà đâm đầu vào vì vào đó chắc chắn
sẽ ôm đầu máu.
- F7 Quả đấm thép miền Đông Nam
bộ đấm đâu thủng đó, đánh đâu thắng đó.
Và
hôm nay người anh em F9 sử dụng đúng sở trường của
họ chốt chặn địch hướng này cho F7 chúng tôi chuyển
hướng đục cửa mở bên Bắc Chóp cho hướng QL1 trên
đường vào Giải phóng đất nước Chùa tháp này là quá
đúng rồi.
Sau khi bàn giao chốt cho F9 chúng tôi
thành ra kẻ vô gia cư, đang là chủ nhà bỗng chốc thành
kẻ đi ở nhờ người anh em F9.
Bàn
giao chốt xong hôm trước sáng hôm sau anh Hồng và tôi
phải đi chuẩn bị trận đánh theo đội hình cán bộ
quân sự của D, điểm hẹn gặp là ngã 3 Chóp các cán
bộ C trưởng của các C và liên lạc C trưởng cũng tập
trung ở đó cả.
Anh em tôi đi trước và
không bao giờ quay lại đó nữa, tạm biệt chốt tạm
biệt những tử sỹ C2 còn nằm lại trên chốt và khi đó
tôi cũng không thể hình dung ra 31 năm qua rồi tôi chưa
từng một lần quay lại. Mọi công tác khác có CTV Tập
ở lại lo cho anh em của đơn vị theo sau.
Hai
anh em ra đến ngã 3 Chóp khoảng trên 7h sáng, các cán bộ
C trưởng các C cùng liên lạc đã có mặt ở đó, một
lúc sau trên D cũng ra đến nơi, đi đầu là anh Ước D
trưởng D7 cùng anh Thành heo tác chiến, Hỗ, Mậu trinh
sát liên lạc D trưởng rồi truyền đạt D cũng gần chục
người và 8 người của các C nữa thế là tổng số nhóm
đi chuẩn bị trận địa trước chúng tôi cũng gần 20
người của D7, trong số này có thằng Nam liên lạc C1
anh Mậu trinh sát là thân quen còn lại dù không quen biết
nhưng cũng biết mặt cả.
Chúng tôi đứng chờ xe của E đến hơn 8h thì chiếc xe Doog của E cũng vừa đến tất cả lên xe đi về hướng Bắc Chóp, hướng của E 141, những anh em cũ thì nơi sắp đến họ biết rồi nhưng với chúng tôi thì đây là lần đầu tiên đi về hướng này, xe chạy trên con đường nửa đất nửa đường nhựa rất xấu với toàn ổ trâu ổ voi trên đường, những vũng nước của đường bánh xe ô tô chi chít làm chúng tôi nghiêng bên này ngả bên kia, ba lô bồng đồ lỉnh kinh súng ống đạn dược chất cả lên cái xe bé tẹo với cả đống người ngồi trên.
Quân tư trang mang
đi cả gạo nước đạn dược đầy ba lô chẳng có gì
để lại cứ và cũng làm gì có cứ ba lô mà để lại,
cả đội hình E vận động theo chiến dịch ngay mấy ông
lính già trước đây nằm trông cứ ba lô cũng được trả
về C hành quân theo đội hình bộ phận phục vụ của
anh Quân vậy thì cái gì cần thiết sẽ được cõng trên
lưng cái gì xét thấy không cần thiết thì vứt bỏ không
thương tiếc, tôi đã cố gắng lắm rồi thì cái ba lô
của tôi cũng nặng trịch phồng căng, những trận đánh
mới với những điều bất ngờ còn đang ở trước mặt,
vài km nữa sẽ là trận tuyến cửa mở trên bờ tường
ủy gần cầu Donxo D8 và D9 đã đánh 2 ngày nay chưa thu
được kết quả gì.
Đi cách ngã 3 Chóp khoảng
chục km ( không nhớ rõ cụ thể ) vẫn theo hướng bắc
Chóp là một cái phum lớn có thể nơi đây là căn cứ
của E bộ 141, những dãy nhà cũ tương đối khang trang
hơn so với dãy nhà kiểu công xã mới và có cái gì đó
chứng tỏ trước đây đã có lính mình ở, những lối
đi mòn trên con đường chứ không phải sự hoang vu mới
mẻ như những khu vực khuất sau kiểu bên nam Chóp, anh
em lính mình đi lại rất tự nhiên và đầy hiểu biết
bởi vậy tôi nghĩ rằng đó là cứ E bộ 141.
Khoảng rộng thoáng ngay trên con đường hướng Bắc chóp và đặt giữa đường là 4 5 khẩu pháo 105ly và nó liên tục nhả đạn, nó đang bắn đi đâu và chi viện cho đơn vị nào thì tôi cũng chẳng rõ chỉ thấy nòng pháo liên tục thay nhau nhả đạn, lính pháo binh tất bật đưa đạn pháo vào buồng nòng, những chiếc xe tải chạy qua chạy về cái tiến cái lùi tiếng máy xe nổ và tiếng pháo ầm ầm. Chúng tôi xuống xe trong cái khung cảnh đó, khí thế của chiến dịch như vậy mà tôi chẳng biết gì chỉ biết duy nhất rằng sắp đánh nhau to và đương nhiên sẽ có người thắng kẻ thua.
Nhận xét
Đăng nhận xét