100 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Rất
có tình và cũng rất có lý của người lính già nhiều
năm cầm quân rồi một bài giảng về nhiệm vụ trước
mắt những khó khăn còn tiếp theo, gạt bỏ nỗi đau mà
lấy nhiệm vụ đặt lên trên hết...vv
Nghe ông
F trưởng F9 nói thì cũng yên tâm hơn nhưng vẫn còn phải
lo, nhỡ ai đó nghĩ quẩn chơi ẩu chơi bừa cho biết mặt
nhau thì thành chuyện lớn ngay, lính F7 chúng tôi thì công
sự đàng hoàng và chắc chắn sẽ chống trả quyết liệt
thì chẳng biết hậu quả thế nào mà nói.
Cán
bộ F9 đi kiểm tra một vòng trận địa của chúng tôi,
điều này càng làm cho lính C2 ngại, anh Hồng nháy tôi
cẩn thận và súng luôn mở an toàn lo bảo vệ C trưởng,
anh Hồng tay lăm lăm khẩu K54 dương búa đập sẵn. Thật
khổ khi phải cảnh giác với chính những người đồng
đội với nhau, nhưng rồi cũng may không có chuyện gì xảy
ra cả, khoảng gần trưa đội hình F9 hành quân ngang qua
đội hình chúng tôi họ hành quân cơ giới, xác tử sỹ
vẫn để ngay lề đường chưa có xe chuyển về tuyến
sau, lính C2 ngồi trên bờ tường rào bằng gạch xây nhìn
ra, lính F9 hằm hằm nhìn chúng tôi:
- Chúng mày mù à?
Nhìn đi.
Có anh bực quá chửi chúng tôi rồi
đưa tay chỉ số anh em tử sỹ vẫn còn nằm đó.
Vâng
! Chúng tôi mù, chúng tôi không mù thì cấp trên của tôi
mù bởi vậy mới có chuyện đáng tiếc này, xin lỗi các
anh, ngàn lời xin lỗi các anh, chúng tôi đã biết lỗi
của mình rồi xin các anh hãy tha thứ cho những sai sót
của chúng tôi. Xin được một lần cúi đầu thắp nén
hương lên mộ các anh để tạ lỗi.Cả chiều hôm đó
chúng tôi nằm nguyện lại vị trí cho đến tận trưa hôm
sau 5.1.1979, suốt cả ngày chứng kiến xe của ta chạy
sang hướng về bến phà Niek luong, từng đoàn từng đoàn
xe chạy qua rầm rập, xe tăng cùng thiết giáp M113 nối
đuôi nhau chạy ầm ầm trên đường chúng tôi hỏi
nhau:
- Lính ở đâu ra mà nhiều thế nhỉ? TTG cũng
lắm và thêm cả pháo cao xạ 37 57 ly được những chiếc
xe bánh xích kéo chạy ngang đội hình chúng tôi.
Trên
đường vào chiến dịch phải công nhận lính của ta đông
thật, các phương tiện chiến tranh cũng lắm, chẳng bù
ngày chúng tôi còn chốt chặn bên biên giới, bòn mót mãi
cũng chỉ vài thằng lính, ke từng thằng lính nằm ở vị
trí nào nhiệm vụ gì? Vậy mà hôm nay sao đông thế không
phải trăm, ngàn, vạn, mà hàng chục vạn quân rầm rập
tiến vào giải phóng thành phố chết Pnom pênh.
Trưa
5.1.1979 chúng tôi nhận được lệnh chuẩn bị rời vị
trí theo đội hình E, biết vậy còn sẽ đi đâu khôing ai
rõ, cấp trên bảo đi thì đi thế rồi tư trang gọn gàng
rồi lính C2 chúng tôi lên đường. Hành quân bộ khoảng
2km thì ngang qua D bộ, C2 chúng tôi có xe đón tại đó,
khẩn trương lên xe rồi xe chuyển chúng tôi về hướng
bến phà, cũng gần 1h đồng hồ sau chúng tôi tới nơi
khi gần đến nơi bên phải đường là trận địa pháo
cao xạ 4 5 khẩu của ta nằm ngay giữa cánh đồng nòng
cao xạ dương cao lính cao xạ đắp những ụ súng nổi
chung quanh khẩu pháo một vài chiếc xe tải vẫn còn nằm
dưới ruộng. bên trái đường là một dãy nhà sàn kiểu
công xã, nhà sàn nhỏ với cái cửa cũng nhỏ một dãy
dài cũ kỹ phía sau là những ruộng trắng đến hết tầm
mắt.
Chúng tôi xuống xe và vào đóng quân tại những dãy
nhà kia phía trước khoảng 200m là bến phà Niek luong, cũng
chẳng có gì một bến phà nghèo vắng hoe toàn lính là
lính, một cái nhà gạch cao ngay bên trái đường và lính
ta cũng đã có đơn vị nào đó đóng quân rồi. Nằm lại
đây chán chết chẳng có gì giữa đồng không mông
quoạnh, nắng và gió không khí oi bức vô cùng, cái nhà
sàn thì thấp lè tè không thoát được khí nóng âm ỷ
trong ngày nên anh em chúng tôi chỉ nếm ba lô vào đó còn
lại trải chiếu hay mắc võng ra ngoài nhà nằm hết. Chờ
đợi. Chúng tôi cũng không biết là đang và sẽ chờ đợi
cái gì nữa.
Hôm sau vẫn chờ đợi chẳng có gì
hơn, khoảng tầm chiều mát thì thấy mấy chiếc xe chở
lính bác Hênh chạy tới trên xe cắm cờ 5 tháp, lính bác
Hênh gọi nhau bằng tiếng K ý ới, họ mặc đồ mới
cứng màu sắc kiểu cách giống lính mình nhưng túi áo
ngực thì không có viền vải nắp túi áo vát về hai
cạnh, mũ mềm tròn góc kiểu Mao Trạch Đông, quân số họ
cũng không nhiều khoảng 4 5 xe ô tô gì đó mỗi xe 25 30
người, họ đi về hướng bến phà rồi đi đâu chúng
tôi cũng không rõ chỉ có chúng tôi nằm trơ ở đây mà
chờ đợi.
Chúng tôi đã chờ đợi đến hơn 2h
chiều ngày 7.1.1979 thì có lệnh hành quân khi phà của hải
quân VN đã được lắp xong, C2 D7 chúng tôi là đơn vị
đầu tiên vượt sông Mekong bằng phà do hải quân VN
chuyển qua sông trên bến phà Niek luong đó.
Nhận xét
Đăng nhận xét