120 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Rúc
tít trong hầm C bộ tôi đánh một giấc thì nghe tiếng
thằng Điều thông tin PRC25 mới của C2 đứng ở cửa hầm
gọi vào:
-H dậy đi mày, anh Hồng gọi
Trong
cơn thèm ngủ tôi trả lời nó:
-Mặc kệ, đang mệt
bỏ mẹ, có gì bảo thằng Việt nó chạy.
Thế
rồi tôi lại chìm trong giấc ngủ, tôi mơ về bên mái
nhà của tôi, nơi đó tôi có bố mẹ và các em tôi, bố
tôi đi làm về với chiếc xe đạp cũ lọc cộc, các em
đi học về, mẹ tôi dọn lên mâm cơm đạm bạc cho cả
nhà, một cuộc sống bình thường như bao gia đình dân
Thủ đô ngày đó. Tôi thấy mình thật hạnh phúc bên mái
ấm gia đình.
Đang mơ màng như vậy tôi nghe
tiếng anh Hồng đứng ngoài cửa hầm gọi vọng vào.
-
Dậy đi, có việc rồi dậy ngay đi.
Tôi tỉnh
dậy và chui ra khỏi hầm, thật khoan khoái sau giấc ngủ,
cũng gần 5h chiều rồi thế là tôi ngủ được trên 2h
đồng hồ, một giấc ngủ ngắn cũng tăng thêm sức lực
cho chuẩn bị cuộc chiến đấu mới.
Quanh C bộ
lúc này gần chục anh em trên D cũng đã xuống, họ ngồi
giải rác chung quanh C bộ chờ phân công của C trưởng. À
ra vậy, họ là người bên vận tải và trinh sát của D
xuống tăng cường cho C2 đây.
Anh Hồng chia 3
người theo tôi xuống cho B3, 3 người cho B1 còn lại bao
nhiêu anh đưa hết về B2 do chính anh đưa đi và phân công
nhiệm vụ, tôi đưa 6 người cùng đi một lượt sang
hướng 2 B, cũng chẳng có gì khi trận địa im ắng, ngoài
kia cũng vậy khi nắng chiều cũng không còn gay gắt nữa.
Một lúc sau anh Hồng chạy qua gặp anh em B3 chuyển 5 người
sang hướng B1, chạy qua khẩu đại liên số 1 cũng chuyển
về bên B1, anh thúc anh em thật nhanh không trời tối mất.
Vậy là tôi đã hiểu, ông này định chơi kiểu tranh thủ
trước lúc trời tối đánh nhanh ra thu vũ khí về đây,
hướng vận động ra là hướng B1, gì chứ tôi hiểu ngay
phương án của ông này. Quay sang tôi anh nói
-
Mày về C bộ móc ngay bọn bên B2 ở đó chuyển qua và
bảo thằng thông tin vô tuyến lên đây. Bảo lão Tập
điện về D báo C1 là C2 vận động ra từ cánh này cẩn
thận không lại đánh nhầm đấy.
Tôi về đến
C bộ thì anh em đã lên đủ, 5 người có mỗi thằng
Trinh là người của B2 cũ còn lại toàn do các B khác
chuyển qua sau trận đánh đêm qua. Chúng tôi đi từ sau
lưng B1 lên tổng cộng ở đây có gần 2 chục người để
tổ chức đánh vận động. Từng B ém vào vị trí phân
công, anh Hồng chỉ chỗ vận động qua trảng trống cho
từng B, yêu cầu chỉ nổ súng khi thật sự cần thiết,
cấm không được bắn lấy tiếng nổ uy hiếp tinh thần
địch. B1 quen địa hình khu vực này hơn cả sẽ vận
động qua trước,khẩu đại liên bắn chi viện khi cần
thiết, nếu không vận động sang sau cùng, bắt đầu từ
sườn chéo trái của B1 cố gắng làm sao qua tới bên kia
trảng không có thương vong coi như thành công lớn rồi.
Khoảng cách của sự thành công, chiến thắng tuyệt đối
là rất nhỏ, trên 200m là cánh rừng tre gai, cây thốt nốt
ụ mối che kín tầm nhìn chỉ còn là màu xanh của cây
lá. Đây là khó khăn của nửa C2 vận động phải vượt
qua.
Trời bắt đầu ngả về tối, không khí
căng thẳng bao trùm khu vực B1, lệnh vượt trảng bắt
đầu
B trưởng Thắng lính Thái bình 74 lao
sang trước, anh em còn lại vận động theo sau, chưa đến
1 phút tất cả đã qua hết vế bên kia trảng chót lọt,
khẩn trương đẩy đội hình vào sâu trong những lùm cây
khuất dạng. Tổ 3 người gồm anh Hồng, tôi, thằng Điều
TT nín thở dõi mắt theo, tiếp tục là B3 vận động, khi
qua gần hết trảng thì lẹt đẹt vài ba loạt đạn địch
lia về hướng anh em vận động nhưng cũng qua hết, địch
đã phát hiện ra đội hình ta qua trảng nhưng chúng im
lặng không bắn thì ta cũng im mà vận động.
Khoảng vài
phút chờ đợi thì thấy tiếng súng nổ rộ lên hướng
B1 càn ngang qua, rồi B3 cũng nổ súng, đụng nhau rồi thế
là lệnh cho B2 vận động nhanh qua, anh em B2 chưa qua hết
thì tổ 3 người chúng tôi cũng vận động qua tiếp, tôi
sang đến nơi thì tiếng súng cũng im hẳn, quay lại nhìn
thì khẩu đại liên cũng đang vượt trảng, chúng tôi qua
khỏi trảng trống ngon lành không thương vong, thằng Điều
điện báo về D tình hình tổ vận động. Thì ra Pốt có
1 tổ vài ba thằng nằm canh trừng hướng này thấy ta qua
đông lên bắn vài ba loạt rồi cũng bỏ chạy khi bị B1
B3 truy đuổi.
Ổn định đội hình chúng tôi bắt
đầu càn ngang trước mặt toàn tuyến C2, hàng ngang càn
cách trận địa ta ra khoảng 150 đến 200m, qua hết địa
phận B nào là điện về D cho bộ đội trong chốt ra thu
vũ khí, mặt quét ra chạm đường tàu thì quay lại và
quét sâu hơn vào tuyến trong, khi ngang qua mặt B3 cũng đụng
vài ổ địch nằm án ngữ tại đó nhưng cũng như bọn
trước chúng không đánh mà chỉ lo bỏ chạy sau vài loạt
đạn.
Anh em trong chốt ra thu về vũ khí cùng đồ
đạc của lính Pốt nằm chết đêm qua và sáng nay tại
trận địa, tranh thủ kéo xác chúng ra xa vứt giữa ruộng
thành từng đống chứ không vài ngày nữa chịu không nổi
với mùi của chúng toát ra. Xong nhiệm vụ chúng tôi rút
về đúng nơi xuất phát, chúng tôi đi nhàn tản như đang
đi dã ngoại giữa cánh đồng khi bóng đêm đã xuống
hẳn.
Anh em trong toàn C vui lên hẳn, tinh
thần binh sỹ cũng tự tin hơn, tin tưởng hơn khi biết
chắc rằng mình đã là lính là quân của một cán bộ
quân sự giỏi, dám nghĩ dám làm và làm rất hiệu quả.
Anh thật không hổ danh lính Hải phòng thời đánh Mỹ
1972.
Nhận xét
Đăng nhận xét