63 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH
Trước hòn tên mũi đạn khí phách anh hùng của người lính mới bộc lộ hết, thời thế sinh ra những anh hùng và người anh hùng phải có những hành động anh hùng trong chiến đấu.
Tình
hình chiến sự bên chốt C1 ngày càng căng thẳng, thương
vong của ta là tương đối lớn, vận tải D kìn kìn
chuyển thương binh tử sỹ về tuyến sau con số cụ thể
về thương vong bên C1 tôi không nắm rõ, xong tinh thần
chiến đấu của anh em C1 và của một phần lính vận tải
do anh Hồng chỉ huy cũng như người bên C3 được rút về
chi viện cho C1 cũng rất nhiều, những B còn lại của C2
chúng tôi là thê đội dự bị của D cũng là đội quân
chuẩn bị bịt vào những vị trí cần thiết của trận
đánh, tư thế sẵn sàng chiến đấu lúc này chúng tôi
không về B nữa mà luôn ở bên cây me đài quan sát của
trinh sát pháo bên ngã tư bờ mương, từ đây lên chốt
C1 chỉ là 1km và nó cũng là phòng tuyến 2 khi hướng phía
trên không còn giữ được nữa. Tướng tá cấp E F với
đám tham mưu tác chiến các cấp kìn kìn xuống khu vực
nắm tình hình xong không ai vượt qua cái cây đài trinh
sát pháo.
Tối 9.12.1978 rạng sáng 10.12.1978 chúng
tôi được lệnh lên thay chốt cho C1, lính nằm viện do
bị thương của những trận đánh trước đây của C2
đang trên viện E F khẩn trương trở về đơn vị chuẩn
bị tham chiến, anh em đi học, đi hội thao văn nghệ
bóng đá bóng bàn cấp F hay đi đâu đó theo phân công của
đơn vị cũng ào ạt trở về, lính mới bổ xung kịp
thời cho đơn vị của những đoàn mới vào nên quân số
C2 chúng tôi tăng rất nhanh, chỉ mới đó điểm đi điểm
lại C2 đã 70 người, một đội quân quá mạnh và phần
lớn là những tay súng kỳ cựu của C2 sẵn sàng nhận
nhiệm vụ mới.
Tính nghiêm trọng của tình
hình chiến sự lúc đó lộ rõ trên nét mặt các SQ chỉ
huy, họ cũng không ngần ngại cho lính cấp dưới biết
được tình hình hiện tại và cái chốt chúng tôi sắp
lên thay là vô cùng quan trọng của đội hình chốt trên
toàn E và giờ thay chốt đã được các cấp ấn định
kiểm tra giám sát. C trưởng Lịch của chúng tôi mấy
ngày nay đi đâu vắng không thấy có mặt trong đơn vị,
thì ra anh lên chốt C1 chiến đấu và nắm bắt tình hình
thực tế, đó không phải là nhiệm vụ cụ thể của
anh nhưng ở tuyến sau đã có C phó Đông và CTV Tập lo
rồi nên anh Lịch bò lên chốt C1, tưởng không cần
thiết nhưng đó lại là cái rất quan trọng của người
chỉ huy quân sự có đầu óc chiến lược.
Trước những
diễn biến phức tạp hiện nay của D7 thì C2 là đơn vị
mạnh để cân bằng lực lượng khi cần thiết và thực
tế nó phải là như vậy, người chỉ huy có tầm nhìn
rộng mới thấy được nhiệm vụ sắp tới của đơn vị
mà mình đang dẫn dắt và bước chuẩn bị này là vô
cùng cần thiết, bởi vậy khi lên thay chốt cho C1 anh
Lịch thuộc từng hầm hố như lòng bàn tay và những gốc
cây vị trí ngoài chốt mà địch có thể lợi dụng địa
hình để phản công ta, cũng nhiều lần C2 đã lên chốt
giữ vị trí này nên anh em cấp dưới cũng thuộc cả
nhưng cũng có sự thay đổi về hầm hố theo mùa hay từng
vị trí của địch bên kia chốt, cũng cần nắm rõ đơn
vị nào, tâm lý, cách đánh của địch, các loại hỏa
lực chi viện cho bộ binh vận động tấn công. .vv
Người
chỉ huy quân sự dũng cảm này của C2 chúng tôi là người
có tầm nhìn rộng kinh nghiệm hiểu biết và căm ghét Pốt
đến tận xương tận tủy, một người chú của anh đã
nằm xuống tại biên giới tháng 12.1977 đã khiến anh có
quan điểm rất rõ ràng không bao giờ khoan nhượng trước
kẻ thù, tận mắt chứng kiến nhiều chục đồng đội
của mình ngã xuống tại BGTN nên chút đạn lên đầu thù
là trách nhiệm của anh với những đồng đội cũ.
Chàng trai Cầu Rẽ 23 24 tuổi này mang trong
mình khối căm hờn lính Pốt lớn hơn chính cái mạng
sống của mình và giờ đây là lúc để anh trút bỏ mối
căm hờn đó.
Một điều nữa ở anh mà lúc đó
tôi không hề biết, phải sau này tôi mới biết là khi
đó anh Lịch có quyết định phong D phó D7 chúng tôi nhưng
anh chưa nhận ngay xin khất để lại cái quyết định đó
sau 1 thời gian với lý do rất đơn giản :
- Chờ tôi
cùng C2 đánh bọn Pốt nốt trận này đã rồi lên nhận
chức D phó vẫn chưa muộn.
Nhận xét
Đăng nhận xét