79 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

 

Để tỏ rõ là bậc đàn anh không bắt nạt các em, như vậy là không quân tử cả 2 anh đều nói đi nói lại câu này :
- Đấy là do mày tự nguyện đấy nhé chứ chúng tao rất quân tử. Mẹ thằng ranh con này phải cho nó một trận.
 Vinh ra đứng giữa vùng đất gò đó rồi thủ thế chờ, một anh xông vào đấm vù vù 2 phát liền, Vinh đảo nhẹ người lách qua 2 quả đấm mạnh của anh đó, lúc này Vinh đứng giữa cả 2 anh kia, anh thứ 2 lao vào đấm tiếp Vinh lại lách qua nhẹ nhàng, bây giờ cả 2 anh đứng trên gò cao Vinh dưới thấp theo chiều thoai thoải của gò, một anh xông vào đá bằng động tác rất nhẹ và nhanh Vinh quét ngay chân trụ của anh đó khiến anh ấy ngã ngồi xuống đất, anh thứ 2 nhảy vào Vinh tránh qua và đứng trên cao, anh kia xông ngược lên Vinh lại tránh thoát và cũng rất nhanh tiếp cận sát anh thứ 2 ở thế trên cao lộn xuống một đầu gối quỳ dưới đất đấm thẳng vào bụng anh còn lại rồi cũng rất nhanh quét cho anh còn lại ngã ra khi này tôi bị anh em khác xô ra lên không nhìn rõ động tác của vinh nhưng chỉ 1 2 giây đã thấy Vinh quật ngã anh kia rồi khóa tay anh đó lại. Vừa lúc đó anh Tập chạy ra quát ầm cả lên tại sao anh em đi đánh nhau?
 Rồi mời tất cả vào C bộ ngồi uống nước giải quyết mâu thuẫn, chuyện lính ngứa tay chân một tý cũng dễ giải quyết thôi, vài 3 câu chuyện anh em bắt tay bắt chân nhau ngay thôi mà, cái thằng tôi nguyên nhân chính của sự việc đâm ra thành khán giả. Lúc này Vinh mới nói :
- Nói thật là em không muốn đánh nhau với các anh, nếu em muốn đánh các anh thì không phải như thế này đâu, nặng thì phải gẫy xương nhẹ là trật khớp tùy ở lực các anh ra đòn.
 Các anh biết gặp phải kẻ nhìn thì vậy nhưng cũng không hề ngon ăn hơn nữa anh em biết nhau rồi thì thôi, tìm hiểu ra ngọn ngành thì hôm Vinh bị thương 1 trong 2 ông vận tải lính già HP này cáng Vinh lên viện E. Từ đó anh em tôi quen biết nhau nhất là sau trận bên cánh trái núi Nô via tôi đã bảo vệ anh Hồng trong đêm địch tập kích vào tận C bộ mấy anh có vẻ nể tôi vì dù sao tôi cũng bảo vệ được đồng hương của các anh trong trận đó, mỗi lần tôi lên D hay gặp các anh trên đường hành quân các anh đều gọi thằng em rối rít, gì chứ xin anh điếu thuốc rê thì thằng anh có ngay, tôi cũng quý các anh sống trân thành vui vẻ tình cảm.  
 Giữa 1981 các anh được ra quân, toàn lính 73 74 còn lại của D7, các anh xuống tận C2 chào các em ở lại các anh giã từ vũ khí giã từ những cuộc chiến, nhiều năm rồi có người tôi đã gặp lại có người tôi chưa gặp lại nhưng anh em gặp nhau là nhận ra nhau ngay, vẫn chưa quên chuyện năm xưa trên chốt C2 cũ nhưng giờ chỉ cười, cười vì xung sướng anh em chúng tôi đã qua được giai đoạn khó khăn nhất của cuộc chiến trên đất K.

Chiều hôm đó sau khi từ trên chốt về được mấy ngày anh Hồng chính thức về nhận chức vụ C trưởng C2, thật tình là tôi chỉ nghe tên nhưng chưa biết mặt, hôm trên chốt tôi hoạt động nhiều bên cánh phải còn anh nằm bên cánh trái, địch đánh C1 anh ở tuyến trên còn tôi nằm tuyến dưới. Giờ đây anh được điều động về nằm quyền C trưởng C2 sau rất ngắn từ binh nhất vận tải D lên đại đội trưởng C2 có hơn chục ngày. Một kỷ lục của E 209 chưa từng có.
 Tôi trên đường từ C5 về C2, đoạn đường chưa đến 200m, thằng Hậu bên cối 82 của C5 ở gần đó mời tôi qua chơi nó muốn hỏi thăm tình hình anh em HN bên đó và diễn biến trận đánh hôm trước, nó xót xa cho mấy thằng hy sinh trên chốt tiền tiêu, mạng sống đã đành nhưng thân xác giờ này vẫn còn tạm gửi lại nơi đó, trong đó có thằng Hùng móc cống với thằng Hậu là hàng xóm với nhau cũng như tôi và Vinh lùn nên chuyện xót xa cho bạn bè cũng là điều dễ hiểu. Trên đường từ C5 về C2 tôi gặp một anh lính cũ cùng tôi đi trên đường mòn đó, anh mặc đồ lính cũ, mũ cối đã sờn người thấp đậm nét mặt đầy phong sương với chiếc ba lô lép kẹp trên vai chân bước đến hướng C2 rất tự tin. Tôi vô tình khoác súng đi sau anh em tôi cùng đi về một hướng, anh có ý chờ tôi cùng đi khi gần tới nhau anh hỏi :
- Mày lính C nào?
- Em lính C2.
- Tao về C2 làm đại đội trưởng đây.
 Vậy anh này là anh Hồng vận tải đây, từ sáng tôi đã nghe loáng thoáng tin có thể anh Hồng sẽ là C trưởng C2.  
- Mày làm gì ở C2?
- Em là liên lạc của anh Lịch. Tôi nhấn mạnh điều đó vì tôi không muốn mọi người quên đi công lao đóng góp của ông anh tôi đối với cái C2 cũ.
 Anh nhíu mày nhìn tôi, chắc anh ngạc nhiên và đã nghe chuyện cái thằng bé tý tẹo này mà dám xách súng đòi quất anh em vận tải HP khi dám chống lệnh nó và chuyện Vinh lùn hôm trước cũng dám chấp 2 anh bên vận tải D vào cùng một lúc cho đỡ tranh nhau. Tôi đọc được điều đó trong ánh mắt nhìn của anh Hồng khi đó.

Tiếp theo...

Nhận xét