105 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Ở
đó, bảo vệ kho pháo 3 ngày chúng tôi bàn giao cho đơn vị
khác tới nhận không quên bàn giao luôn ngôi mộ tập thể
hơn 10 thằng lính K kia, nó như cái dấu đấnh giá công
lao của C2 chúng tôi
Còn sau này theo thời
gian chuyện kho pháo đi vào dĩ vãng không ai nhắc tới cả.
Cán bộ chiến sỹ C chúng tôi một lời khen thưởng cũng
không được. Ngày bé tôi hay xem phim Liên xô thấy cảnh
tướng tá họ xuống tận chiến hào trao tặng huân huy
chương cho người có thành tích nên linh LX huy chương đeo
đầy ngực khi chiến đấu. Còn ta chúng tôi thu về cho
quân đội hàng chục nghìn tấn sắt thép kim loại vậy
mà cái huy chương to bằng cái nắp chai bia bây giờ họ
cũng tiếc không trao tăng công nhận công lao của anh em
can bộ chiến sỹ chúng tôi.
Đó là
một nỗi buồn mà chúng tôi C2 d7 E 209 f7 không muốn nói
ra.
C2 D7 E 209 chúng tôi nằm cứ tạm thời ở sân bay Pu chen Tông tổng cộng là đúng 1 tháng, trong thời gian đó có tổ chức càn quét quanh khu vực đóng quân và có thành tích thu về kho pháo lớn như đã nói ở phần trên. Lần đó cách Tết ta khoảng 10 ngày gì đó đơn vị tôi lại nhận lệnh đi tiếp, vẫn như lần trước tư trang gọn nhẹ súng đạn vừa đủ nhưng lần này anh nuôi quản lý đi hết ở cứ chỉ để lại vài anh em trong đó có tôi.
Lý do tôi không phải đi lần này rất đơn giản 2 hôm
trước do đi lục đồ nghịch ngợm phá phách trong N.Penh
tôi bị ong đốt vào đầu, vừa đẩy cửa một nhà ra
chưa kịp làm gì tôi nghe tiếng vù vù trên đỉnh đầu
chưa kịp biết là cái gì thì tôi nhìn thấy con gì màu
vàng to bằng ngón tay trỏ cứ lao vào tôi, biết là ong
rồi tôi vội chạy luy, đúng cái lúc cần thiết nhất ấy
tôi lại làm rơi cái mũ cối thế là một khoảng trống
lớn hở ra cho con ong kia tác chiến. Đánh nhói một cái
trên đỉnh đầu thế là tôi về sốt sình sịch mất mấy
ngày không ăn uống được gì hết ( thế có phí không
trong khi đó sơn hào hải vị rượu tây rươu tàu thì vô
biên).
Chiều tôi hôm đó đơn vị đi rồi
còn lại mấy thằng tôi nên bảo nhau co cụm về hết nhà
C bộ, đồ đạc ba lô của các B cứ bỏ lại đó vì có
ai lấy đâu còn vũ khí thì chuyển hết về, 6 7 anh em lại
cụng ly lại ca hát riêng tôi nằm đó rền hừ hừ vì
sốt, chúng nó cũng thương nên nấu cho bát cháo tôm và
tôi xin thề rằng chẳng bao giờ tôi được ăn bát cháo
nào ngon hơn thế nữa ( nói phét một tý cho anh em ăn cháo
củ mài thèm chơi).
3 ngày sau không thấy đơn vị về
chúng tôi bắt đầu đã thấy sốt ruột có ý mong
ngóng,thằng này đi ra than một câu thằng kia thở một
lời, sao chúng nó lâu về thế? Lúc này tôi đã hết sốt
rồi và ăn lại được rồi.Vừa hay thằng LL của D đạp
xe đạp tới truyền lệnh D đơn vị đi tác chiến chưa
biết bao giờ về nên anh em trông cứ ba lô ngày mai 1
người ở lại cứ còn bao nhiêu người đúng 7h sáng mai
tập trung tại D bộ nhận nhiệm vụ. Tạm thời đồng
chí H phụ trách mấy anh em này ( tôi quen thân với mấy
anh trên D bộ mà vì hôm trước có lên thi đấu bóng bàn
với mấy ông D) Thế mới biết quen thân là có thần thế
ngay.
Nhận lệnh rồi tôi ra lệnh cho anh em ngay,
chuyển hết ba lô tư trang của anh em C2 về tập trung tại
C bộ, thế là chúng tôi lo chuyển đồ. Trời đất ơi là
trời sao mà cái ba lô của chúng nó to và nặng đến thế
không biết hôm vào N.pênh thì ba lô chúng nó có gì đâu,
vậy mà sao hôm nay ba lô chúng nó to và nặng kinh
khủng khiếp, có trời mà biết chúng nó nhồi nhét cái
của khỉ của nợ gì trong đó,có thằng không thèm dùng
ba lô của ta hay của TQ mà chơi luôn ba lô dù của Mỹ
loại này thì phải gọi là bố cái đại vương. Chuyển
bộ không hết chúng tôi phải tìm cái xe kéo mới chuyển
hết chứ không phải chuyển đến sáng mai. Bố của
khỉ.
Sáng hôm sau chúng tôi lên D nhận nhiệm vụ
đúng giờ quy định, chẳng có gì ghê ghớm bảo vệ con
đường vào TP N.penh cho đoàn xe của thủ tướng Phạm
văn Đồng sang thăm đất nước chùa tháp, chính lúc này
đây tôi gặp anh Vịnh đang đi giải dây thông tin của
máy hữu tuyến. Hôm sau chúng tôi lại lên D để đi làm
công tác chính sách dân vận không động đến cái kim sợi
chỉ của nhân dân tức là đặt trạm KSQS trên đường
và kiểm tra tất cả những xe qua lại xem có vi phạm
chính sách không? Nếu có trường hợp vi phạm thì lập
biên bản gửi thông báo về đơn vị, ai cố tình vi phạm
hay cản trở nhiệm vụ có quyền bắn bỏ làm báo cáo
sau. Oai không cái thằng tôi chuyến này làm to rồi, ông
bà ông vải ơi có linh thiêng thì về chứng kiến con cháu
đang làm to rồi này.( Có nhiều chuyện ở trạm KSQS này
tôi sẽ kể sau)
Sau đó chúng tôi được nhận
thêm 1 số anh em Vĩnh phú vào bổ xung cho C đâu 6 7 anh em
nữa thế là tôi đâm ra chỉ huy hơn chục thằng tất cả.
Sáng 30 Tết ta tôi bàn giao lại cứ ba lô cho thằng Tuấn
quê Thanh miện Hải hưng ở lại trông cứ ba lô còn tôi
và 12 anh em khác lên xe đuổi theo đơn vị. Tính từ ngày
vào tới lúc tôi rời khỏi TP là đúng 1 tháng tròn.
Nhận xét
Đăng nhận xét