109 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Buổi trưa hôm đó vẫn bình thường chẳng có gì xảy ra, anh em vẫn mắc võng toòng teeng bên gốc cây cột nhà ngủ ngon lành. Độ 3h chiều thì bất thần pháo địch từ xa nã vào trận địa rồi cối 120 82 và cả cói 60 liên tiếp bắn vào với cường độ mỗi lúc một nhiều lên, cho tới 4h chiều là lúc cao điểm nhất anh em có kinh nghiệm nhiều đếm tiếng đầu nòng và khẳng định có tới 4 5 khẩu pháo 105 và 85 ly đang dã vào trận địa ta chưa kể các loại cối lớn bé khác, tiếng đạn rít khủng khiếp tiếng đạn nổ chói tai mảnh đạn văng khắp nơi cắm vào cây dừa nghe phầm phập.
Những người lính bộ binh chúng tôi lúc này chỉ biết giơ lưng chịu đạn pháo, đạn bắn trúng cây dừa đổ xuống đập vào nhà sàn ngói cứ thế đổ xuống ầm ầm, pháo bắn tan ngọn xoài cây me, trúng các nhà các B đóng chốt, pháo bắn tan nát cái phum đẹp đẽ này trong vòng có hơn 1h đồng hồ. Có thể nói rằng suốt cuộc đời quân ngũ của tôi, tôi chưa bao giờ chứng kiến trận pháo kích nào của địch như lần này, chính lúc này thì C trưởng Hồng lại muốn xuống ngay trận địa, anh loay hoay thấp thỏm trong căn hầm tránh pháo và có ý sốt ruột.
Tôi nghĩ bụng thật
là điên rồ khi phải vận động trên trận địa lúc này
nhưng anh Hồng đã quyết và chỉ chờ địch ngớt bắn
là chúng tôi sẽ vận động lên, anh phân công đại phó
Đông sẽ phụ trách hướng B1 và khẩu DKZ của trung đoàn
đánh phối thuộc, còn CTV lo phụ trách 2 khẩu cối 60 và
liên lạc với D qua máy hữu tuyến, CTV phó phụ trách B3
còn lại anh và tôi cùng thông tin vô tuyến PRC25 sẽ xuống
những bộ phận còn lại của đội hình C. Như vậy là
bao khó nhọc chúng tôi gánh hết trên diện rộng phía bên
phải của con đường đất đỏ. Nhiệm vụ nhắc nhở
anh em cảnh giác với bộ binh địch sắp đánh vào và chú
ý tìm trinh sát pháo của địch diệt ngay, có thể chúng
ngồi trên cây thốt nốt nào đó phía trước mặt trận
địa ta.
Đội hình toàn D cũng bị địch pháo
kích vào xong ở mức độ thấp hơn C2 chúng tôi rất
nhiều, có lẽ địch bắn cối có ý cầm chân các C khác
thôi còn trận địa chúng tôi chốt mới là mục tiêu
chúng cần đánh.
Lúc này địch dập pháo
cấp tập vào phía B2 cùng khẩu 12.8ly nên ở 2 cánh cũng
ngớt tiếng pháo và đạn côi bắn vào CTV+ C phó cùng 2
liên lạc nữa vận động ngay còn mỗi hướng của chúng
tôi chưa đi được, mỗi khi đạn ngừng nổ là anh lại
thò đầu lên nhìn bao quát trận địa, khoảng 10 phút gì
đó thì địch ngừng hẳn, tranh thủ lúc này 3 anh em tôi
chạy ngay lên chốt. Trận địa ngổn ngang cây đổ đất
đá bị cày xới bụi đất mù mịt chẳng còn nhìn thấy
gì nữa, chạy thẳng tới hầm B trưởng B2 thì trong hầm
không còn ai nữa tất cả anh em đã ra hố chiến đấu cá
nhân hết rồi nên tôi và anh Hồng lại phải vận động
thêm 1 lần nữa ra công sự ngoài rìa phum chỉ có thông
tin nằm lại hầm.
Chúng tôi quan sát toàn bộ địa hình
trước mặt, không có động tĩnh gì mà cũng chẳng có
hiện tượng bộ binh địch sẽ đánh vào chốt, thật kỳ
lạ không hiểu tụi PP định chơi cái trò gì đây, không
thể chỉ là trận tập kích pháo cối thông thường được,
anh em tôi nhận định như vậy vì lúc này địch đang
thua to trên tất cả mọi hướng thì không thể vô duyên
chúng bắn pháo tan nát cái phum này chỉ nhằm mục đích
dìm đầu C2 chúng tôi xuống công sự không thôi, cũng
chẳng thấy thằng lính bộ binh hay hỏa lực khác ngoài
cối bắn từ xa vào. Anh em tôi chưa thể hiểu nổi người
chỉ huy quân PP học ở trường lớp quân sự nào mà sử
dụng pháo binh lãng nhách tới như vậy, phía ta thì đến
tận giờ này cũng chưa hề sử dụng một viên đạn
nhỏ.
Kể cũng lạ chiến trường là nơi có
nhiều điều bất ngờ nhưng quả thật bất ngờ này
chúng tôi không hiểu nổi.
Khoảng
hơn 5h chiều 7 Tết âm lịch thì pháo địch dừng hẳn,
trận địa chúng tôi trở lên im ắng, nhưng giờ đây thì
không cần cán bộ C thúc dục mà từ chiến sỹ đến cán
bộ B hay bộ phận đi phối thuộc không ai bảo ai tự
động lo củng cố thêm hầm hố,hầm được đắp cao
hơn, hố cá nhân được khoét sâu hơn, thành đắp dày
hơn. Phải nói rằng địch pháo kích tương đối chính
xác nên mấy nhà sàn B đứng chân đều bị đạn pháo
tan nát,cả một phum rộng lớn giờ đây chỉ còn lại là
đổ nát, tan hoang.
Lệnh của C trưởng cho tôi
xuống báo với các hầm cảnh giác và tìm bằng ra thằng
trinh sát pháo nằm ở đâu và tiêu diệt ngay. Tôi chạy
xuống các hầm truyền đạt lại mệnh lệnh, hướng dẫn
phân chia anh em tìm trinh sát pháo địch, kiểm tra lại
thiệt hại của ta trong trận pháo kích này, ta không thiệt
hại nhiều, hầm hố có thể làm lại,2 người bị thương
do mảnh pháo, khi tôi chạy qua hầm đại liên thứ nhất
thấy thằng Sao đầu băng trăng hếu hỏi mày có bị nặng
không? Nó bảo không việc gì mảnh nhỏ rút ra rồi chỉ
rách ra đầu thôi, còn người nữa là bên 12,8ly nặng hơn
mảnh găm sau lưng khi đạn nổ phía sau đã băng bó tạm
thời chuyển về C bộ rồi, các B cánh không ai thương
tích gì chỉ mất đồ do pháo bắn thôi. Vậy cũng may rồi.
Kiểm tra xong chúng tôi về C bộ khi trời đã nhá nhem tối, chưa ngồi uống hết cốc nước thì bên đại liên có người chạy về báo đã tìm thấy mục tiêu trinh sát pháo ngồi trên cây đài là cây thốt nốt trước mặt A đại liên ra khoảng 150m. Vậy là quá rõ, thằng này chỉnh pháo cho chúng nó bắn đây, thả nào chính xác thế, anh em tôi vận động lên,anh Hồng lệnh đại liên nhằm thẳng ngọn cây bắn, thằng Khải đẩy cò đi 3 loạt đạn lên ngọn thốt nốt thì một thằng Pốt rớt xuống ngay, ra ngoài thu về có mỗi cái ống nhòm còn máy PRC25 nó buộc trên cây nên không trèo lấy được, thế thì đành bắn cho hỏng đi thôi.
Nhận xét
Đăng nhận xét