107 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Đội
hình D7 cũng chuyển hết lên đây chuẩn bị vào thay chốt,
một cuộc chiến mới lại sắp bắt đầu, C3 vào thay
trước chúng tôi giữ cánh cho C11 của D9 rút ra rồi chúng
tôi vào sau theo hướng thẳng của con đường đất đỏ
bên cạnh ngã tư đường tàu. Đêm đó trời không trăng
không sao không khí oi bức tới ngột ngạt khó chịu vô
cùng, tôi đang nằm bên con lộ đỏ đó thì C11 rút ra anh
em ta đi dầm dầm nói chuyện hỏi han nhau oang oang, ngứa
mồm tôi hỏi:
- Anh em ơi có thấy thằng Hải trắng
lính HN thông tin PRC25 không?
- Nó đi theo C12 rút ra sau
cứ gọi to lên là nó nghe đó.
Vậy là cái
thằng bạn tôi chi kỷ chi ân đang ở đây,mừng quá tôi
gọi to lên:
- Hải ơi...! Hải ơi..!
Thế rồi
tiếng nó trả lời H...hả tôi đây.Trong đêm tối tôi
chẳng nhìn thấy nó chỉ nghe tiếng nói của nó vừa trả
lời máy của D9 vừa gọi tên tôi. Chúng tôi gọi tên
nhau ý ới trên đường hành quân một kỷ niệm không thể
phai mờ trong tâm trí 2 thằng chúng tôi. Gặp nhau dừng
lại nắm lấy tay nhau hỏi nhau được mấy câu nó vội
đặt máy trong ba lô xuống đất lần tìm 3 bao thuốc Vàm
cỏ ấn vào tay tôi
- Cầm lấy,tao không hút
thuốc để dành cho mày đấy.
Thật là một kỷ
niệm chiến trường không thể nào quên, nếu bây giờ ai
đổi cái kỷ niệm đó lấy nhiều cây thuốc hay cả
thùng thuốc lá thì tôi đây cũng không bao giờ đổi cả.
( đùa thôi chứ kỷ niệm là của riêng mỗi người ).
Thế rồi chúng tôi chia tay nhau trong vội vàng, trước khi
chạy theo đội hình đ/v thằng Hải còn nói với theo
tôi:
- Trong đó địch nhiều lắm bạn cẩn thận nhé.
Chỉ thế thôi, chỉ từng đó thôi các bạn ạ, tình bạn
của chúng tôi là như vậy đó. Tôi đứng đó trên con lộ
đỏ đó nhìn theo đội hình D9 rút về nghỉ ăn Tết
trong đó có thằng bạn thân thiết của tôi.
Lệnh
C2 vào thay chốt bắt đầu, chúng tôi từng B rời vị trí
đi thẳng vào chốt C13 có bộ phận liên lạc của C13
hướng dẫn cụ thể cho từng B vào vị trí nhận địa
hình hầm hào công sự. Khoảng 9h tối chúng tôi đã nhận
xong trận địa và C13 cũng đã rút ra trong an toàn lặng
lẽ. Trong lần thay chốt cho C13 này một điều vui không
ngờ là C trưởng C13 lại chính là B trưởng cũ của
tôi.Anh Phắng lính 75 Hải phòng, anh được chuyển qua D9
khi bên D9 thiếu cán bộ ngày còn nằm bên biên giới.
Đêm
4 Tết âm lịch chúng tôi đã thay chốt cho C13 của D9 xong
bây giờ tôi xin nói sơ qua về đội hình C2 và D7 cũng
như trận địa chốt chặn bên nga tư đường tàu.
Về
quân số lúc này của C2 chúng tôi khá đông gần 70 tay
súng, quân số gần bằng quân số C2 trước ngày đánh
trận biên giới 12.12.78, nhưng quá nửa là anh em tân binh
mới vào bổ xung cho chiến dịch trước và sau ngày giải
phóng N.pênh ít ngày và toàn bộ đều là anh em các tỉnh
phía Bắc kinh nghiệm trận mạc gần như chưa có gì, thêm
số anh em C2 cũ đi viện về nên khá đông.
Nếu đem so sánh với lực lượng của C2 chúng tôi trước ngày 12.12.78 thì trước kia chúng tôi mạnh hơn rất nhiều vì lúc đó nhiều anh em giàu kinh nghiệm chiến đấu hơn, nhưng bù lại chúng tôi lại có 1 đại đội trưởng phải nói rằng có tài năng quân sự, ít nhất là như vậy trong con mắt tôi,về hỏa lực trước kia vũ khí cũ kỹ nay được trang bị mới tinh và số lượng thì nhiều hơn,mỗi B 2 khẩu B41, 2 khẩu B40,2 khẩu trung liên RPD còn lại là xung lực AK, hỏa lực của C có 2 khẩu đại liên, 2 khẩu cối 60.
Đại đội trưởng C2 anh Nguyễn khắc Hồng lính 72 người Đồ sơn Hải phòng, anh nguyên lính trinh sát được đào tạo bài bản từ miền Bắc và đã trải qua nhiều trận đánh cùng lịch sử của sư đoàn, anh là một cán bộ quân sự giàu kinh nghiệm với cách bài trí trận địa thông minh biết tổ chức những trận đánh táo bạo, anh có tính cách của người chỉ huy quân sự, kiên quyết dứt khoát và quyết đoán,nói thẳng nói to không nể nang với bất kể ai hèn nhát hay dựa dẫm (là liên lạc của anh nên tôi học được ở anh rất nhiều điều).
Đêm đó thay chốt xong anh Hồng và
tôi đi kiểm tra chốt các B một lần, anh căn dặn anh em
và bố trí theo đội hình C13 rồi chúng tôi về nhà C bộ,
trên đường về anh có nói với tôi ngày mai cần bố trí
lại đội hình chốt chặn cho phù hợp với thực tế của
đơn vị mình.
Sáng sớm hôm sau anh Hồng và
tôi đi kiểm tra trận địa một lần nữa, giờ đây tôi
mới có điều kiện ngắm nhìn cái chốt của chúng tôi
bên ngã tư đường tàu. Nó là cái phum đẹp với những
dãy nhà sàn gỗ lợp ngói đỏ nằm 2 bên con đường đất
đỏ với những hàng dừa cao vút, sân vườn giữa các
nhà rộng thoáng với những cây me cây soài to tỏa nhiều
bóng mát, cả phum lan rộng về 2 phía sâu trong, con đường
nằm ngay giữa phum,chia cái phum đó làm 2 phần bám dọc
theo con đường, xa xa ngoài kia cánh đồng lúa mới gặt
xong còn trơ gốc rạ với những bụi tre gai, ụ mối và
cây thốt nốt mọc trên những bờ thửa ruộng.
Đây là cái phum đẹp đứng thứ 2 mà tôi biết trên đất nước chùa tháp,nếu như không có chiến tranh thì nơi đây đẹp tới nao lòng người, nét đẹp của thôn quê, dân dã và bình yên, ngoài kia đằng sau cánh rừng tre gai thưa, sau những ụ mối và dưới những gôc cây thốt nốt ấy trong cái quang cảnh thơ mộng này, những tên lính áo đen của chế độ P.pốt đang rình dập nhòm ngó cái phum này, trận địa của chúng tôi, thần chiến tranh cũng đã có mặt và thần chết cũng đang lảng vảng quanh đây, nếu cứ nhìn cái buổi sáng đẹp trời này không ai dám bảo ở đây, chính nơi này sắp có một cuộc chiến khốc liệt sẽ xảy ra.
Nhận xét
Đăng nhận xét