273 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Sau khi qua trảng đội hình chúng tôi bắt đầu càn vào rừng, cây cối ở đây thuộc loại nhỏ hơn khu vực khác dây leo ít hơn nên cũng dễ đi hơn, khi vào sâu trong khoảng 150m thì bất thần mũi đi đầu của C2 nổ súng, lúc đầu mấy loạt AK điểm xạ của ai đó rồi tiếp theo những tràng trung liên RPD mỗi lúc một nhiều hơn dài hơn, anh Phượng phất tay đẩy lính giữ xung lực cùng trung liên lên gấp hỗ trợ cho đồng đội rồi anh ấy cũng rút K54 xông lên tôi bám theo ngay sau lưng.
Thằng Hùng thông tin lên máy gấp, anh em xung lực lao lên thì hòa cùng nhịp với đồng đội nổ súng trước xả đạn đẩy đội hình tiến sâu hơn nữa, lúc này tôi cũng đi sát anh Phượng và quan sát nhanh thấy được nhiều lán lá che trên với những căn hầm kiểu nửa chìm nửa nổi, võng dù đen địch mắc tùm lum quay đâu cũng có, những hố chiến đấu cá nhân được địch khoét nham nhở, bếp đun vẫn còn khói lên đầy nơi dừng chân của chúng, càng vào trong càng thấy nhiều sao lắm thế này, thôi thì ba lô bồng đồ súng đạn ngổn ngang.
Tôi bắn quét vài loạt giữ đường giữ hướng cho bộ phận chúng tôi chỉ một loáng đã đi gần hết băng tiếp đạn AK nên tranh thủ thay băng đạn mới, vài khẩu RPD của chúng tôi cũng đã chuyển sang băng đạn thứ 2, phải công nhận lính C2 chúng tôi lúc này phối hợp rất nhịp nhàng, khi RPD dừng bắn là lúc AK hoặc hỏa lực B bắn uy hiếp cho RPD thay băng đạn, trong suốt quá trình nổ súng hành tiến thần tốc như vậy không có lúc nào ngưng tiếng súng.
Trong lúc nổ súng kinh khủng như vậy tôi vẫn nghe thằng Hùng nheo nhéo gọi về D bộ bằng máy PRC25 41-39 -02 (mật mã của nó) rồi một tràng những dãy số mật mã của nó liên lạc cùng D bộ, lúc đó nó nói gì thì chỉ có Trời biết tôi còn bận bám bảo vệ C trưởng và đánh địch phía trên.
Lúc này địch chạy dạt hết vào phía rừng chúng
bị chúng tôi đánh quá bất ngờ ở cự ly gần nên gần
như khi tháo chạy quẳng lại vũ khí, chỉ bắn cầm cự
được vài loạt đạn ghìm chân lính C2 nhưng chúng được
đáp trả lại bằng cơ số đạn luôn là gấp nhiều lần
nên tháo chạy hàng loạt, chúng tôi vẫn truy đuổi kiệt
cùng với tốc độ không kém của thế chẻ tre, thế thừa
thắng xông lên. Bỗng phía trước cũng rộ lên tiếng
súng mỗi lúc một to hơn nhiều hơn, vừa khi đó thì
thằng Hùng thông tin lên đến nơi nó vẫn lẵng nhẵng
bám tôi và anh Phượng từ khi bắt đầu nổ súng, nó báo
cáo:
- Tiểu đoàn lệnh cho C2 dừng lại đẩy đội
hình về cánh phải nhanh lên, phía trên đã có C1 C3 chặn
đầu rồi.
C2 chúng tôi triển khai ngay đội hình tạt
về hướng phải, tiếng súng bên phía trước vẫn mỗi
lúc một rầm rộ, khi chúng tôi vận động ra đến mép
trảng thì thôi rồi, lính Pốt bị lùa ra khỏi rừng chạy
đen trảng phía bên ngoài, những thằng lính với những
bộ quần áo đen chạy lố nhố bên ngoài, D7 đã làm được
cái việc đẩy địch gần như tay không ra khoảng trống
để hạ chúng.
C2 bắn vô tội vạ những thằng lính Pốt,
đại liên phang có một lúc đã thấy thay thùng đạn mới,
lính cối của anh Phúc bắn xả phanh và đây cũng là trận
đánh mà lính C2 bắn cối 60 ly gần như cuối cùng mà tôi
biết còn sau này không mấy khi dùng đến đạn súng cối
nữa, C3 đi bên cánh trái của D7 truy đuổi địch qua hết
trảng bên kia vào sâu trong rừng đến 2h chiều mới quay
về đội hình D. Chúng tôi kết thúc trận đánh tại đây
quay lại thu dọn chiến trường phía sau lưng C2 nhường
bọn lính Pốt còn nằm ngoài trảng cho C1 và C5 giải
quyết nốt.
Khi quay lại trận địa cũ mới đi qua,
thật là hết hồn hết vía khi thấy rõ vị trí này, hầm
hố cá nhân của chúng chi chít, võng lán tùm lum, bếp núc
ngang dọc súng ống lung tung cả, mấy khẩu K59 và K54 mới
nguyên với bao da vàng chóe và dây đai đeo nguyên bộ mới
cứng, các cán bộ C D tranh thủ đổi súng mới và trang
bị thêm cho mình đạn súng ngắn từ chiến lợi phẩm
của địch, các loại súng to nhỏ của địch dồn về
hàng đống to.
Hỏa lực mạnh ít nhưng vẫn cơ bản là
AK báng gấp hoàn toàn mới nguyên thép súng sáng bóng, gần
20 xác địch nằm lại ngay từ loạt đạn đầu tiên của
lính C2, hôm đó thằng lính C2 thu chiến lợi phẩm ít
nhất là 4 khẩu súng, mấy thằng anh nuôi thành tích thu
súng nhiều hơn lính bộ binh vì khi vào đến nơi anh em
vứt hết nồi xoong lấy súng địch đánh tại chỗ rồi
ở lại giữ vị trí này nên khi chúng tôi còn đánh ở
phía trước họ đã đi thu lượn vũ khí địch rồi, lính
C2 và cả D7 lúc đó được trang bị lại súng đạn và
võng mới 100% do lính Pốt cung cấp.
Khi chiều về
BCH tiểu đoàn thu gom hết chiến lợi phẩm lại, lính
chúng tôi tự trang bị địa bàn của TQ xuống tận cấp
B và sau này cấp chiến sỹ cũng có cả địa bàn thu được
của địch, bật lửa ga, Zipbo bút bi Thái hay bút máy Hero
TQ lác đác thấy lính mình dùng rồi, súng chất hàng đống
to phải chia theo số lượng để anh em vác ra ngoài bàn
giao lên cấp trên, trong đội hình D7 khi đó nhìn thấy
thằng lính vác RPD với 2 khẩu AK trên lưng nữa là chuyện
bình thường, mấy ông lính vận tải D nhăn nhó cáu kỉnh
bởi khiêng nặng è cổ nhìn lính C2 chúng tôi gườm gườm
chửi đổng: Thu gì mà lắm súng của địch thế.
Phải nói rằng trận đó C2 chúng tôi gặp may, may mắn
nhiều hơn cái thực lực của trận đánh, địch không
phát hiện ra chúng tôi khi đang ở ngoài trảng vì chúng
đóng quân sâu trong rừng khoảng 150m chứ nếu chúng phát
hiện khi chúng tôi đang ngoài trảng thì có lẽ C2 đã bị
xóa sổ ở trận đó, với kiểu hành quân đó, đội hình
đó chắc chẳng còn ai sống sót.
Địch bị bất ngờ do
mất cảnh giác lúc chân ướt chân dáo về đến nội địa
bị truy đuổi chạy quanh lương thực cạn nên dồn cục
về đây tinh thần bạc nhược nên chỉ sau vài loạt đạn
của lính C2 bất ngờ đã vứt hết chạy tháo thân và
chúng tôi đã giành được thắng lợi trong cái tình thế
đó. Sau này theo thống kê của cấp trên báo xuống trận
đó C2 đánh thắng 1 tiểu đoàn của địch tại núi
Kimry.
Đây cũng chính là trận đánh đầu tiên anh
Phượng với cương vị C trưởng C2 chỉ huy đơn vị thu
được kết quả cao nhất và nó cũng là trận cuối cùng
của C2 gọi là vang dội nhất mang về kết quả cao nhất
vì sau này cho đến khi rút về nước chúng tôi không có
thêm trận nào lớn đến như vậy, chỉ còn lại là những
trận đánh lẻ tẻ càn quét bắt sống hoặc tiêu diệt
vài ba thằng lính Pốt trong rừng.
Nhận xét
Đăng nhận xét