271 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Sau khi đã được cung cấp đủ lương thực dài ngày chúng tôi lại tiếp tục càn sâu thêm về hướng nam rồi chuyển sang hướng đông quả núi Kimry, lúc này thì liên tục gặp những bãi phân voi dải khắp khu vực này, những bếp nấu ăn mới của địch bỏ lại nhiều hơn sát nhau hơn, một buổi sáng chúng tôi càn ngang một cánh rừng gỗ dầu trúc nhỏ dưới chân ngang tầm bụng xanh mướt, sương đêm qua vẫn còn đọng trên những lá cây khiến ống quần chúng tôi ướt hết đến tận thắt lưng.
Đội hình vẫn đi và trên vai chúng tôi lúc đó cũng nặng hơn rất nhiều, 2 cơ số gạo thêm chục kg nữa trên lưng, nhiều người đã bắt đầu thấy kiệt sức vì mệt mỏi, sáng ra đi hành quân còn đỡ chứ tầm khoảng 10h trở đi lính tráng chúng tôi còn bê bết nữa, những cơn sốt rét rừng bắt đầu hoành hành những thằng lính nhiễm bệnh sớm, nhiều người sốt tới 39 40 độ mà cũng vẫn phải bám theo đội hình, anh em thương quá vác đỡ cho cái gì đó chứ nhìn chúng nó vật vờ bám theo đơn vị thương quá mà chẳng giúp gì được nhau hơn.
Anh Phượng lúc vượt lên trên đội hình lúc tụt xuống kiểm tra đôn đốc anh em bám nhau trên suốt dọc đường đi, anh cũng đeo nặng như anh em khác chẳng thua kém gì, sỹ quan chỉ huy thật đấy nhưng cũng chẳng khác lính bao nhiêu, hơn nhau khẩu súng, lính chúng tôi nhẹ nhất mang AK còn C trưởng thì đeo K54 thế thôi nhưng lại cõng hộ mấy thằng đại liên hòm đạn hay thêm mấy quả đạn cối 60ly, đâu lại vào đấy quá tội có khi còn nặng hơn lính mà không biết.
Lúc đó vào khu vực khá quang đãng
một bãi rộng với những gốc dầu thưa lính C2 chúng tôi
phát hiện ra bãi phân voi mới nguyên cùng một đống dây
xích sắt giữa rừng, điều đó chứng tỏ đêm qua hay
ngày hôm trước địch mới ở đây và đúng thế thật
nhận định của chúng tôi không sai, chúng mới ở đây
đêm trước chứ mấy, điện báo về D ngay lúc bấy giờ,
trên nguyên tắc khi nào bên nào trong D nổ súng thì máy
thông tin liên lạc sẽ lên máy ngay lúc đó, còn nếu
không có thì cứ khoảng 1h đồng hồ lên máy gặp nhau
báo cáo tình hình hướng mình rồi tắt máy, cũng phải
một lúc lâu sau chúng tôi mới liên lạc được với tiểu
đoàn bộ, thông tin này rất quan trọng cho mũi hành quân
của chúng tôi khi đó, gặp địch chỉ còn là một sớm
một chiều cùng lắm là nay mai điều đó còn tùy thuộc
vào duyên phận giữa chúng tôi với nhóm lính Pốt này.
Trên suốt dọc đường đi từ hướng tây Kimry về hướng
nam gặp khá nhiều những lán che tạm cũng những dãy nhà
lá giữa rừng, từng khu vực đi qua đều gặp, thỉnh
thảng có những cái Phum cũ đổ nát với những bờ tường
xây cũ hoặc nhà gỗ đã được dựng lên từ nhiều năm
của thời gian, xiêu veo hoang vắng đến lạnh lùng, cấp
trên không cho đốt bỏ những dãy nhà này hay nổ súng
lung tung để giữ bí mật đội hình.
Chúng tôi tới 1 ngã 3 đường mòn đi vào phum, đây là cái phum cũ hơn chục nóc nhà cũ sàn gỗ với con đường vào phum cỏ mọc tràn lan, những bờ rào cũ cây leo mọc nhằng nhịt buổi trưa ở đó tôi tranh thủ hái được nắm lá nấu canh, nào rau mòng tơi già leo với cái lá, ngọn bé tý dai nhanh nhách, ít rau ngót già mọc dọc bờ rào hoang dại và cả lá ớt, mấy quả mướp bé như quả dưa chuột leo trên các mái nhà cũ già đanh, một mớ rau lộn sộn cũng đỡ thấy thiếu rau ăn trên đường hành quân, ngay giữa cái ngã 3 này có cây me nằm đó, chung quanh cái phum đổ nát này đã bắt đầu thấy ruộng, ruộng chống với những cây lúa ma phất phơ lác đác lâu nay khu vực này chẳng cấy hái gì, tất cả chỉ còn lại là tàn tích của một thời nào đó lâu rồi xa xưa lắm rồi sự sống đã từng có ở đây.
Cũng cái ngã 3 phum nhỏ này tôi có 2 kỷ niệm suốt đời không quên nhưng đó là sau này còn hiện tại nó bình thường như những gì tôi đã từng đi qua của những năm tháng đó, cuộc đời này cũng lạ có những cái tưởng bình thường nhưng lại không hề bình thường một chút nào, nó có thể sẽ là một dấu chấm hay dấu phảy của cuộc đời mình mà trước đó mình không thể hình dung ra. Đó là những cái bất ngờ từ những cái nhỏ nhất gắn liền nó với mình đi hết cuộc đời.
Tiểu
đoàn 7 chúng tôi tiếp tục hành quân về hướng đông
núi Kimry rồi ngược lên hướng bắc để tạo được
một vòng tròn đi càn quét quanh núi rồi bắt liên lạc
được với đơn vị bạn cũng đang càn ở cùng khu vực
đó, họ là đơn vị nào thì chúng tôi không nắm rõ.
Trên suốt dọc đường đi vòng vong núi Kimry phần nửa
còn lại địa hình khu vực này có khác chút ít với
hướng tây của núi Kimry, ruộng đồng nhiều hơn với
những trảng rộng và bụi tre gai đơn độc giữa ruộng,
rừng gỗ dầu thưa hơn vế hướng tây, vẫn những hố
chông tre cạm bẫy lộ liễu trên những con đường mòn
cắt ngang dọc trong rừng, thỉnh thoảng có vài phum nhỏ
nhà mái lá cũ từ thời xa xưa lác đác vài cây dừa cụt
ngọn, mấy cây me già quả chùa loét, răm ngọn thốt nốt
phất phơ, lính chúng tôi hành quân đi như vậy dưới ánh
nắng mặt trời của mùa khô bắt đầu và dưới chân
vẫn xâm xấp nước, có chỗ nước mỏng trên mặt ruộng
dẫm chân lên thấy nước nóng nơi bàn chân, mùa khô mới
đang đến rồi xứ này khắc nghiệt quá mưa dầm dề rồi
giờ đây đến nắng vỡ đầu lính đây.
Nhận xét
Đăng nhận xét