253 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Ngày
mai những trận càn quét dọc trên sườn núi của dãy
Uran vùng Tây nam Campuchia, bắt liên lạc cùng lính F9 trên
đỉnh Uran rồi vòng qua vườn sắn quay lại Kimry, những
ngày tháng gian khổ đó chạy suốt mùa mưa năm đó quanh
quẩn với Amleeng, lính D7 và đặc biệt là C2 chúng tôi
đã bắt đầu có người nhiễm bệnh sốt rét rừng, sức
khỏe binh sỹ đã bắt đầu tụt xuống bởi những trận
càn quét liên miên vắt tới cạn kiệt sức lực cùng
thiếu ăn thiếu ngủ.
Với chúng tôi không còn máu
của những trận đánh ác liệt nhưng nước mắt người
lính đã bắt đầu tuôn rơi.
Sau
vụ lính D7 bị đơn vị bạn đánh nhầm đó thì đội
hình D7 chúng tôi tiếp tục hành quân, kinh nghiệm có rồi
cảnh giác ngay với chính cả quân ta ở khu vực này, địch
cũng có một số ăn mặc giống như lính chúng ta quần áo
màu xanh lá cây chỉ khác mỗi trên cổ hay đầu chúng
luôn có những chiếc khăn cà ma, bởi vậy chúng tôi có
lệnh chỉ được nổ súng khi phát hiện chính xác đối
phương có khăn cà ma trên đầu, nếu không thấy có khăn
cà ma thì chỉ được phép bắn chỉ thiên bắt liên lạc,
lúc đó tín hiệu bắt liên lạc nhận ra nhau thay đổi
từng ngày và theo tôi nhớ có ngày tín hiệu đó cộng
lại tới bằng 7, bắn phí đạn quá.
Có lần chúng
tôi hành quân gặp nhau, đi cách nhau một khoảng nhỏ,
phía cuối đội hình D nhóm đi sau 2 đơn vị gặp nhau nói
chuyện ồn ào vậy mà nhóm đi đầu thấy lính mình rồi
đấy, thấy rõ cái mũ cối với cái ba lô xanh trên lưng
thằng lính đơn vị kia, biết nó là quân ta rồi đấy
vậy mà vẫn phải bắn vài phát cho nó biết mà bắt liên
lạc với mình, chẳng phải sợ mình bắn nhầm chết nó
mà sợ nó ngáo ơ rồi bắn chết mình.
Nhiều khi chỉ vì
chuyện bắt liên lạc này mà nổ súng ầm ỹ cả, khi
thấy thằng lính đơn vị kia, thấy anh em bên đó rồi
thế là 2 thằng cùng bắn bắt liên lạc hỏi bên kia, gặp
ngày hợp đồng cộng lại bằng 4 vậy mà 2 thằng bên
đơn vị tôi cùng bắn cộng lại đã bằng 5 rồi thì thử
hỏi bên kia còn gì nữa để mà bắn trả lời, anh em bên
đó họ không choảng cho vài quả cối 82 60 hay mấy phát
DKZ là may lắm rồi, họ cũng thừa biết là quân ta với
nhau thôi sau vụ bắn nhầm nhau họ cũng rút kinh nghiệm
như mình rồi.
Lúc đó anh Phượng ra lệnh:
- Khi
gặp đơn vị bạn hay khi cần bắn bắt liên lạc với
đơn vị bạn, nghiêm cấm lính bắn bắt liên lạc lung
tung, nhiệm vụ này giao cho thằng liên lạc C2 làm công
tác này để tránh bắn trồng chéo lên nhau, khi cần báo
cho nó bắn bắt liên lạc.
Từ đó tôi có thêm nhiệm
vụ mới chuyên bắn súng chỉ thiên bắt liên lạc với
đơn vị bạn trên đường hành quân. Giá như ngày đó
chúng ta có đủ máy móc thông tin liên lạc để có thể
hỏi nhau khi cần thiết thì chẳng phải bắn súng ầm ỹ
kiểu này làm gì vừa lộ đội hình vừa đỡ tốn đạn
bắn vu vơ kiểu này.
Càng vào trong sâu rừng Âmleeng
đường bắt đầu khó đi, rừng rậm hơn cây gỗ dầu là
chủ yếu, càng vào sâu cây gỗ càng to, nhiều cây to đến
4 người ôm không hết gốc ngọn cao tít phủ kín 1
khoảng, những con suối mùa này nước chảy mạnh và
chúng tôi thường men theo suối mà đi, vào gần trong núi
đá thì thấy tiếng động ào ào mỗi lúc mỗi to càng
vào sâu càng thấy nhiều hơi nước bốc cao, cảnh lính
hành quân nặng đường dài mùa mưa, áo mưa áo tơi sột
soạt súng ống loằng ngoằng ướt như chuột từ đầu
đến chân lúc nào nước cũng có thể trút lên đầu mình
giờ lại thêm cái bụi nước này nữa thì ngán ngẩm
không gì tả hết, mùa mưa chẳng lúc nào thấy người
mình khô dáo sạch sẽ được lấy 1 lúc, chân tay thì
luôn nhợt nhạt như thằng chết trôi nhìn chán lắm.
Vào gần thì thấy tiếng động đổ ầm ầm thì ra đây là 1 thác nước, cái thác nước đổ xuống tạo thành con suối lớn từ độ cao luôn trút hàng ngàn m3 nước xuống những tảng đá to phía dưới, nước tung lên những hạt bụi nước nhỏ mờ hết cả một vùng, lính chúng tôi liên tục dùng tay quệt lên mặt vì hơi nước bám vào mặt tạo thành giọt nước chảy trên mặt trong mỗi bước hành quân.
Cái xứ sở này khắc nghiệt thật nắng thì vỡ đầu vỡ óc bói không ra giọt nước hoa mày chóng mặt vì khát, mưa thì thối đất thối cát mấy tháng Trời lúc nào cũng lép nhép bẩn thỉu ẩm ướt, lính đơn vị chúng tôi toàn bắc miền Trung và miền Bắc lần đầu tiên tiếp xúc với mùa mưa thế này nên khó chịu thật.
Ngay gần khu vực thác nước đó có ngôi chùa cũ đổ nát đến sát móng, tường đổ gạch vụn còn nằm đó dấu tích của 1 ngôi chùa bị phá đổ chứ không phải do thời gian tàn phá, tượng phật miệng rộng mắt dài tai to chảy xuống tận vai nằm lăn lóc trên mặt đất, từ trên nhìn xuống lòng suối ngay gần thác nước đó 1 bãi đất bám theo lòng suối lưng lửng triền đồi thấp thoáng vài mái tôn cũ với mấy gian nhà chẳng có tường vách gì cả, trống hơ trống hoác 3 bề 4 bên vài cái bể bằng xi măng được xây tại đây đầy ắp nước chẳng biết là cái gì và để làm gì, không 1 bóng người muốn xuống đó phía đi xuống gần như dốc đứng nên chẳng ai buồn mò xuống đó làm gì, chung quanh cây cối xanh um dây dợ cây leo lằng nhằng bám, bò trên con đường mòn nhỏ đi xuống.
Nhận xét
Đăng nhận xét