240 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Lâu nay đội hình C2 do 1 mình anh Phượng chèo lái nay anh Tập về thêm người chung tay cùng xây dựng đơn vị ổn định khiến anh Phượng đỡ vất vả hơn, rồi những lần liên tục về D họp bao giờ anh cũng lôi tôi theo, đường xa gần 3km cách D bộ đi đường có anh có em, bảo vệ nhau trên đường và cũng đỡ buồn hơn có người mà chuyện trò tâm sự, anh em tôi cũng dần dần thân nhau hơn, hiểu về hoàn cảnh gia đình cùng tên tuổi nhau hơn.
Nhiều
chuyện tâm sự ngoài lề chỉ riêng anh em tôi biết, anh
Phượng cũng chẳng ngần ngại nói rõ tại sao đi đâu
cũng muốn lôi tôi theo, anh không muốn tôi ở đơn vị
khi anh không có nhà, đỡ phải làm ba cái chuyện vớ vẩn
bởi thằng liên lạc đại đội nó có việc của nó, khi
nào nhàn dỗi ra thì kệ để nó tự giác muốn làm gì
thì làm , đúng ý tôi vì tôi cũng lười hơn nữa có anh
đỡ đầu rồi có lý do để lười làm việc, đi theo anh
cũng là một cách để tôi trốn việc, lên D bộ anh vào
họp còn tôi la cà hết B trực thuộc này đến B khác,
hết trên D bộ thì về C5 mắc võng nằm tán phét với
mấy thằng bạn bên đó.
Lúc này đơn vị có nhiều
thay đổi, trước đây trong chiến đấu bộ phận thông
tin hữu tuyến vẫn hoạt động cùng đội hình D bình
thường nhưng nay do đội hình đóng quân xa nhau nên thiếu
dây hữu tuyến, dây cũ cũng nát bét do bị pháo bắn hay
địch cắt nhiều lần nên không còn dùng được nữa,
các anh thông tin đã cắt bỏ những đoạn nát quá đi vứt
bỏ lung tung cả nên thiếu dây.
Lính hữu tuyến nghĩ ra
trò tách đôi dây hữu tuyến dùng 1 sợi còn 1 đầu dây
đóng cọc âm dùng tạm nhưng không thể nghe được, chập
chờn vô cùng nên đã chờ trên cấp cho dây mới.
Một hôm tôi thấy ai đó đang giải dây thông tin hữu
tuyến về gần hướng C bộ, thấy dáng quen quen mà chưa
nhớ là ai thì đúng lúc anh đó ngẩng mắt lên, ôi hóa
anh An lính bắn tỉa của trung đoàn người mà ngày còn
nằm chốt ở Nam Chóp vài ngày lại lên chốt hướng hầm
của tôi nằm bắn tỉa, gặp nhau mừng quá, tôi hơi ngạc
nhiên hỏi anh An:
- Ơ! Sao anh lại phải đi giải dây
thông tin hữu tuyến thế này?
- Ừ! Thì tao trước là
lính thông tin hữu tuyến của D7 này mà.
Thì ra vậy,
anh An và anh Quế đều là lính của D7 chúng tôi cả,
riêng anh Quế là lính của C2 cũ, nay súng Dragunov đã được
chuyển ra BGPB còn người thì sau một thời gian nằm trên
E bộ bây giờ trả về lại đơn vị cũ, anh An về hữu
tuyến và nhận công tác về phối thuộc cho C2 còn anh Quế
cũng sẽ về C2 trong nay mai hiện đang nằm chơi cùng anh
em khác trên D bộ mấy ngày nữa sẽ về. Hôm nay dây
thông tin đã được cấp phát mới nên giải dây xuống
hướng C2 trước vì C2 ở xa đội hình D bộ nhất, tạm
thời cứ giải dây dưới đất đã mai kia chặt cọc chôn
buộc lên cao sau, C2 chúng tôi chấm dứt những ngày phải
đi lại chỉ vì những việc bé tý ti giữa C và D.
Khoảng 2 ngày sau thì người của C2 cũ lũ lượt về đơn
vị lại, anh Quế bắn tỉa của E về C2 công tác thì đã
rõ thêm số anh em bị thương nhẹ trận 12.12.1978, vài anh
em bị thương trận cửa mở đường 10 Donxo và thêm vài
thằng bị thương bên ngã tư đường tàu nay vết thương
đã lành hẳn trở lại đơn vị tiếp tục công tác, qua
họ chúng tôi biết thêm nhiều thông tin của anh em khác
hiện vẫn đang nằm viện chưa về được, một số được
đưa về D32 của sư đoàn tại Lai Khê Sông bé ăn dưỡng
nằm chờ chế độ.
Khổ nhất là trường hợp anh Xuyên lính 1976 Hà Sơn Bình, bị thương trận 12.12 vào viện rồi ra trại ăn dưỡng chờ về đơn vị, do điều kiện trại ăn dưỡng quá khó khăn đến nước đun sôi cũng chẳng có nên đã tự kiếm củi đun nước uống bị rắn độc cắn nếu không được cấp cứu kịp thời chắc chết rồi, nay tự nhiên tay bị cắt mất mấy ngón, anh nguyên là B phó đầu tiên của tôi người dân tộc Mường huyện Tân lạc HSB.
Đúng là vô duyên hết sức lính đánh nhau
chán chẳng sao tý chết vì ấm nước sôi ngay ở nơi hòa
bình nhất và nếu có chết vì chuyện này chắc còn bị
kỷ luật thêm vì tội vô kỷ luật dám đi đun nước sôi
ở trại ăn dưỡng sư đoàn.
Một điều nữa khiến
lính C2 chúng tôi bức xúc ồn ào to nhỏ với nhau, thêm 3
4 gương mặt nữa già già hơn chúng tôi nhiều, lạ hoắc
lạ hơ, nhiều người hỏi tôi: mấy lão này là ai đấy?
Chịu, từ ngày tôi về C2 có nhìn thấy mấy cái bản mặt
này đâu, lúc đó đối với anh em trong C2 còn lại tôi
cũng là loại trung trung tuổi tồn tại trong C rồi, hỏi
mấy ông lính cũ thì mấy anh cho biết:
- Thằng thấp
thấp râu quai nón người hơi đậm kia là thằng Hát,
thằng đậm đậm người mồm loe là thằng Chỉnh, thằng
cao cao với cái mũ lưỡi trai dài ngoằng kia là thằng
Ánh, cả 3 thằng đều Thái bình lính 1975, thằng Hát bị
thương từ giữa năm ngoái đi viện E rồi mất hút, thằng
Chỉnh bỏ đơn vị đi cũng từ dịp đó cùng thằng Hát,
còn thắng Ánh thì khi đơn vị có lệnh đánh giải vây
cho F341 thì nó trốn không đi ở lại xóm Lò hơn 1 năm
nay rồi. Chắc nay thấy GP xong rồi chúng nó tưởng ngon
ăn nên trở về đơn vị đây.
Nhận xét
Đăng nhận xét