272 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Sau nhiều ngày hành quân tìm địch mà không gặp lính chúng tôi đã bắt đầu nản lắm rồi, đội hình không còn như cũ đã có những biểu hiện mệt mỏi chán trường đi không hàng không lối, chẳng bọc lót yểm hộ cho nhau như chiến thuật hành quân tác chiến trong rừng nữa, mạnh ai người đó đi cứ bám C trưởng mà đi rồi lựa bước chân vào chỗ nào cho dễ đi nhất để bước tránh lội ruộng hay những vị trí khó đi để đỡ tốn sức lực, phải nói rằng nhìn không ra một đội quân đang hành quân tác chiến và phía trước có thể bất cứ lúc nào cũng có địch, vượt qua trảng trống hay ruộng nước cũng vậy, lính cứ bờ ruộng mà bước đôi khi thấy rõ một hàng ngang đều nhau rầm rầm bước trên bờ ruộng.

 Bên hỏa lực C cũng chệch choạc chẳng ra sao, thằng vác chân bệ súng đi một đằng thằng bê tầm súng đi một nẻo chẳng ra sao, nếu có gặp địch đột xuất có mà bắn được vào mắt, kinh nghiệm nhiều rồi trận bên cánh trái núi Novea, thằng Sao không vác được chân đại liên lên cho tầm súng giá bắn, khốn khổ khốn nạn như vậy mà chẳng rút kinh nghiệm cho, lỡ gặp địch trong hoàn cảnh này thì nằm hết dưới bờ ruộng cho chúng nó nện là điều chắc chắn, anh Phượng nhắc nhiều rồi tôi chạy dạc cả cẳng bởi chuyện này nói mãi chúng nó có nghe đâu.
Mũi D7 chúng tôi vẫn hành quân như thường lệ thỉnh thoảng có lệch hướng chập vào với đội hình đơn vị bạn trong D rồi quân quyền nháo nhào vào với nhau như xôi đỗ cả, rồi lại phải tách ra lúc này đến là mệt tôi lại phải đứng lại chỉ đường cho anh em C mình rồi lóp ngóp đuổi theo đội hình C của mình, có lần đến là bực mình anh Phúc đi qua nói với tôi:
- Mày giục hộ tao thằng Quyến vác chân đại liên đi nhanh lên nhé.
Thế là mình cứ phải ở lại chờ tìm thằng Quyến đang lẫn đâu đó vào đơn vị bạn, chờ cho đi hết hàng quân mà chẳng thấy nó đâu sốt ruột đuổi theo đơn vị mướt mải một thôi một hồi mới kịp đội hình C2 thì hóa ra thằng Quyến nó còn đi trước cả ông Phúc, còn ông Phúc thì cứ nghĩ rằng nó đi sau nên bảo tôi ở lại đón nó, tức không chịu được muốn cáu mà chẳng biết cáu ở chỗ nào nữa.
Thế rồi chúng tôi cũng bắt liên lạc được với đơn vị bạn rồi quay lại theo đường cũ lộn lại đoạn đường mình mới đi qua, lúc đi còn đỡ hơn chứ lúc về thì còn chệch choạc nữa, đoạn đường mới đi qua giờ quay lại biết không ra biết mà nói là không biết thì cũng không phải, vẫn kiểu đó thôi mạnh ai người đó đi. Đội hình quay về lộn ngược lại thì vẫn vậy C2 đi hướng trong của ngọn núi tức vế phải của đội hình D7 quay đầu rồi C1 C3 ngoài cùng C5 D bộ đi sau C1, ngày đi đêm nghỉ có hôm luồn sâu cả đêm rồi càn đến trưa hôm sau mới dừng lại nghỉ ngơi, lúc về thì thảnh thơi hơn nên lính chúng tôi cũng đi giải giải rộng theo đội hình.
Đêm hôm trước chúng tôi được ngủ một đêm trọn vẹn khi đã về đến gần chính hướng nam núi Kimry sáng hôm sau càn tiếp về hướng chính nam, lúc này C2 đi trong cùng của đội hình chuẩn bị vượt qua cái trảng ruộng cũ khá rộng, bên này là rừng bên kia cũng rừng ruộng lúa ma ở giữa, theo đội hình lúc đó thì C2 sẽ đi ngang qua bên kia trảng còn C1 C3 C5.

 D bộ thì đi bọc theo mép trảng vế bên kia nên họ đi hoàn toàn trong rừng chỉ có C2 là đi lộ liễu giữa ruộng, lúc đó cũng cỡ 10h sáng rồi lính sau 1 buổi hành quân mang nặng như vậy cũng đã thấm mệt nên dồn cục bên này trảng ngồi nghỉ chưa đi qua bên kia, ngồi đó mà vẫn thấy thoáng bóng lính mình đi bên mép trảng của đội hình C1 cũng D bộ, khi đã vuông góc với C2 rồi thì họ cắt vào trong rừng không còn thấy họ nữa, lúc đó C2 chúng tôi mới bắt đầu đi qua trảng ruộng này.

 Vẫn kiểu đi đó thôi ai đi được bước chân nào tốt bước chân đó chẳng có đội hình tác chiến gì hết. Nhưng nói gì thì nói dù hành quân rất bầy hầy như vậy nhưng nó cũng có những nguyên tắc nhất định của nó, lính hỏa lực B41 B40 hay cối, đại liên thì không bao giờ đi đầu đội hình, thằng anh nuôi thì cũng lại là càng không nữa, ai dám để thằng anh nuôi gánh nồi đi trước làm gì chỉ có lính xung lực AK và trung liên RPD là luôn đi đầu đội hình hành quân rồi mới đến những bộ phận kia bám theo, chúng tôi bắt đầu vượt trảng.

 Chẳng cần nhanh lính cứ thủng thẳng qua trảng, cứ chọn bờ ruộng mà đi cho khỏi phải lội ruộng, nghênh ngang không gì tả hết, chúng tôi qua khỏi trảng không gặp bất kể chuyện gì vì nó cũng bình thường như những trảng hay ruộng cũ mà chúng tôi đã từng đi qua vô số trước đây, bình thường như tất cả những sự bình thường khác.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam