252 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Khi
2 tiểu đoàn chúng tôi đã vào sâu trong rừng Amleeng rồi
gặp nhau sáng hôm đó rồi mỗi đơn vị mỗi hướng theo
lệnh của E209, bên D7 có anh Hồng D trưởng là người
rất giỏi về bản đồ địa bàn, anh luôn dẫn dắt D7
chúng tôi đi đúng mục tiêu nhất, đỡ tốn sức lực
của binh sỹ nhất và cũng sau trận càn quét truy đuổi
Tà Mốc thì tiếng tăm D trưởng Hồng D7 khá nổi tiếng
trong E, lính chúng tôi luôn có một niềm tin ở người
cán bộ chỉ huy nhiều kinh nghiệm và thường hay nói
đùa:
- Đi tác chiến với ông Hồng thì lính nhắm
mắt lại mà đi không sợ anh ấy dắt mình đi lạc
đường.
Nhưng bên D9 thì nổi tiếng D trưởng Hiến
chuyên dắt lính đi tác chiến lạc đường trong rừng
khiến nhiều phen lính D9 dở khóc dở cười vì bị dắt
đi lung tung cả, ngay trên E bộ nhiều lần phải tốn
không biết bao nhiêu thời gian thông tin chỉ đường cho
ông Hiến này lên lính D9 đặt tên cho anh Hiến D trưởng
của mình cái tên: Hiến đậu phụng đường và cái tên
ghép đó nhiều năm nay vẫn theo anh ấy cho đến tận bây
giờ, mỗi khi lính E209 gặp nhau mà nhắc lai chuyện cũ
thế nào cũng liên quan đến ông Hiến đậu phụng đường.
Theo nhận định của lính chúng tôi hôm đó 2 tiểu đoàn
D7 và D9 vô tình gặp nhau trên đường hành quân này cũng
do ông Hiến đậu phụng đường cả thôi chứ anh Hồng
dắt lính D7 đi lạc vào đường của D9 là chuyện khó có
thể xảy ra.
Sau khi lính 2 tiểu đoàn trong E209 chia
tay nhau đi khoảng đến tầm 11h trưa thì bỗng giữa đội
hình D7 có tiếng súng nổ, không nhiều lắm vài loạt
trung liên RPD và mấy loạt ngắn AK quật ngang đội hình
hành quân của chúng tôi, toàn D7 trong đội hình hành quân
tản rộng ra chiếm lĩnh những vị trí địa lợi nhất
có thể chuẩn bị chờ lệnh triển khai đội hình tác
chiến, sau đó thấy im lặng khá lâu vì lúc này tôi đi
phía trên đầu đội hình C2, rồi thấy tiếng ồn ào mỗi
lúc 1 to lên tiếng anh em cãi nhau inh ỏi văng tục chửi
bậy tùm lum cả, lúc đó máy thông tin PRC25 của thằng
Hùng đã lên máy liên lạc về D bộ thì được biết:
-
Tiểu đoàn 9 đã đánh nhầm phải đội hình tiểu đoàn
7 và quân ta đã chiến thắng quân mình, không có ai bị
thương cả mà chỉ hy sinh mất có 3 đồng chí của D7, 2
thằng người của C5 hỏa lực 1 thằng người của D bộ.
Lính D7 ức hộc máu mồm ra với mấy thằng lính D9, ông
Ngát C trưởng C5 của D7 lồng lộn lên đòi vác súng qua
tử hình thằng nào bên D9 đã bắn chết lính của ông
ấy, thì ra mấy thằng lính mới của D9 trên đường hành
quân thần hồn nát thần tính nhìn gà hóa cuốc thế nào
đó thoáng thấy bóng người là nổ súng chẳng cần biết
ta địch thế nào làm chết oan mấy thằng lính bên D7
chúng tôi, hỏi nó thì nó nói rằng tưởng đó là lính
Pốt, vặn lại lính Pốt mà mặc đồ màu xanh lá cây à?
Thì nó nói mấy ngày trước đánh nhau với 1 bọn Pốt
cũng mặc đồ xanh lá cây như mình. Ừ đúng thế thật,
mấy ngày trước chúng tôi cũng hạ mấy thằng Pốt mặc
đồ xanh lá cây như quân ta thật.
Sau khi giải quyết
xong chuyện tử sỹ bất đắc dĩ do nhầm lẫn chúng tôi
lại tiếp tục hành quân, lính D9 đi trước nhìn chúng nó
đi ngang đội hình D7 nhiều thằng vẫn còn cười nói vui
vẻ như không có chuyện gì xảy ra khi đi ngang xác tử sỹ
D7 nằm đó anh Lạnh B trưởng thông tin lính D7 ức quá
nhảy lên đánh cho mấy thằng kia 1 trận dúi dụi giữa
đường tội vô ý trước nỗi đau xương máu của đồng
đội.
Cũng trong thời gian này chúng tôi biết được
1 tin khá nóng sốt.
Trong 1 trận càn quét phía sâu
trong rừng Amleeng bên E141 bắt sống được 1 nhóm lính
Pốt, trong số tù binh có 1 thằng mặt mũi khá già dặn
sau khi khai thác xong cũng cứ nghĩ nó là thằng lính già
vớ vẩn trong nhóm lính Pốt bị bắt nên giao xuống cho
anh nuôi, bắt nó gánh nước nấu cơm hoặc làm những
việc vặt, thấy nó hiền như con cún chăm chỉ dưới sự
dạy bảo chỉ huy của nhóm anh nuôi lên ít người để
ý, khi khai thác hỏi chúng nó:
- Tà Mốc là thằng
nào? Hiện nay nó đang ở đâu?
Chúng nó khai Tà Mốc
đi phía trước có 1 nhóm lính Pốt bảo vệ, thế là cả
đơn vị dồn hết lên tuyến trước truy đuổi bắt Tà
Mốc, khi bắt được nhóm lính Pốt phía trước thì
hỏi:
- Tà Mốc là thằng nào?
Lính Pốt lại
khai Tà Mốc là cái thằng đi ở đằng sau, thế là điện
từ E141 về tuyên sau giữ chặt mấy thằng tù binh lần
trước, trong số đó có thằng Tà Mốc đấy thì ôi thôi
cái thằng hiền như con cún con đó chính là thằng Tà
Mốc, mấy hôm nó gánh nước nấu cơm đó là ngụy trang
che mắt lính mình rồi thừa cơ trốn mất cùng mấy thằng
cận vệ của nó.
Thế là tất cả lính F7 chúng tôi
hướng Amleeng bị dồn hết lên hướng này truy đuổi Tà
Mốc, chỉ vì 1 chút sai sót nhỏ mà chúng tôi để xổng
mất thằng tướng tư lệnh quân khu tây nam K khiến nhiều
năm sau nhiều đơn vị phải vất vả với nhiều hy sinh
để truy tìm tiêu diệt nó, nhiều trận tưởng rằng đã
bắt sống nó trong tầm tay vậy mà nó vẫn chạy thoát,
chắc khi đó thằng này chưa hết số nên nó luôn lọt
lưới kể cả sau này khi nó đã bị cụt chân do đạp
phải mìn, vẫn luôn có thằng cõng nó trên lưng chạy và
khoảng trên chục thằng bảo vệ nó khi gặp những đơn
vị lính Tình nguyện truy đuổi, nhiều bãi phân voi của
nó bỏ lại trên đường hành quân còn mới nguyên mà
chúng tôi truy đuổi không bắt được và sang tháng 3.1981
lính C2 chúng tôi thêm 1 lần nữa để Tà Mốc chạy thoát
trong tầm tay của mình. Từ đó chúng tôi không bao giờ
gặp Tà Mốc nữa.
Giá như ngày đó lính chúng tôi
có đủ thông tin về Tà Mốc như ảnh của nó xuống tới
từng đại đội, máy móc thông tin tốt hơn thì chắc
chắn tên tướng tư lệnh QK tây nam K sẽ bị bắt sống
hoặc bị tiêu diệt từ lâu rồi và cuộc chiến tranh này
sẽ được rút ngắn đi về thời gian rất nhiều.
Nhận xét
Đăng nhận xét