245 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Khoảng
8 9 h sáng thấy trưởng thôn Tọc vào doanh trại trước,
anh Tập và anh Ban tiếp trưởng thôn, cả nói cả tay chân
vung vẩy đủ để hiểu chuyện con trâu đêm qua, dân muốn
vào xin con trâu mang về thịt, bộ đội sợ lộ chuyện
cái đùi trâu bị mất nên lý do lý trấu là mất vệ
sinh một mực không đồng ý, dân kéo vào có cả ông lão
người K kia nữa, họ nói như mếu xin xỏ xác con trâu,
rồi anh trưởng xã cũng phi xe máy vào doanh trại, lại
xin lại van lạy bộ đội mãi cuối cùng anh Tập đành
phải đồng ý cho họ mang xe bò tới đào con trâu lên
mang về, chúng tôi tránh mặt vì ở đó thì ôi mặt lính
lắm, họ nhanh chóng moi con trâu chỉ còn 3 đùi vắt lên
xe bò trở đi không ai nói gì chuyện này nữa.
Chuyện
con trâu chỉ có 3 chân còn lưu mãi chuyện tiếu lâm này
ở đơn vị tôi, anh Tập cũng ngượng mãi với dân K
chuyện trâu chết có mấy giờ đồng hồ gây mất vệ
sinh không cho dân mang về thịt. Hơn 1 năm sau anh Tập lên
CTV D7 thỉnh thoảng tôi lên D làm công tác Đoàn trong liên
chi đoàn có chuyện gì vô lý anh ấy toàn đùa nói:
-
Cứ hỏi thằng liên lạc C2 thì rõ, trâu cũng chỉ có 3
chân thôi, ngượng không thể chịu nổi vì mấy thằng ôn
con này.
Anh Tập ở đơn vị được 2 ngày thì có lệnh lên E bộ lại, chắc bản báo cáo thành tích của C2 đó chưa đạt yêu cầu nên cần viết lại, anh Quế cũng có lệnh lên E gấp nhận nhiệm vụ mới, người nói anh ra Bắc học SQLQ1 người thì bảo chiến trường phía Bắc cần lính bắn tỉa có nhiều kinh nghiệm sử dụng súng Dragunov nên đưa anh Quế ra chi viện cho hướng này, 2 anh đi rồi đơn vị vắng thêm loanh quanh luẩn quẩn cũng chỉ mấy thằng chúng tôi gác đêm và tưới rau, những luống rau muống chúng tôi trồng lên xanh mơn mởn cao cũng trên 40cm rồi, hàng ngày chúng tôi cắt rau nấu canh hay luộc ăn sao thấy quý cái công sức mình bỏ ra trồng trọt thế.
Dân
K nhất là thanh niên hay vào doanh trại chúng tôi chơi,
chắc họ là những người lính Pôn Pốt vứt bỏ vũ khí
chạy về thôi vì họ toàn thanh niên trẻ khỏe nếu không
đi lính cho Pốt có lẽ bây giờ chỉ còn lại là bộ
xương, họ hiền lành vui tính rất dễ thương, chúng tôi
biết như vậy nhưng cũng không mấy khi đả động đến
chuyện này, có hôm họ vào chơi mang theo quả bóng cũ rủ
chúng tôi cùng đá bóng cho vui, không phân biệt người VN
hay người K chúng tôi chia đều quân và cùng nhau đá
bóng, niềm vui được lính và thanh niên K cùng tạo dựng
bởi chẳng có gì để vui hơn.
Một hôm chúng tôi
đang ngồi uống nước trên bàn có bao thuốc lá mới nhận
nhu yếu phẩm xong thì họ lại vào chơi, ngồi một lúc 1
người cầm bao thuốc lên rồi đọc:
- San xuat tai nha
may thuoc la Vinh hoi. (Sản xuất tại nhà máy thuốc lá
Vĩnh hội)
Tôi giật mình quay lại hỏi bằng tiếng
VN:
- Anh biết tiếng và biết chữ VN à?
Cười
cười anh đó nói bằng tiếng K đủ để chúng tôi hiểu
rằng anh ấy không hề biết một tý tiếng Việt hay chữ
viết VN nào cả mà anh ấy từng học tiếng Pháp thời
Non Nol và anh ấy đọc những chữ viết trên vỏ bao thuốc
lá đó mà không hiểu được nghĩa của nó, tới lúc đó
chúng tôi mới chợt nhớ ra chữ viết VN hiện nay là do
người Pháp khai thông truyền bá bắt đầu từ hệ chữ
La tinh.
Anh Tập đi vài ngày thì chúng tôi có lệnh,
chỉ để lại 2 người trông nom căn cứ số còn lại
chuẩn bị tư trang đuổi theo đơn vị, C2 cắt hết rau
muống mang theo cho anh em ở tuyến trên sẽ có xe đến tận
doanh trại đón và đương nhiên lần này tôi phải bám
theo đơn vị là chắc chắn rồi, đời lính có 2 lần tụt
tạt lại phía sau và lần nào cũng hợp lý cả, đều là
hết sức vô tình vắng mặt ở đơn vị khi có lệnh hành
quân đột xuất, chúng tôi nhanh chóng chuyển bị ba lô tư
trang súng đạn lên đường vào sáng hôm sau.
Chiều
hôm đó thu hoạch rau xanh, cắt từng luống rau muống to
bó lại cần thận nhét vào bao tải, cả chục bao tải to
chứ không ít, 7h sáng hôm sau xe của E xuống đến nơi
chúng tôi chất đồ lên xe rồi đi ngay, cũng cứ tưởng
mấy thằng lính C2 với mấy bao tải rau ai ngờ anh em các
c khác cũng tập trung hết trên tiểu đoàn bộ, một xe
lính đầy ngắc chúng tôi phải luôn mồm nhắc nhở anh
em C khác khônng dẫm đạp lên nát hết rau.
Xe chạy ngang
E bộ trên đường 51 gần hồ nước sát đường, lần
đầu thấy E bộ ở đây, khá khang trang với 2 dãy nhà
ngói bên đường, công xã loại A có khác nhà gỗ còn mới
mái ngói đỏ tươi với hàng dừa trước sân thẳng tắp,
số anh em trên E bộ đông lắm họ đi lại khá nhộn
nhịp, một anh lính cũ bởi tuổi cũng đã cưng cứng rồi
mặt già đanh so với chúng tôi giọng khệnh khạng hất
hàm hỏi khi xe chúng tôi dừng lại:
- Xe D7 lên tuyến
trước phải không? Thằng nào lính C2?
Mấy thằng
lính C2 mồm lý nhí em em, còn tôi thì không trả lời, tôi
không thích ai đó nói trống không thiếu chủ ngữ vị
ngữ như vậy, anh đó liền nói:
- Xem chúng mày trồng
được bao nhiêu rau muống rồi?
Nhận xét
Đăng nhận xét