250 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Đội hình D7 hàng ngang càn vào phía dãy núi, các C bộ binh đã vào vị trí, C2 bọc rộng về hướng cánh phải của đội hình, tiểu đoàn bộ bám sau C2 còn các C khác cua rộng một nửa hình tròn tới chân núi hất ngược lên theo sườn dãy núi và có lẽ chuyển về hướng bắc ( phán đoán vậy thôi chứ khi đó chúng tôi không có bản đồ địa bàn gì đâu ). Chúng tôi càn như vậy khoảng 3km nữa dọc theo núi thì bất chợt nhóm trinh sát đi đầu chạy tụt trở lại báo phía trước có địch toàn bộ đội hình D7 dừng lại.
Lúc này anh Hồng vượt lên nắm tình hình kéo theo cả anh Phượng và tôi cùng lên, từ xa theo tay chỉ của trinh sát mắt lờ mờ nhìn về phía trước xa lắm có mấy cái lán bằng lá thì phải, trinh sát khẳng định có thấy bóng người từ trước đó, lệnh của D trưởng Hồng cho tất cả các C bộ binh lính thông tin vô tuyến lên máy, báo hại bọn truyền đạt và liên lạc phải chạy bộ qua các C báo cho lính thông tin biết mở máy lên, thời đó pin cho máy PRC25 zin của mỹ đã khan hiếm rồi, dùng pin con ó một cục to đại tướng treo buộc ngoài máy, dùng loại pin này vừa ít thời gian sử dụng vừa cồng kềnh khó mang vác, ngay lính thông tin vô tuyến cũng có những hợp đồng lên máy để tiết kiệm pin, chỉ khi nào lính bộ binh nổ súng mới được bật máy trong trường hợp cần thiết sẽ có liên lạc hay truyền đạt vận động tới báo lúc đó mới mở máy, đúng đánh nhau kiểu con nhà nghèo nên vất vả thêm chỉ vì thiếu thốn phương tiện kỹ thuật.
Anh Hồng rất nhanh lệnh cho C2 mở rộng đội hình về hướng cánh phải, triển khai đội hình thật nhanh cố gắng đưa cao đội hình lên hơn mấy cái lán lá cây kia, khi nào vào được vị trí đó thì điện báo về còn các C khác nằm yên đó chờ lệnh, C2 chúng tôi vận động ngay sau đó, gọi là C2 cho đúng vậy thôi chứ chưa tới 25 con người vì cối 60 nằm lại chỉ có 3 B bộ binh và khẩu đại liên vận động thôi, lúc này anh Thi qua làm A trưởng khẩu đội đại liên này và cũng là lần đầu anh Phượng xua quân xung trận, chúng tôi di chuyển về bên trái đội hình rồi cắt thẳng lên khoảng 300m nữa thì báo về cho D bộ, đội hình triển khai phục kích đón lõng địch rút chạy về hướng này.
Chỉ khoảng 10 phút sau tiếng súng nổ ran hướng trong núi, âm thanh tiếng nổ vọng lại sau khi đập vào núi đá nhức tai, anh Phượng lúc này xua quân ép sát đội hình vào càn về hướng địch, thúc các B bám nhau lên cho đều đội hình, tiếng anh the thé quát tháo tay vung vẩy khẩu K54 lùa lính lên khiến tôi và thằng Hùng thông tin phải luôn bám sát, hướng C2 chúng tôi đã bắt đầu nổ súng, địch sau khi bị đánh đã bỏ chạy về hướng chúng tôi nên chúng vấp ngay phải thế gọng kìm cánh phải này, vài thằng bị bắn gục ngay từ loạt đạn đầu số còn lại hốt hoảng tạt trái chạy một đoạn thì bị anh em truy đuổi hạ nốt.
Hướng C2 chúng tôi hạ đâu 5 - 6 thằng lính Pốt, chỉ ít phút sau lính chúng tôi đã chiếm giữ trọn vẹn vị trí mấy cái lán lá, ở đây địch có khoảng 1 B trên chục thằng, chúng bị diệt gọn gần như không thoát thằng nào, 1 thằng bị bắt sống lúc súng nổ ran trời nó sợ quá nằm bẹp sát đất không dám cựa quậy chờ lính ta nhảy vào tóm sống, những thằng bỏ chạy về các hướng bị các C bộ binh gặp thì đều bị hạ sạch còn có thằng nào chạy thoát không thì chúng tôi không rõ, thằng bị bắt sống cũng đã lớn tuổi rồi cũng khoảng trên 30 tuổi mặt mũi khắc khổ và một điều rõ nhất từ thằng chết đến thằng còn sống là chúng nó gày gò xanh sao lạ kỳ, hố mắt sâu hoắm da mặt bám đến tận sọ và phản ứng lờ đờ.
Thì ra bọn này đói chúng đói
cơm nhiều ngày rồi toàn phải ăn củ này măng kia làm gì
có chất trong người chưa chết vì đói đã là may rồi,
1 cuộc khai thác tù binh ngay sau đó, lúc này lính D7 nhiều
người biết tiếng K bập bẹ rồi chưa nói được nhiều
nhưng cũng đủ để hỏi: Lính Pốt súng mày để ở đâu?
Ở đây làm gì..vv? Cái thằng tù binh kia chẳng cần phải
đánh hay tra tấn làm gì cho mệt nó khai tuốt tuồn tuột
những gì nó biết, thì ra đây là một nhóm địch được
cài lại trông nom kho vũ khí, mấy cái lán kia là các kho
vũ khí được chôn phía dưới rồi làm lán ở lên trên,
lúc đầu có vài thằng thôi nhưng có 1 số mới về đây
chuẩn bị nhận súng đạn mang đi, chúng chưa kịp lấy
vũ khí thì bị chúng tôi tiêu diệt.
Lệnh của anh
Hồng cho đào lên ngay những cái hầm chôn vũ khí đó,
chúng tôi chắc mẩm phát này nhiều súng tốt lắm đây
ai ngờ khi đào lên toàn súng vớ vẩn CKC với AR15 cũ
rích, lính vận tải D7 moi lên hàng đống to súng, công
tác này mất cả buổi sáng mới làm xong, chúng tôi tranh
thủ làm một giấc ở cánh rừng bên phải đội hình.
Trưa hôm đó chúng tôi có lệnh trên cho phép đốt bỏ đống vũ khí này, đốt là phải ai hơi sức đâu mà khiêng ra ngoài cái đống sắt vụn này làm gì, toàn vũ khí vớ vẩn thế mà Pôn Pốt hùng hồn tuyên bố Amleeng căn cứ chiến đấu lâu dài, Phnom Penh 2. Trước khi đem chôn dấu chúng cũng cẩn thận dầu mỡ đàng hoàng vì vậy chúng tôi mới có cái để đốt, củi chất cao dù ướt nhưng lấy mỡ ra cũng đốt được đóng củi to rồi ném hết súng vào đống lửa, CKC báng gỗ cháy ngay, AR15 báng nhựa hay phíp gì đó quăn queo lại, đống lửa mỗi lúc mỗi to vì anh em lấy củi về ngày mỗi nhiều thép súng gặp lửa nhiệt độ cao biến dạng không còn nhận ra là những thứ từng dùng để giết người nữa.
Nhận xét
Đăng nhận xét