160. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam

 

Bây giờ, Sư đoàn 341 lại được giao nhiệm vụ là chủ lực, chủ yếu trên hướng chủ yếu. Đánh vào mục tiêu quan trọng, của căn cứ chiến lược cuối cùng của Tập đoàn phản động Pôn Pốt- Ieeng xa Ri. Nhằm đánh bại hoàn toàn lực lượng chủ lực của địch. Đó là một vinh dự lớn, nhưng cũng rất nặng nề. Vì vậy Sư đoàn 341 cần chuẩn bị thật chu đáo. Quán triệt tư tưởng thật sâu sắc, ý nghĩa và nhiệm vụ cho bộ đội. Nâng cao ý trí, hiệu suất chiến đấu. Góp phần cho chiến dịch giành thắng lợi lớn.

Theo kế hoạch đó, cuối tháng 3. Bộ phận Trinh sát, trực tiếp do Sư đoàn Trưởng Hồ Đình Qúy chỉ huy. Đã đi bằng máy bay lên thẳng, tới Thị trấn Huyện KaRaCô. Để điều nghiên và chuẩn bị chiến trường cho nhiệm vụ lớn.

 Nằm dưới nền đất, ngửa mặt nhìn trời, ngắm sao. Tôi ôn lại mấy ngày vừa qua. Không biết Mẹ tôi đã về Bắc chưa? Nghĩ thấy thương Mẹ quá. Mẹ tôi thật vất vả. Có lẽ không phải chỉ có Mẹ tôi, mà trong những năm qua, người Mẹ nào có con, có các con đang là bộ đội cũng đều vất vả. Đều phải khóc thầm đêm đêm vì nhớ con, thương con như vậy.

Trên cao, có những vì sao nhấp nháy. Những cành lá thốt nốt lay động, có những cánh dơi, chao liệng bắt mồi. Dơi ở đây nhiều mà sao to thế? Sải cánh của chúng có lẽ tới 2 gang. Chúng vụt qua, vụt lại thật nhanh như những thoi dệt trong trời đêm mà không hề có tiếng động nào của cánh. Nghĩ ngợi miên man rồi tôi cũng chìm vào giấc ngủ. Mệt nên tôi ngủ thật sâu, ngủ như không biết đến trời đất, đến những gì xung quanh nữa.

Đâu đó có tiếng gà gáy vọng lại báo sáng. Tôi giật mình thức giấc, trời chưa sáng hẳn. Tôi dậy theo thói quen quan sát chung quanh. Tôi cảm thấy khỏe khoắn và tỉnh táo lạ thường. Buổi sớm trời se lạnh, có cả những làn sương trắng mỏng quyện quanh những khóm thốt nốt xa. Cái lạnh giống như quê mình buổi sớm mùa thu. Tất cả còn đang tĩnh lặng. Tôi ngủ say quá, thoáng giật mình nghĩ không biết đêm qua, mọi người gác xách thế nào?

Sáng mờ, mọi người nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân. Đã thấy thoảng trong gió mùi xú uế thải ra. Việc vệ sinh và đào thải là việc thường tình. Cũng được quán triệt rất kỹ, là mọi người đều phải sử dụng kỹ thuật “hố mèo” để giữ vệ sinh chung. Nhưng với lượng người đông tại một khu vực. Nên cũng khó tránh được những mùi xú uế quen thuộc đó.

Chúng tôi nhanh chóng ăn sáng. Tôi tập hợp toàn Tiểu ban, phổ biến nhiệm vụ đi nắm tình hình và tuyên truyền tại Biển Hồ. Nói xuống biển hồ thì ai cũng ồ nên háo hức. Vì nói đến CPC, là phải nói đến Biển Hồ. Nếu chưa được đến Biển Hồ, chưa được xuống Xiêm Riệp, thăm đền Ăng Co Thum, Ăng Co Vát. Thì chưa thể nói được đã hiểu, đã biết về đất nước CPC. Dịp tháng trước, hành quân từ Phnompenh dọc theo sông TongLêSáp, rồi lên Cpongchinang. Nơi ấy mới là cửa sông rộng, hạ lưu Biển Hồ. Còn ở đây từ Kraco đi ra, gần như là gần giữa của Biển Hồ. Nên ai cũng thích thú. Mặc dù quãng đường được phổ biến từ đây tới đó cũng khoảng 15km. Nhắc mọi người về làm công tác chuẩn bị xong. Tôi sang Ban tham mưu xin thêm 1 tổ 3 đ/c vệ binh cùng đi với đội công tác.

Chúng tôi đi dọc đường 5 vào huyện. Ở đây bộ đội Trung đoàn pháo cùng các Tiểu đòan trực thuộc rất đông. Anh em ùa ra trêu đội công tác rất vui. Cô Nhị có lẽ là người vui nhất. Cứ vừa đi vừa chuyện trò ríu rít, rồi có lúc lại tung tăng nhẩy chân sáo như là trẻ nhỏ. Chạy hái những bông hoa dại ven đường.

Tới Huyện KaRaCo, chúng tôi rẽ phải ra Biển Hồ. Đường số 5 chạy dọc theo phía Tây Biển Hồ. Chỗ xa chỗ gần. Nhưng nơi đây là gần Biển Hồ nhất. Từ đây ra tới mép nước chỉ khoảng 4 đến 5 km. Tùy theo mùa nước. Con đường đất chạy thẳng ra tới biển. Hai bên đường thi thoảng có căn nhà sàn nhỏ, rừng cây rậm rạp không cao. Thoải dần ra mép nước, gần tới đã thấy mùi hôi thối, tanh nồng của cá. Gió lồng lộng rồi Biển Hồ mênh mông hiện ra phía trước. Đúng là biển. Không nhìn được bờ bên kia. Có khoảng mấy chục con thuyền đánh cá, đang neo đậu cạnh nhau. Trên các thuyền nào cũng treo cờ 5 ngọn tháp. Tới mép nước có mấy người du kích khoác súng từ dưới thuyền bước lên.

Tôi nói nhanh với mọi người, chắc là du kích xã. Nhưng vẫn ra hiệu nhóm vệ binh đi chậm lại cảnh giới. Tôi và mọi người đến gặp 2 du kích. Tôi giới thiệu đoàn công tác và hỏi thăm tình hình Biển Hồ và chính quyền ở đây. Cô The vừa dịch xong, hai người du kích ồ lên vui vẻ, dẫn chúng tôi xuống qua mấy thuyền. Rồi đến cái thuyền to nhất, nó giống như cái bè, cũng có ngọn cờ to và cao nhất. Trong nhà mấy người đứng dậy Còn tôi cùng Cô Nhị, Cô The làm việc chuyện trò ngay tại thuyền nhà của chính quyền xã.

Bà con cả các em nhỏ, từ các thuyền tề tịu về thuyền trung tậm. Thuyền này, đúng là cái bè thật rộng. Mấy chục người ngồi họp nghe chúng tôi đọc về cương lĩnh đường lối CM. Cùng tội ác của tập đoàn phản động Pôn Pốt- Ieeng Xa Ri. Nhắc nhở bà con không được tiếp tay cho bọn Pốt. Nếu thấy hiện tượng có bọn Pốt phải báo ngay cho bộ đội v. v...

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam