128. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam
Sơ bộ
việc lựa chọn đã xong. Tôi nói anh em phát loa, giải thích chính sách khoan hồng
của CM- CPC, Sự giúp đỡ làm nhiệm vụ Quốc Tế cứu dân CPC của Việt Nam. Cùng tội
ác tầy trời của bè lũ phản động Pôn Pốt IêngXaRi, cùng với bọn Ăng Ca Khơ Me Đỏ
khát máu.
Tôi
nói anh em nói rõ là: Đã theo lính Pốt, mặc dù rất nhiều anh em bị bắt ép. Nhưng
đã cầm súng chống lại CM- CPC chân chính chống lại dân, giết dân thì đều là có
tội. Nhưng hiện nay bọn Pốt đã bị CM- CPC Cùng sự giúp đỡ của bộ đội Việt Nam
đang đánh cho đại bại. Với chính sách khoan hồng của Cách mạng, thay mặt CM-
CPC và bộ đội VN. Chúng tôi phóng thích cho anh em trở về địa phương. Mọi người
đi theo đoàn dân từ trong rừng ra. Không được chạy vào rừng, không được cướp
bóc của dân. Hãy về quê cũ, trình diện với chính quyền. Tất cả số tù binh Pốt vỗ
tay rầm trời, rồi Trây dô, trây dô Com Tóp Việt Nam ầm ỹ...
Tiếp tục
anh em giải thích cho số hơn 100 còn lại. Tất cả sẽ ở lại cùng đội công tác CPC
và bộ đội Việt Nam. Chúng tôi nói để họ yên tâm. Là họ không sợ bị trả thù, không
bị bắn giết, nếu bị bắn giết thì chúng tôi đã làm rồi. Mọi người không nên chạy,
không nên sợ. Ngày mai, chúng tôi sẽ đưa mọi người về nơi học tập. Ai hối cải tốt
sẽ được khoan hồng, tiếp tục về với quê hương. Ai chạy trốn sẽ bị trừng trị. Tôi
nói qua phiên dịch là mọi người nghe rõ không và có đồng ý không? Số tù binh hô
rất to là đồng ý, rồi lại cũng vỗ tay rầm lên.
Trời
đã tối, số tù binh được phóng thích nhanh chóng chạy theo đoàn dân khuất trong
đường mòn đầy bụi cùng cây cối. Cũng đã không còn người dân nào nữa. Anh em
chúng tôi đã thật mệt, rã rời chân tay, cùng với đói và khát. Nhưng giờ đây với
số tù binh hơn trăm thằng này giữa rừng hoang, đêm xuống.
Chúng
tôi vẫn trong tình trạng vô cùng căng thẳng. Tôi cho lũ tù binh ngồi xuống. Nhắc
anh em phải trong tư thế sẵn sàng nổ súng. Rồi cùng anh Văn đi gặp anh Lưa và
Trung đoàn, lên kế hoạch quản lý, xử lý lũ tù binh này.
Chúng tôi báo cáo với chỉ huy Trung đoàn về số
tù binh đã phóng thích và số tù binh hiện đang quản lý. Chúng tôi nói một số
khó khăn, rất nguy hiểm, rất phức tạp trong việc quản lý số tù binh trong đêm. Hiện
tại Tiểu ban Dân địch vận có 4 đ/c cộng 3 người trong đội công tác, 2 phiên dịch
nữ. Trung đoàn tăng cường cho 3 đ/c vệ binh. Số tù binh hiện còn là 125 tên, qua
cảm quan, phân loại thì đây là số tù binh là cán bộ, sỹ quan của Pốt. Nên cần
phải đưa về nơi học tập.
Chính ủy
Trung đoàn Diệp Xuân Ánh và phó chính ủy Nguyễn Kim Tiến nhắc mọi người phải
canh gác tốt. Phải đề cao cảnh giác, sẵn sàng chiến đấu, là vì đêm xuống. Thấy
lực lượng của ta mỏng, chúng đã qua cơn hoảng loạn khiếp sợ. Có thể chúng sẽ ào
lên cướp súng. Hoặc có lực lượng bên ngoài vào hỗ trợ, giải vây cho bọn này. Vì
thế, cách tốt nhất là chúng ta phải thể hiện chính sách khoan hồng. Tăng cường
tuyên truyền, giác ngộ, để họ yên tâm sẽ được đối xử tử tế. Được đưa về nơi học
tập, rồi sẽ được trở về quê nhà với bố mẹ, vợ con. Phải cung cấp nước, lương thực
cho họ v. v...
Nhiệm
vụ của chúng ta, là phải giữ số tù binh này thật an toàn qua đêm. Trung đoàn đã
báo về Sư đoàn. Ngày mai chúng ta sẽ bàn giao cho đơn vị khác. Tình hình nhiệm
vụ của chúng ta có những thay đổi. Chúng ta không tiến sâu vào căn cứ của Pốt nữa.
Mà truy quét dọc theo ven đường số 4. Rồi rẽ ra đường 4. Thông đường 4. Bắt
liên lạc với QĐ 3. Tình hình chiến sự phía Bắc đang diễn biến rất phức tạp. Bọn
Bành trướng Trung quốc đã tiến sâu vào nước ta có chỗ sâu nhất là 80km. Chưa
bao giờ, tình hình an ninh, chính trị của đất nước cam go phức tạp như lúc này.
Hiện tại đất nước chúng ta đang phải chống đỡ với 2 cuộc chiến tranh ở 2 đầu
biên giới. Nhưng thực chất cũng chỉ là một kẻ thù. Chúng ta, đất nước chúng ta
đang gặp rất nhiều khó khăn. Nên nhiệm vụ của chúng ta đã rất nặng nề. Nay lại
càng nặng nề hơn.
Chúng
tôi trở về vị trí quản lý số tù binh. Trước hết cho 2 anh em dẫn 2 tên tù binh,
đi ra suối gần đó lấy nước cho chúng, cùng cho cả cho chúng tôi. Trực tiếp tôi
cùng 1 đ/c vệ binh, về ban 5 lấy lương khô cho mỗi tên 2 thanh. Sau khi đã tập
kết đủ nước, cùng lương khô. Tôi tiếp tục cho anh em phát loa tuyên truyền và
trong đó có ý thể hiện quan tâm tới họ. Mọi người sẽ được 1 phần lương khô, cùng
nước uống. Nhưng không ai được đi lại lộn xộn. Ngồi tại vị trí, sẽ có người
phát tận tay lương khô. Còn nước, sẽ cho vào các bi đông, rồi uống xoay vòng.
Bọn
này cũng đã rất đói. Nên khi nói có lương khô thì reo lên rồi lại im thin thít.
Chúng tôi nhanh chóng phân phát lương khô cùng nước uống cho chúng. Những tiếng
okun, okun rộ lên, khi từng đứa nhận được phần của mình. Rồi thằng nào thằng ấy
bóc lương khô ngai ngấu nghiến.
Tiếp tục
sau ăn, sau uống. Chúng tôi lại phải quy định tiếp về việc vệ sinh (toalét). Nếu
ai có nhu cầu, thì giải quyết ngay tại chỗ. Không một ai dời khỏi vị trí. Ai ăn
xong, uống xong thì nằm xuống. Không được trao đổi, nói chuyện. Nếu ai ra ngoài
vị trí, thì sẽ bị bắn ngay. Để dọa tiếp bọn chúng tôi nói thêm là chung quanh
đây, bộ đội Việt Nam rất đông. Tiếp tục tôi nhắc anh em trong đội công tác hỏi
lại, là mọi người đã hiểu rõ quy định chưa. Và có đồng ý như vậy không. Tất cả
số tù binh lại ồ lên chà chà (đồng ý, đồng ý).
Nhận xét
Đăng nhận xét