313 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Đội hình toàn bộ E209 vét hết quân số từ bệnh viện sư đoàn hay phẫu E cũng những cá nhân đang làm công tác khác trên F trở về đơn vị gấp nhận nhiệm vụ mới thì cũng chỉ ngàn người, con số 800 người trong E là con số có thể đếm được từ những lần giao ban tính từ đơn vị mình ra sẽ thấy, D7 chưa đến nổi 200 người trong đội hình tác chiến của chúng tôi và lần này C2 chúng tôi vào rừng 339 khoảng 35 người tất cả, trong C sẽ có 1 B công binh của E đi cùng mũi đầu còn nhiệm vụ riêng của họ chúng tôi không rõ, họ không có nhiệm vụ tải gạo cùng lính bộ binh.
Theo sự phân công công tác từ trên E xuống được chấm sẵn bằng bản đồ khu vực đó, đội hình E209 sẽ chia làm 3 khúc cho đoạn đường từ F bộ F339 vào đến E bộ E9, D9 đảm nhiệm ngoài cùng từ F bộ đến 1/3 đoạn đường, nơi bàn giao gạo là cái con suối rộng với những tảng đá lớn khá phẳng nằm dưới lòng suối 2 bên vách núi đất đá cao, ở đó có một cây gỗ khá to đường kính đến 3m được công binh hạ nằm ngang suối vắt từ bên này qua bên kia con suối rộng, nó cũng chính là chiếc cầu cho lính F339 đi lại vào mùa mưa qua đây.
Anh em 339 nói có thời kỳ mùa mưa ngập cả cái cây gỗ này không đi được phải chờ nước rút mới qua được cầu, mùa mưa con suối này chắc rất hung dữ. D8 sẽ đảm nhiệm tiếp theo đoạn từ con suối này đi đến 1/3 đoạn đường tiếp theo, đoạn này là đoạn dễ đi nhất của khúc đường nhưng rừng già thì luôn là mù mịt, điểm giao lại gạo sẽ là một trảng chống khá rộng hơi nghiêng nghiêng theo dộ dốc của sườn núi nửa đất nửa đá đây.
D8 thuận lợi hơn D9, nếu họ phải hành quân thêm khoảng 1h đồng hồ nữa sẽ tới suối Chết Trôi (sau này là vị trí D7 đóng quân) nhưng nếu để D8 đi và về sẽ mất 2h đồng hồ tất cả thì sẽ không có lợi cho D8 bởi trở về lại con suối kia trời tối mịt mất rồi, vì điều đó nên E quyết định D8 sẽ giao gạo cho D7 tại khúc trảng thoáng đẹp trên đỉnh dãy núi kia.
Phần còn lại đương nhiên thuộc về D7 chúng tôi, sẽ đóng quân tại con suối mang tên suối Chết Trôi, từ đó tải gạo vào đến E bộ E9 bàn giao xong quay ra rồi đi ngược lại tuyến sau 1h lấy gạo về suối Chết Trôi chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai từ chiều hôm trước. Như vậy sẽ đỡ vất vả cho đơn vị bạn hơn nhưng cũng sẽ khốn khổ khốn nạn hơn cho D7 chúng tôi bởi đoạn sau cùng này mới là nhiều chuyện, tiểu đoàn tiên phong trong E209, anh cả trong E209 luôn gánh vác phần trọng trách ác liệt nhất trên mọi hoàn cảnh và điều đó lính D7 chúng tôi ai cũng biết.
Yêu cầu nhiệm vụ cho mỗi người lính E209 lúc đó đi tải gạo ngoài súng đạn không kể khoảng 10kg rồi còn riêng gạo là 30kg cho mỗi chuyến đi, cái tượng gạo bằng vải gabadin TQ kia nhồi nhét hết cỡ cho có độ cong cong vòng qua cổ người đeo gác trên nắp ba lô sau lưng mình thì cũng chỉ được 9kg gạo, cái ba lô nhồi nhét dọng cho chặt hết cỡ lấy nylon đậy mặt cho phẳng khỏi rơi vãi gạo dọc đường (để rơi vãi thấy sót ruột lắm) buộc chặt miệng lại cũng chỉ 18kg gạo, vẫn thiếu 3kg gạo nữa lính chúng tôi chuẩn bị những túi nylon nhỏ cho gạo vào cái túi đó rồi nhét cóc ba lô. Vậy là đủ 30kg cho mỗi người, súng đạn 10kg nữa cùng cái bình tông nước của mình. Luôn là 41 42 kg trên lưng cho mỗi ngày hành quân vừa ra vừa vào khoảng 40km /ngày.
Khối lượng gạo tải vào trong tới suối Chết Trôi đâu phải chỉ có 100 tấn gạo cho F339 mà còn phải tải thêm phần gạo ăn của chúng tôi nữa, chúng tôi ở đó 1,5 tháng mỗi người ăn hết 30kg gạo nữa x 200 người thì cũng nhòm nhèm 6 tấn gạo phải tải vào tới suối Chết Trôi rồi.
Ôi hạt gạo làng ta vào đến cái suối Chết Trôi đó sao thấy quý thế, nó là ngọc, các cụ gọi là ngọc thực quả không sai.
Phân chia theo D7 thì dễ rồi, 4 đại đội thay nhau đi đầu đội hình mỗi ngày (chia nhau chết, chia nhau bị thương, đen C nào C đó chịu), sáng ra chờ công binh của F339 đi già mìn trên đường xong họ xuống suối Chết Trôi rồi đội hình mình mới đi qua, địch hay lợi dụng lúc công binh đi qua rồi mới gài mìn, chúng rất ít khi tấn công vào công binh, cách đánh của chúng cũng có những thay đổi song luôn là gài mìn quanh một khu vực nhiều cây cối hay địa vật có lợi cho lính bộ binh ẩn nấp.
Chúng gài cả dây 4 50 quả liền nhau rồi ngồi đâu đó phía dưới sườn núi, khi đội hình ta vào lọt đúng vị trí chúng gài mìn là chúng chỉ cần bắn vài loạt đạn vào đội hình rồi ù té chạy xuống núi, lính chúng ta chỉ cần 1 người nhảy vào địa vật che chắn nào đó bên cạnh đường thôi thì cả một khu vực đó sẽ được dọn sạch sẽ bởi 40 - 50 quả mìn sẽ nhảy lên ngang bụng lính chúng ta mà phát nổ, mảnh mìn sẽ văng về cả 4 phương trời mang theo chất thủy ngân cực độc mà không một ai dính vào nó sẽ thoát chết, nhiều vụ nhiều việc lính F339 đã từng phải khiêng vác nhau mệt nghỉ rồi.
Chúng ta cũng rút ra được nhưng kinh nghiệm từ những chuyện này quá nhiều rồi, bởi vậy chúng tôi trước khi vào trận được quán triệt rất kỹ khi địch dở chiến thuật này thì nằm nguyên trên đường mòn không chạy bất kể đi đâu và sử dụng súng cá nhân của mình mà tác chiến, ổn rồi đi tiếp coi như chưa có chuyện gì xảy ra, sau đó công binh sẽ tháo mìn sau, cứ trên đường mà đi, cứ giữa đường mà nằm không có gì phải sợ hay hoảng loạn ở đây. Địch sau này cũng dở chiến thuật khác nhưng chúng tôi cũng có những cách đánh hay mai phục lại diệt gọn nhiều nhóm lính Pốt chuyên đi gài mìn kiểu này.
Vỏ quýt dày sẽ có móng tay nhọn.
Nhận xét
Đăng nhận xét