289 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Cuộc họp trên D ngay cạnh võng D trưởng Hồng, các C trưởng lên đầy đủ ai thích ngồi đâu thì ngồi chung quanh đó còn tôi với mấy thằng liên lạc ra một góc ngồi nghe và hút thuốc vặt, anh Hồng chải tấm bản đồ ra và chỉ từng vị trí các C đang dừng chân, tỷ lệ bản đồ tác chiến 2x2cm thì bằng 1km vuông thực địa nên khá rõ từng con suối nhỏ đến từng nóc nhà từ xa xưa.

 Nói chung là bản đồ khá chính xác, nhiều lần tôi cũng đã để ý và tìm thử nơi thực địa với con suối rất nhỏ mà thời gian đã lấp đầy vậy mà vẫn có trên thực địa, vẫn nhận ra đó là con suối cũ, anh Hồng cắt bản đồ theo từng ô chia cho mỗi C mỗi khoảng, với yêu cầu mỗi ngày mỗi C phải càn quét đủ 8km vuông, chia rất rõ sáng 4km vuông và chiều 4km vuông mà càn, chấm sẵn cho điểm dừng chân ngày hôm sau để lúc nào cũng ở tư thế đi mà không quay trở lại chỗ đã nghỉ hôm qua.

 Các cán bộ C tự động sao lại vào bản đồ của mình kế hoạch của D cho khớp kế hoạch đã thống nhất, như vậy là từng mảng thuộc khu vực bắc Kimry đã được lên kế hoạch rất cụ thể và mỗi C tự biết ai đang đi cạnh mình và tới đâu sẽ gặp nhau, cứ theo cách này thì các C chúng tôi cách nhau khoảng 4km, với 4km thì đủ để vận động tới chi viện cho nhau khi cần thiết hay đón lõng đầu trước khi phát hiện địch chạy về mũi nào của D7 đang càn, kể cả khi không bật máy vô tuyến lên với 4km cũng đủ có thể nghe được tiếng súng nổ của nhau, vẫn kế hoạch súng nổ là tất cả lên máy nếu không thì 1h đồng hồ 1 lần lên máy bắt liên lạc với D bộ. Phương án kế hoạch tác chiến rất khoa học, tiết kiệm thời gian đội hình càn tản rộng nhiều vị trí đồng loạt truy quét địch.

Tối hôm đó sau khi cơm nước xong các cán bộ B lên giao ban trên C bộ tôi ngồi lại B chơi với Vinh lùn và Bình, tôi vẫn luôn để mắt đến Vinh lùn, với thằng Bình thì khỏi phải lo cho nó, nó có quá nhiều kinh nghiệm hành quân tác chiến rồi, bản thân nó lại khỏe có độ bền dẻo dai luôn là khom lưng cặm cũi bước trên đường khẩu B40 cắm đạn cả ở 2 đầu súng, nhưng với Vinh lùn thì lần này đi tác chiến với nó mới là lần đầu tiên vẫn biết Vinh lùn nhiều kinh nghiệm sống hơn chúng tôi nhưng kinh nghiệm chiến trường thì gần như chưa có gì và để trang bị cho được như chúng tôi thì Vinh lùn phải mất cả năm nữa mới bằng, những lúc nhàn dỗi thế này anh em tranh thủ phổ biến cho nhau, thằng Bình ra vẻ bí mật thì thầm vào tai chúng tôi mặc dù ở đó chẳng có ai ngoài 3 thằng chúng tôi:

- Này! Tao nói cho chúng mày biết nhé, người ta vẫn nói làm cái gì ác nó vận vào mình đấy, lệnh cho đốt nhà thì là lệnh nhưng chúng mày đừng có đốt đấy nhé, đốt nhà người ta thì về sau này không có nhà mà ở đâu. Kệ mẹ nó ai muốn đốt thì đi mà đốt còn bọn mình đừng thằng nào đốt nhà.

Thế rồi nó thao thao bất tuyệt những chuyện sứt môi lồi rốn của con nhà thằng A lão B nào đó ở HN từng làm điều ác bị Trời quả báo nên đến hôm nay vẫn còn phải trả nợ đời, thằng này có tính hơi duy tâm hơi mê tín tý chút nhưng không sao, giữa chốn sống chết này nó vẫn muốn làm người thiện bởi nó tin ở đâu đó có Thiên Đàng và có cả Địa Ngục, những hỡi ơi nó đâu có biết rằng nó cũng đang ở chốn địa ngục giữa trần gian.

Vinh lùn ít nói, không mấy khi nói lộ ra ý định của mình trừ với tôi, nói thì hơi quá chứ Vinh lùn nó sắp đánh ai người đó cũng không thể biết được bởi tất cả không hề lộ ra bằng nét mặt, cứ lừ lừ như ông từ vào đền và khi ai đó biết rồi thì chuyện cũng đã kết thúc, Vinh không nói nhưng chắc cũng đồng ý với ý kiến của thằng Bình, còn tôi thì đó không phải là nhiệm vụ của mình và cũng chẳng ai để tôi phải làm việc đó.

Dù sao thì tôi cũng ghi nhận thằng Bình có được 1 ý kiến khá hay, nó làm tôi suy nghĩ mãi về chuyện này và cũng từ đó tôi bật ra đước ý tưởng mới, tối đó sau khi C họp bàn kế hoạch ngày mai xong thì tôi nói với anh Phượng:

- Em nghĩ chuyện đốt nhà theo mệnh lệnh trên đường hành quân, đành rằng đó là lệnh phải thiêu hủy bất kể nhà cửa mà địch có thể ở khiến cho chúng không có chỗ cư trú chống lại ta, nhưng dù sao em vẫn thấy nó thế nào ấy, những hình ảnh trên phim tài liệu hay bài báo mà trước kia em đã từng xem thấy lính Mỹ ở miền Nam VN đốt nhà dân, nó không giải quyết được việc gì chỉ tăng thêm lòng căm thù giặc Mỹ của nhân dân cả 2 miền Nam Bắc, vì vậy em đã suy nghĩ về vấn đề này và cũng đặt mình vào vị trí của người dân K lúc này để hiểu họ đang nghĩ gì về QTN VN chúng ta? Bởi vậy theo ý kiến của riêng em hường C2 mình lính C2 đừng đốt nhà hay lán trại trong rừng mà việc đó anh giao cho bọn du kích K kia làm, chúng nó đốt nhà của dân nó không liên qua gì đến mình, em thấy làm thế hay hơn anh ạ.

Anh Phượng nghe xong đồng ý ngay với ý kiến của tôi và từ đó nhiệm vụ này giao hắn cho nhóm du kích K làm, mỗi khi có chỗ nào cần đốt phá là lính C2 chỉ cần gọi du kích K là mọi chuyện sẽ đâu vào đấy, nhóm này làm công tác này hăng hái lắm, ít nhất chúng tôi cũng thấy cái tâm mình nó nhẹ nhàng hơn.

Sáng hôm sau chúng tôi bắt đầu càn quét theo đội hình của mình. Vùng Bắc Kimry khá đẹp những triền đồi của bình độ thoai thoải với rừng gỗ dầu thưa cây không quá to với những tán lá xòa rộng xanh tốt, dưới mặt đất những cây trúc nhỏ họ nhà tre với thân vàng bóng lá xanh mướt như giống trúc cảnh cao ngang thắt lưng, tôi hay bẻ những cành trúc nhỏ làm tăm xỉa răng vì mỗi tay trúc chỉ bằng cái tăm, lúc đội hình cả D7 bắt đầu xuất quân thì cùng đi về 1 hướng,vẫn đội hình hàng 1 vì lúc này chưa tách theo vị trí đã thống nhất.

 C2 chúng tôi đi đầu trong buổi sáng hôm đó, sương đêm qua xuống nhiều trời vẫn còn những đám sương mờ mờ trước mặt, tiếng chim chóc cũng đã bắt đầu hót sau một đêm ngủ dậy và sương đọng trên lá trúc làm quần chúng tôi ướt hết từ cạp quần trở xuống, hôm nay chúng tôi đi sớm vì không ăn bữa sáng cứ đi đã vào vị trí rồi ăn sáng sau, ánh sáng ban mai mới lên không khí trong lành, chim muôn ríu rít chuyền từ cành này sang cây khác ngay trên đỉnh đầu, thảm trúc nhỏ xanh mướt bên triền 2 quả đồi thấp dồn xuống dưới khum khum như lòng bàn tay và chúng tôi đi bên sườn bên này, cây thưa tầm nhìn rộng, một chốn mộng mơ không thua gì cảnh đồi thông Đà lạt. C2 đi đầu tôi là người đi khoảng giữa đội hình C2 và cứ thế tiếp theo cho hết cả D7.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam