287 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Khi tiếng nổ thứ 3 của loạt điểm xạ thứ 2 là tay tôi đã vơ được khẩu AKM của mình dựng ngay dưới chân và bàn tay phải đã lướt qua an toàn súng mở ra ở tư thế sẵn sàng chiến đấu rồi, một bóng người cao to đen xì chạy lướt qua đầu võng của tôi bám theo sau có thêm một người nữa, 2 bóng này chạy cắt ngang giữa đội hình C2, khi chạy ngang qua đầu võng của tôi và tôi cũng mới rời khỏi võng rơi xuống cái hố bằng cái thúng phía dưới lưng võng thì người chạy đầu lia súng vào hướng võng của tôi quật ngay 2 viên đạn AK vào cái đống tăng võng đó, súng nổ ngay trên đầu từ đầu nòng đến cuối tầm đạn không quá 3 - 4m, người chạy thứ 2 phía sau cũng lia tiếp 2 viên nữa vào đống tăng võng đó rồi bóng 2 người đó chạy cắt ngang đội hình C2, nhảy qua đống lửa dẫm đạp lên cả đám du kích K nằm lẫn lộn đâu đó quanh đống lửa đã tàn chỉ còn than mà chạy.

 Tôi kịp hoàn hồn lia súng định bắn theo nhưng lại thôi bởi nếu tôi bắn đuổi 2 tên lính Pốt ở tư thế này thì anh Phượng hay đám du kích K hay anh em B chốt bên ngoài kia dễ dính đạn của tôi, nhìn theo 2 cái bóng lính Pốt nhảy nhảy chạy cắt ngang đội hình C2 rồi biến mất trong đêm tối trước mắt mình làm tôi tức đến sặc máu, bên trong nhiều anh em khác cũng đã có những phản xạ như tôi nhưng họ cũng không dám nổ súng sợ bắn đạn lạc vào đồng đội đang ở quanh đây.

Cả D7 chúng tôi thức giấc trong đêm tối, anh Hồng trên D bộ xuống C2 C3 kiểm tra trận địa nắm tình hình diễn biến mới xảy ra, thì ra một nhóm lính Pốt 7 đứa (kể cả 2 thằng chạy thoát) chúng hành quân trên đường, cứ giữa con lộ đỏ đó chúng đi và chúng hoàn toàn không biết chúng tôi đang ở đây.

 Lính gác C2 hôm đó ngủ gật thế nào đó chứ không ai dám bỏ gác đêm đâu đã để chúng đi lọt vào đội hình vượt qua vọng gác đầu tiên của C2 phía trên, khoảng cách theo trục trên đường giữa hố gác C2 và C3 khoảng 20m như vậy là địch đã vượt qua khỏi C2 thì bị vọng gác lính C3 phát hiện, thằng lính gác C3 nổ súng khi đã có 2 thằng lính Pốt đã đi qua ngang tầm nó lên 2 thằng này chạy cắt vào rừng thì đâm vào chỗ võng tôi nằm rồi chạy cắt ngang đội hình C2 biến mất trong rừng đêm hôm đó, 5 thằng đang đi trên đường bị thằng lính C3 bắn hạ tại chỗ 2 thằng, thằng dính đạn đầu tiên không chạy nổi một bước nó nằm ngang giữa đường thằng thứ 2 lết được xuống dãnh nước vế đường của C2 rồi gục chết tại đó, 3 thằng còn lại hốt hoảng chạy ra thì thốc vào lưng lính C2 nằm trong gần hố gác tiền tiêu.

 Khi đó anh em C2 đang ngủ chồm dậy xách súng truy đuổi và bắn chết một thằng bên trên hố gác, viên đạn AK ở cự ly gần giữa lưng nó nằm đó thở khoảng 10 phút thì tắc tử, 2 thằng còn lại bị thương chạy cố đến một ụ mối nhỏ rồi nằm lại cố thủ đánh trả giữ mạng sống, xong lính C3 và C2 với hỏa lực RPD vận động lên bọc cánh không cho chúng chạy thoát bắn dìm đầu địch xuống ụ mối, biết không thể thoát chúng dùng lựu đạn tự sát, một tiếng nổ cùng ánh chớp lựu đạn trong đêm tối kết thúc một trận tao ngộ chiến mà kẻ địch đã vô tình đâm sầm vào đội hình chúng tôi khi đó.

Gần 2 giờ đồng hồ D7 nhốn nháo bởi mấy thằng lính Pốt đi mò mẫm trong đêm rồi cũng dần đi vào ổn định, mấy anh em trên D bộ chửi ầm ỹ mấy thằng lính C2 chuyện gác xách trong đêm, có người không ngần ngại nói thẳng rằng lính C2 đêm đó bỏ gác nên mới bị như thế nhưng tôi thì nghĩ khác, chuyện bỏ gác là chuyện hoàn toàn khó không ai dám làm điều đó trong hoàn cảnh này, cùn như anh Đông ske của C2 thì cũng đến vác súng ra vọng gác mà ngồi chứ không thể bỏ gác được, nếu có thì có thể do ngủ gật hay nhãng đi ít phút, đúng lúc đó thì 7 thằng lính Pốt này đi qua nên chúng có cơ hội vượt qua được vọng gác đầu tiên mà chưa bị phát hiện

 Có thể chúng ta nghi ngờ ở sự tắc trách thiếu ý thức cảnh giác chứ không thể quy tội vô kỷ luật chiến trường quá như vậy đối với anh em có những sai sót trong chiến đấu, dù sao thì bảo vệ đồng đội nơi chiến trường cũng chính là bảo vệ bản thân mình.

Lúc này tôi mới có thời gian kiểm tra lại những thiệt hại sau trận đánh bất ngờ này, trên thân võng của tôi dính 3 viên đạn và nếu như khi đó tôi không nhanh lật người rơi khỏi võng xuống cái hố bằng cái thúng phía dưới đất thì dính đủ cả 3 viên đạn AK của lính Pốt ở cự ly không quá 3m, hú vía, khi thằng thứ 2 chạy qua nó lia súng vào hướng võng của tôi nhả đạn, đầu nòng súng của nó tóe lửa ngay trên trán tôi nhìn rõ cả đầu ruồi nòng súng chỉ tiếc mình không thể bắn trả dù là 1 viên đạn gỡ gạc chút danh dự người lính.

Thiệt hại kinh tế thì rất đáng kể, khi tôi bật xuống khỏi võng thì cái võng của tôi nó căng ra, người nằm thì nó hơi trùng xuống, tôi thích nằm căng võng cho thẳng lưng hơn nằm trùng, vừa chặt và căng màn vừa đỡ mỏi, lúc võng co lên thì dúm lại theo chiều dọc của võng chỉ còn là bó vải chạy dọc nên khi dính đạn thì thủng lỗ chỗ do võng xếp nhiều lớp trên thân tấm võng dù đen mà tôi thu được của lính Pốt còn khá mới.

 Tấm đắp dù hoa kỷ vật được cắt bằng cái dù lấy ở sân bay Puchentong nó theo tôi gần 1 năm nay với bao đường đất từng đi qua cũng là nạn nhân của mấy viên đạn Pốt, tăng màn thủng vài lỗ nhưng cái mạng sống của tôi thì còn, một chút rủi và cả một đống may mắn trong gang tấc, một chút thời gian bỏ ra nhìn ngó địa hình địa lợi trước đó và cả một chút cẩn thận gọn gàng ngăn nắp trong sinh hoạt, nhanh nhẹn trong chiến đấu đã giúp tôi thoát khỏi bàn tay lưỡi hái của tử thần.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam