309 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Cuối cùng bác ấy mới hỏi rõ phiên hiệu đơn vị chúng tôi, sau khi nghe báo cáo xong biết rõ tên tuổi phiên hiệu của chúng tôi bác ấy mới nói:

- Trời! Là các đồng chí đây hả? Những người lính đánh trận Cửa mở bên Bến sỏi Bờ tường ủi đây hả?

Rồi như tâm sự bác ấy nói:

- Khi đó tôi được phân công công tác đi cùng mũi của đơn vị các đồng chí, từ tuyến sau quan sát bằng ống nhòm chúng tôi theo dõi từng bước chân của các đồng chí trong trận đánh quyết định hướng cửa mở Svay rieng 1 năm trước, tận mắt chứng kiến anh Cả Đỏ của E209 đánh trận đó tôi đã rất vui khi thấy được tinh thần chiến đấu dũng cảm của các đồng chí khi làm nhiệm vụ, mong các đồng chí tiếp tục phát huy... vv.

Sau đó bác ấy cho giải tán không truy cứu gì thêm nữa. Từ cán bộ E D C xuống đến hàng binh sỹ chúng tôi chỉ chờ có thế.

Chúng tôi mất đứt 2 ngày vì cái chuyện dớ dẩn ấy rồi kết thúc cũng xong trong tinh thần đoàn kết, cái gì đã xảy ra thì cho qua cái gì chưa xảy ra thì chắc chắn sẽ là không có. Nhưng một điều hết sức bất ngờ đối với lính chúng tôi khi đó và điều bất ngờ đó cũng từ cái chuyện không đâu kia.

Hôm đó bác thủ trưởng kia sau cuộc họp với C2 không về ngay mà nán lại làm việc với BCH D7 thêm một lúc nữa, tận mắt bác ấy thấy lính tráng chúng tôi ăn mặc nhếch nhác rách nát quá nên đã động lòng trắc ẩn, cuộc họp đó đã nói gì chúng tôi không rõ lắm.

Sáng hôm sau khoảng 10h thì quản lý C2 Phình được lệnh lên hậu cần D7 nhận quân trang cho anh em trong đơn vị, anh em nhanh chóng lên nhận ngay quân trang bổ sung, cũng cứ tưởng được bổ sung do rách nát trong chiến đấu mà mọi khi thỉnh thoảng vẫn có phát thêm, nhưng hoàn toàn không phải thế, số quân trang lần này có sự tác động của bác thủ trưởng kia yêu cầu nên cả D7 chúng tôi mỗi người tiêu chuẩn được phát bổ sung thêm 1 bộ quân phục và 1 bộ đồ lót nữa ngoài niên hạn.

 Lính chúng tôi mừng hết lớn vì chuyện này, ngoài ra có thêm mỗi người cái mũ mềm kiểu lính bác Hênh, mỗi C bộ binh hay trực thuộc D đều có phát thêm giày dép cao su thay đi đồ rách nát chấn chỉnh lại tác phong quân nhân chuẩn bị nhận nhiệm vụ mới, quân trang phát bổ sung lần này rất kém, áo vải mỏng pha nylon thì màu xanh khó tả hoặc áo vải sợi thô mỏng màu cỏ úa, quần Kaky QK7 màu hơi mắm tôm dày dặn chắc chắn khá là đẹp, thôi thì đồ phát thêm có là tốt lắm rồi không ai chê cả, lính chúng tôi nhận về nhưng chưa cho mặc ngay để dành quân trang mới cho ngày lễ sắp tới.

Vì để mất 2 ngày nên bây giờ chúng tôi phải vắt chân lên cổ mà chạy mà làm cho xong mọi việc trước ngày 7.1.1980, học chính trị tranh thủ chỉnh đốn tác phong, nhận chuẩn bị nhiệm vụ mới trong điều kiện hiện tại.

Những buổi họp cấp D C quán triệt nhiệm vụ trước mắt và thông báo luôn cả nhiệm vụ liền kề cùng nhiệm vụ lâu dài của đơn vị.

Ngày 7.1.1980 chính quyền bác Hênh mừng 1 năm GP, có lễ duyệt binh ra mắt quan khách Quốc tế cùng biểu dương lực lượng QĐCM Campuchia, trong lễ duyệt binh có đầy đủ các binh chủng hợp thành của buổi lễ (lính bác Hênh chỉ có vài đơn vị duyệt binh còn lại toàn lính QTN VN mặc đồ lính bác Hênh biểu diễn, đồ thật 100% và sẵn sàng chiến đấu ngay cả khi duyệt binh).

 Nhiệm vụ của chúng tôi bảo vệ vòng ngoài của thành phố, giữa trật tự an ninh, hướng dẫn nhân dân bạn tham gia mừng ngày GP trên đường phố. Tin mới nhận được từ cấp trên đưa xuống, Pốt cùng các lực lượng chống đối cũng có âm mưu gây tiếng nổ ở khu tập trung đông người hoặc dùng súng bắn vào đội ngũ duyệt binh nên phải hết sức cảnh giác ngay từ vòng ngoài Thủ đô để bảo đảm buổi lễ duyệt binh an toàn nhất.

Cái khó của hướng làm nhiệm vụ này là chúng tôi không thể khám xét từng người trước khi họ vào thành phố, tất cả chỉ được quan sát bằng mắt thường nếu thấy thực sự nghi vấn mới được tạm giữ và người trực tiếp kiểm tra là lính bác Hênh, phải tránh đến mức tối đa nổ súng, khẳng định luôn rằng không nổ súng mới là hoàn thành nhiệm vụ còn phải nổ súng coi như chưa làm tốt công tác bảo vệ buổi lễ duyệt binh.

Nhiệm vụ cụ thể của D7 là bảo vệ gồm 2 lớp, trên dọc đường tàu hỏa phía sau lưng đội hình chúng tôi bây giờ sẽ cắt 3 tổ mỗi tổ ít nhất từ 5 người trở lên của 3 C bộ binh trong D7 chặn gác tuyến đó, nghiêm cấm người đi dọc tuyến đường sắt vào thành phố, số còn lại của D7 dồn hết theo đội hình C mình bắt đầu gác từ ngã 3 QL4 vào tới qua trường ĐH Bách khoa khoảng 1km nữa, kiểm tra tất cả những gói đồ cồng kềnh hoặc tình nghi có vũ khí mang theo của người tham gia buổi lễ, nghiêm cấm tuyệt đối các loại phương tiện đi vào thành phố còn đi ra thì được trừ xe quân sự có giấy tờ in 2 thứ tiếng VN và Campuchia, dấu đỏ đàng hoàng và trên giấy này ghi rất rõ có giá trị duy nhất trong ngày 7.1.1980.

Trong lúc học chính trị hay phổ biến nhiệm vụ phân chia đội hình chốt giữ bảo vệ từng vị trí lên phương án tác chiến khi cần thiết nhất thì cũng tranh thủ từng thằng lính ra ngoài thay nhau cắt tóc cạo râu cho ra hồn thằng lính, cả D7 có mỗi cái tông đơ cùn cắt nó nhay đau lắm lên phải dùng kéo cắt gọt cho nhau, kéo cũng làm gì có đi mượn của dân thì dân cũng đâu có nhiều cho mà mượn.

 Cái kéo của dân cũng cắt tóc khó lắm nên sau vài đường tông đơ là quay ra cạo sạch chân tóc cao hất lên là xong cái đầu thằng lính, nhìn buồn cười lắm trên đỉnh có trùm tóc lòe xòe dưới chân mai cạo trắng bóc cao tớn lên, trên đỉnh sợi đứng sợi nằm, ngay anh Thư CTV phó D7 trên đầu có cái sẹo to tướng gần thái dương khi cắt cao lên nhìn cái sẹo nhẵn bóng như đánh véc ny vậy, anh ấy có tên Thư sẹo từ thời KCCM trước kia là CTV C2 mới đi học Đà lạt về thì làm CTV phó D7, anh ấy đi học một thời gian tôi mới về đơn vị lên anh ấy không biết tôi.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam