300 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Gần trưa hôm đó thằng Ấn đại liên lên anh nuôi lấy cơm ăn cho hỏa lực, nó mang theo mấy quả me ngăn ngắn quắt queo vỏ trắng mốc chìa cho tôi mấy quả, chẳng muốn ăn nhưng nể nó thì cầm, nó nói:

- Me ngọt lắm đấy ăn đi, loại này có thể ăn no bụng cũng được không hề ghê răng tý nào.

Tôi không tin vì xưa nay làm gì có me ngọt, đã nói me là phải chua, cả ngàn cây me chúng tôi từng đi qua mấy ai ăn được nhiều đâu vì loại này chua đến xoắn ruột ấy chứ ai chẳng biết, chỉ được cái ba xạo. Nhưng nể nó vì thằng này nó rất quý tôi ít nhiều cũng đồng hương đồng khói, nó dân Thừa Thiên Huế, bố nó xưa dân biệt động thành bị lộ lên ra Bắc, mẹ nó hy sinh từ thời KCCM một mình nó bơ vơ giữa dòng đời cho đến ngày bố nó về Huế nhận nó thì đầu óc nó đã tiêm nhiễm lối sống anh chị rồi, theo bố ra HNN vì bố nó có vợ mới nên ở hẳn ngoài Bắc không vào Huế nữa.

 Nó ở được 1 năm cứ khen bắp cải ngoài Bắc ăn no bụng không chán nhưng nhớ đám bạn bụi đời sống gầm cầu bến ga nên nó trốn bố về Huế lại, vừa hay có đợt nghĩa vụ quân sự nó đăng ký đi luôn, bố nó thở phào nhẹ nhõm vì ít nhất nó cũng đi bộ đội chứ không phải đi tù, còn nó thì ngơ ngác giữa chiến trường như tôi, tôi với nó có cái đồng cảnh nên thân nhau chút ít hơn anh em khác.

Bóc quả me ăn thử, ồ ngọt thật, ăn hết cả nắm me mà chẳng ghê răng gì cả (loại này bây giờ thấy bán đầy) nhưng lúc đó tôi thấy lạ, ai cũng thấy thế nên hỏi nó:

- Hái ở đâu đấy? Chỉ chỗ cho bọn tao đi hái về ăn.

- Thì cây me trên ngã 3 đường trên kia chứ đâu, tao mới hái 1 ba lô rồi còn nhiều lắm chúng mày lên đấy mà hái.

Thế là mấy anh em tôi rủ nhau cơm trưa xong sẽ xách ba lô đi lên đó hái về ăn, anh nuôi có thằng Hồi đăng ký đi cùng chúng tôi, trên C bộ có tôi và thằng Hợi, thằng này mới lên liên lạc CTV đại đội thay thằng Việt bọ đi học cứu thương băng bó rồi chuyển qua tiểu đoàn 429 dân vận ăn rồi đi phát gạo cho dân K, nó biến mất khỏi đơn vị từ sau đợt đi học đó, có lần nằm viện ở DDT5 tôi gặp nó làm KSQS trên đường gần trường ĐH Bách khoa K nó nhe răng ra cười khi gặp tôi đang khóc dở mếu dở vì sốt rét, nó hỏi thăm anh em nhặng xị cả, khi biết tin thằng Diễm y tá đã hy sinh trong rừng Pousat F339 nó thoáng buồn, dù sao nó may mắn và ổn hơn bọn tôi nhưng lòng nó vẫn luôn nhớ về những người anh em của C2 cũ là được rồi.

 Thằng Hợi dân Vĩnh phú thấp lùn béo tròn như hạt mít, chắc như nắm cơm và khỏe lắm nó làm liên lạc cho CTV C2 là đúng rồi lúc đó lão Thao hay ăn nên nó cõng đồ cho lão ấy có cái ăn thì quả thật là đúng thày đúng trò, chẳng như tôi với anh Phượng cả 2 anh em cùng gày nhẳng gày nhằng cao lêu đêu ăn uống chỉ là chuyện ví dụ.

3 thằng tôi hẹn nhau sau buổi trưa đó sẽ đi hái me ngọt trên ngã 3 kia, cây và vị trí đó thì tôi biết rồi chỉ có không biết là cây me này nó lại ngọt.

Cơm trưa xong 3 thằng chúng tôi lên đường giữa cái trời nắng như đổ lửa lên đầu tháng 4 đó, thằng Hồi và thằng Hợi mỗi thằng xách một cái ba lô còn tôi khoác theo khẩu súng của mình, ngã 3 ngay trên kia khoảng chưa tới 2km chứ mấy mang nhiều súng đạn làm gì, trước khi đi tôi cũng đã lưỡng lự tý chút hình như linh tính mách bảo thì phải, nhưng vì tính chủ quan kinh địch nên hơi có nghi ngại chút ít nhưng vẫn bỏ qua, cũng nghĩ băng đạn của mình còn đầy ai nghĩ đâu anh em vác bắn chim bắn cá không lắp đạn trả nên cũng chẳng biết súng mình hiện có bao nhiêu viên đạn bên trong, còn đạn trên buồng nòng thì là lẽ đương nhiên rồi chỉ cần mở an toàn súng là có thể bòm bòm được ngay thôi.

Khi 3 thằng chúng tôi ra đến cái cầu gỗ gặp vài anh em đi từ dưới cầu đi lên hỏi chúng tôi đi đâu đấy? Anh em còn bảo hái nhiều vào về chia cho cùng ăn nhé, chúng tôi vui vẻ chào nhau đi cho sớm còn chuyện chia me ngọt cùng ăn thì khỏi cần nhắc, chúng tôi hái về thì tiếc ai đâu mà phải dặn, của Campuchia thì chia cho anh em mình là đúng rồi.

Lên đến nơi ngã 3 cây me đây rồi, cây nhỏ đường kính 30 đến 40cm là cùng cành lá thưa thớt, quả cũng ít chứ không nhiều, chắc do thằng Ấn nó hái hết cành gần rồi lên chúng tôi phải dùng cái gậy khều khều mà hái, loại me này quả ngắn tròn chứ không dài như các loại me chua khác nên muốn hái nhiều phải có thời gian, cũng nêu cao tinh thần cảnh giác tôi nói với thằng Hồi anh nuôi, mày ở dưới cảnh giới gác cho 2 thằng chúng tao leo lên cây hái me, tôi giao súng cho nó rồi leo lên cây tầm cao khoảng 5m hái ở những cành có thể với bằng tay ra được.

 Thằng Hợi giỏi hơn chuyện leo trèo nó thoăn thoắt leo lên ngọn cây hái những trùm me tít trên cao, tôi ôm thân cây còn sợ ngã còn nó thì vít cành này kéo cánh kia như là khỉ, tôi chỉ sợ nó ngã nên luôn mồm nhắc nhở nó, thằng Hợi thì thấy tôi nhát độ cao lên càng lấy đó làm vui mà dọa tôi ở khúc dưới, thằng Hồi đứng dưới gốc cây cảnh giới cũng bị cuốn vào với 2 thằng chúng tôi đùa nghịch bên trên, nó dựng súng gốc cây rồi cũng tham gia chỉ chỏ hái quả này cành kia vui lắm.

 Chúng tôi đùa nghịch như trẻ con hồn nhiên vô tư lòng chẳng chút một gợn nghĩ, thằng Hợi ở trên cao hái được nhiều hơn bỏ thẳng vào ba lô của nó ở phía trên còn tôi ở dưới hái ít quả vụn vặt thì thả xuống cho thằng Hồi nhét vào ba lô, quả rơi vung vãi phía dưới thằng Hồi chạy góc này góc kia nhặt quả chẳng để ý gì chung quanh.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam