298 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Bằng phản xạ hết sức tự nhiên tôi nghiêng người ngã nhào về bên trái tỳ vai xuống cái rãnh thoát nước dưới đường, rồi bóng thằng Pốt từ phía sau lưng tôi chạy vượt lên, nó chạy nhanh lắm chạy rầm rầm khi vượt qua tôi còn đang mới ngã xuống cái rãnh thoát nước, lúc đó tiếng anh Thành cùng anh em B1 hét ầm lên từ khi thằng Pốt bắn vào phía sau lưng tôi.
Anh em nháo nhào vứt hết cơm nước xách súng lao ra, anh em đứng bên trong B1 nhìn ra thấy rõ diễn biến của sự việc đó và khi thấy tôi ngã xuống lòng rãnh thoát nước thì ai cũng chắc mẩm rằng cái thằng liên lạc tôi đã xong, không thể thoát nổi ở cự ly đó, không thể sống nổi ở hơn chục viên đạn của thằng lính Pốt kia.
Lúc đó tôi mới hiểu và kịp ngóc đầu lên khỏi rãnh thoát nước nâng khẩu AKM của tôi lên điểm xạ 2 phát, tiếp theo 2 phát nữa rồi xách súng vượt lên khỏi vị trí đó, thằng lính Pốt kia đã chạy xa chỗ tôi gần 30m, ở loạt đạn đầu tôi bắn 1 viên đạn trúng sau kheo chân nó đầu đạn trổ ra giữa bánh chè chân trái của nó, nó đang thế vận động nhanh ngã nhào về phía trước, điểm nó ngã là một khoảng đất phẳng bạc màu với nhưng viên sỏi đỏ nho nhỏ làm nó lăn trượt theo một đoạn, súng của nó văng qua 1 bên, khi hết đà ngã nó còn nhao lên định tìm súng để chống trả, cũng vừa hay tôi vận động lên đến nơi, một chân dẫm lên băng tiếp đạn khẩu AK của nó còn thằng Pốt trong tư thế ngồi bệt dưới đất nó giơ nguyên cái mặt cho tôi dùng chân giữ súng làm trụ co chân kia lên đá cho nó một phát vào giữa mặt.
Anh em B1 lao lên trợ giúp tôi giải quyết thằng Pốt này, anh em B2 cũng xách súng lao ra thằng nào máu cũng sôi lên sùng sục chỉ muốn ăn tươi nuốt sống, thằng Chuyển đang tức vụ bị địch bắn bị thương lính mình và du kích K của B2 đang ăn cơm bị bắn trộm, nay biết chuyện tôi tý chết cũng vì cái thằng Pốt của nợ này, nó chẳng nói chẳng rằng gì hướng nòng khẩu RPD về chỗ thằng Pốt đang ngồi ôm đầu gối kia xiết cò, có lẽ cũng phải 5 viên chứ không ít, thằng Pốt kia bật ngửa giãy giãy.
Chúng tôi kiểm tra khẩu AK của nó trên băng tiếp đạn chỉ còn trên chục viên, như vậy là thằng Pốt này ở cự ly khoảng 20m nó đã nã 10 mấy viên vào lưng tôi mà chẳng có viên nào trúng cả, anh em không tin cứ đòi kiểm tra người tôi xem có dính viên đạn nào của nó không nhưng quả thật là không trúng viên đạn nào thật, mắt mọi người thấy nó bắn vào tôi ai cũng nhận định là không thể trượt được vậy mà trượt hết, trượt thật tôi có số không chết về bom đạn ai cũng bảo thế.
Lúc này anh em mới nói rõ ngọn ngành để hiểu sự việc, anh em 2 B đang xúm xít ăn uống không mấy ai để ý, một nhóm Pốt 5 thằng vô tình đi vào trận địa, 2 vào trước thì gặp B1 ở đó thì chui vội xuống cái rãnh thoát nước chui sâu vào bụi cây cứt lợn um tùm một đống lớn chạy dài theo giữa đường đất kia, 3 thằng ở ngoài nổ súng vào đội hình B1 và B2 rồi bỏ chạy ra ngoài mất, B1 bị thương 2 người trong đó có 1 du kích K thì anh em thấy 3 thằng Pốt đã chạy ra nên lo chuyện cứu thương băng bó đã, thằng Chyển nóng tính muốn xách súng đuổi theo quyết hạ bằng được 3 thằng lính Pốt kia nhưng thằng Nam cản lại không cho đi như vậy, đang lộn ruột chuyện cũ lại tiếp đến tôi bị thằng Pốt bắn sau lưng nên thằng Chuyển hạ luôn cho bõ tức, liền đó thằng Nam nói:
- Thế nào cũng còn thằng nữa chui trong cái đống cây cứt lợn này, chúng mày lui ra.
Mồm nói tay nó xăm xăm xách khẩu RPD của nó ra xả từng tràng đạn găm vào cái bụi cây đó, liên tục di chuyển đều đều bắn như kiểu người ta đi đâm cá, thằng Chuyển cũng phụ họa bắn theo, mấy anh em B1 cũng điên tiết lên cũng bắn trợ chiến, bắn thăm dò bắn tìm thằng trốn dưới bụi cứt lợn đó, lúc này anh Phượng đang đi xuống thấy lính mình bắn kinh quá sốt ruột nên chạy xuống thấy vậy gọi vọng anh em dừng bắn, vừa hay có tiếng nói từ trong bụi vọng ra, thôi đúng đây rồi, đúng ông nội mày đây rồi.
Anh em nhanh chóng nhảy vào lôi một thằng Pốt trong bụi ra, đang cơn hăng máu anh em hỏi nó súng đâu? Vì khi lôi nó ra tay nó không có súng, nó trả lời không có súng, thằng Chuyển nổi máu lên sẵn nòng khẩu RPD trên tay nó lắc ngang nòng súng giữa mồm thằng lính Pốt đến tóe máu rồi hỏi: Mày là lính Pốt mà không có súng à? Tao tìm thấy súng trong bụi cây tao bắn mày chết.
Mồm nói chân nó bước vào bui cây làm thằng lính Pốt sợ hết hồn nó liền khai ra khẩu súng nó giấu dưới bụi cây góc kia kìa. Một du kích K chui vào móc khẩu súng ra, hỏi tiếp: trọng bụi cây còn thằng nào nữa không? Nó nói hết chỉ có 2 thằng chúng nó đi vào sâu quá gặp B1 sợ nên chui vào bụi nằm, 1 thằng lao ra rồi bắn tôi mở đường máu chạy ra nhưng vô phúc cho nó rằng tôi chưa tới số ngược lại số nó thì chỉ đến đấy là hết, bởi vậy thằng nằm trong bụi sợ quá nằm yên đó nhưng vẫn không thoát.
Thằng Chuyển vẫn nghi trong bụi cây còn lính Pốt trốn trong đó, nó hò hét anh em cùng với nó lùng xục lần nữa, tôi cũng trèo vào bước trên nhưng thân cây cứt lợn to cỡ bắp đùi mình chứ không ít thì ra ở dưới là những khoảng trống khá rộng và cây mọc um tùm lùm lên trên đổ xuống lại mọc một bụi to tướng dài mấy chục mét ngay trên cái đường đất, xục mãi rồi cũng lôi ra được 1 cái bồng đồ, vậy mà khi nãy hỏi thằng Pốt kia còn gì trong đó không nó nói hết rồi.
Thằng Chuyển lại điên tiết lên cầm cái bồng đồ cua nó ra dí vào mặt nó hỏi: Cái gì đây? Thế là nó đánh thằng Pốt, nắm đấm rắn như cục sắt của dân đánh cá biển nó đánh thằng Pốt một trận tơi bời tội nói dối, chúng tôi thấy ghét cái thằng này lên mặc kệ cho thằng Chuyển nó xả bớt uất ức, nhóm du kích K được quyền hưởng chiến lợi phẩm thu được, vài chục viên đạn lắp lại vào súng còn lại đồ khác họ chia nhau lấy dùng.
Nhận xét
Đăng nhận xét