292 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Một chuyện cười ra nước mắt ở C5 chúng tôi:

Thằng nào đó của C5 trưa hôm đó muốn đi vệ sinh, nó xách quần chạy xuống khe suối ngay dưới chân nó, đơn vị thì trưa đó càn đến đấy thì dừng lại ăn cơm trưa, anh em ngồi ngay mấy cây tre gai rậm trên bờ, anh em đấy, nó ngồi ị ở đây cách nhau vài mét chứ mấy đâu, khúc suối thì đã cạn chỉ còn cát vàng và lùm tre ngả về lòng suối, nếu ngồi giữa suối cạn mà ị thì phô quá khó coi nên nó chạy sát gần bờ chỗ gần anh em cho khó thấy vì vướng khóm tre gai.

 Khi đi xuống nó cũng đâu mang theo súng ống làm gì, anh em thì toàn đực dựa cả với nhau ai mất công để ý chuyện thằng nào cởi quần chim cò thỗn thện và đang làm cái việc không mấy đẹp mắt ấy. Lúc đó nó đang thả hồn theo bước thứ 2 của Quận công, lúc đang thỏa thích xả bớt cặn bã năng lượng thì nó đưa mắt nhìn vào chỗ cái gốc của bụi tre gai dưới lòng suối, ở đó có một khoảng đen ngòm lõm vào trong do mùa mưa nước chảy trôi hết đất chỉ còn cái hàm ếch với rễ tre hóm vào trong, ở đó mới có cái gì động đậy.

 Cũng chỉ là tò mò nó đưa tay vạch ra tìm xem cái gì trong đó thì phát hiện ra 2 thằng ôn con lính Pốt đang rúc đầu dưới gốc bụi tre, nó bật ngửa ra hét ầm lên cho anh em ở trên biết, cả C5 ở trên lao vội xuống xỉa súng vào lôi ra 2 thằng lính Pốt, vì đông người cùng nhảy xuống một lúc nên chẳng mấy ai để ý mà chỉ chăm chăm tìm địch nên dẫm đạp lung tung vào cái thứ mà thằng lính C5 mới thải ra, gần như ai cũng đạp dính và từ chuyện này chúng tôi hay lấy đó làm chuyện để trêu anh em bên C5 dẫm phải mìn tươi.

Lính chiến đánh trận như vậy nhưng đôi khi cũng có những mẩu chuyện vui quanh đời sống lính cả khóc lẫn cả cười.

Cả D7 chúng tôi đã càn quét xong khu vực hướng bắc núi Kimry và bắt đầu chuyển về hướng đông của núi, từ khu vực này về khu có dân cũng không xa lắm, nếu cứ căn theo núi mà đi về hướng đông thì khoảng gần 20km là bắt đầu có dân ở rồi, những nhóm dân ở những phum sóc này chẳng biết là dân ta hay dân địch nữa, cũng chẳng biết chính quyền bác Hênh đã về đây chưa tổ chức chính quyền của họ ra sao?

Thời đó phong trào du kích địa phương trong chính quyền bác Hênh phát triển mạnh, họ cũng tổ chức những nhóm du kích K giữ gìn bảo vệ phum sóc giữ chính quyền Cách mạng K non trẻ, chỉ có điều họ ăn mặc lôm nhôm quá, vẫn mấy khẩu AK vài ba băng đạn và quân trang cũng chẳng có, vẫn những bộ quần áo đen như thời Pốt mũ mềm chân đi dép cao su, họ chẳng khác gì những thằng lính Pốt từng bị hạ gục ở BGTN hay những thằng mới bị D7 chúng tôi hạ ngày hôm qua bên hướng Bắc núi Kimry này, để khẳng định một thằng lính Pốt hay du kích K lúc đó thì chẳng có cái căn cứ nào để nói được đó là chắc chắn. Ta địch lẫn lộn khó nhìn bằng hình thức và cả khó đoán bằng cảm tính cũng như linh cảm của người lính.

Hướng đông Kimry lác đác có đồng ruộng, những bông lúa ma mọc lên giữa những trảng ruộng cũ đất đai có vẻ màu mỡ hơn và cây rừng cũng thưa hơn xong sự hoang sơ của suối cạn cùng những bụi tre gai nhằng nhịt bám quanh những trảng ruộng thì vẫn là nhiều hơn vùng khác, vùng này nhiều cây me chua cho quả lủng lẳng với xoài cây to đại thụ nhưng quả thì èo uột quắt keo chua loét, lính chúng tôi ăn chua giỏi lắm cứ gặp cây là hái quả mà ăn đôm đốp nhai rau ráu chấm với muối ớt giã nhiễn, ăn xong mặt mũi đỏ gay uống nước ừng ực vậy mà lần sau lại ăn chẳng thấy ghê răng gì cả.

Thế rồi một sáng hôm đó khi đang càn ở hướng đông Kimry ngay gần một con đường mòn chúng tôi phát hiện từ xa một chiếc xe bò đang túc tắc đi trên đường vào hướng núi, chiếc xe khá đẹp và cầu kỳ theo phong cách xe bò Khmer với cái đầu càng cong vút bên trên buộc những túm len màu xanh đỏ, từng khấc của càng cong có những chiếc khuyên bịt kim loại trắng, cặp bò trắng khá đẹp khỏe mạnh lông trơn bóng với 2 cặp sừng đều tăm tắp của 2 con bò đực cường tráng, người Khmer họ chăm chút cho cái xe bò và cặp bò kéo rất kỹ, đó là phương tiện đi lại, là công cụ sản xuất, sức cày sức kéo, là cỗ xe chuyên chở là xe hoa đưa đón cô dâu trong ngày cưới và cả niềm tự hào của những gia đình dân tộc Khmer, với họ đó là tài sản lớn trong gia đình là thứ giúp họ đi qua cuộc sống khi không có một thứ văn minh phát triển nào khác, đó là cuộc sống đời thường của những người dân thuần nông Khmer từ nhiều đời nay và họ vẫn sống bằng cái truyền thống đó.

Chiếc xe bò bị chúng tôi bất ngờ chặn lại, khi xe vào gần mới phát hiện ra bộ đội VN rồi bỗng chốc từ sau những gốc cây đồng loạt chúng tôi đứng dậy thì chủ xe mới biết đã đi lọt vào ổ phục kích của chúng tôi chờ sẵn, trên xe có 2 người một già cũng cỡ 60 tuổi rồi, nét già nua cằn cỗi thể hiện trên nét mặt với thằng cu con cũng cỡ 12 13 tuổi (tuổi biết bắn súng rồi), họ chắc là 2 ông cháu chứ không phải cha con.

 Ông lão người K sau khi hốt hoảng thấy sự đột ngột xuất hiện của chúng tôi trước mặt thì nhảy vội xuống xe nói gì đó với QTN VN, ông ấy móc trong túi ngực ra tờ giấy nhàu nhĩ với vài chữ tiếng VN, đọc mấy dòng chữ này thấy lộn hết cả con ngươi mắt bởi chữ ông bộ đội VN nào đó mà xấu thế không biết, hàng lối lộn xộn vừa đọc vừa phải luận chữ với câu cú lủng lẳng chẳng dấu má củ khoai con triện gì cả, tôi cũng chẳng nhớ cụ thể lắm ở câu chữ trong tờ giấy đó nhưng đại ý: QDVNVN - Đây là dân phum này sóc kia tỉnh KamPong chnang (tỉnh cái niêu đất) đi làm ruộng, đề nghị những đơn vị VN khác nếu gặp tạo điều kiện cho họ đi làm ruộng làm ăn. Chúng tôi kiểm tra xe nhưng không có bất kể cái gì nghi vấn ngoài vài dụng cụ sản xuất, khám người họ cũng chẳng có gì.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam