291 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Rồi cả những ngày tiếp theo hướng C2 chúng tôi đảm nhiệm sát vế trong núi gần như không gặp sự trở ngại nào hay phát hiện mới về tình hình địch, nhưng những đơn vị khác thì vẫn gặp địch lẻ tẻ ở vòng ngoài núi, vẫn nổ súng diệt địch, truy đuổi bắt sống tù binh, có những chuyện được anh em D7 chúng tôi kháo nhau chuyện bắt sống tù binh nghe như chuyện đùa, chẳng khác gì mèo vờn chuột.

 Chẳng cần bắn hay làm gì khác cứ việc đuổi săn đầu này chặn đầu kia, các đơn vị thông tin cho nhau theo hướng địch chạy mà bắt sống, có những thằng lính Pốt chạy vài trăm mét là lăn ra đó mà thở chờ quân ta đến trói lại giải đi, địch quá yếu về thể lực cũng như sức chiến đấu, khi bị phát hiện là chúng chạy không bắn trả nổi 3 viên đạn, nhiều thằng lính Pốt bé con con chỉ 13 14 tuổi mặt mũi ngơ ngác đến thảm hại.

 Hình như cái lứa tuổi này chúng chưa hiểu hết chiến tranh là cái gì chắc chúng nghĩ rằng chiến tranh chỉ là cái trò đùa giữa những thằng lính đuổi bắt nhau của những trò chơi trẻ con vậy, bắt sống rồi mà mặt chúng cứ ngây ngô chẳng thấy sợ là gì, có thằng mới bắt sống đó thì đúng bữa cơm ăn của chúng tôi, cái gì thừa thì cho chúng nó ăn vì chúng đói lắm rồi, cho miếng cơm nắm nó còn ra đòi xin cá khô kho ăn và chê mặn chê nhạt, ăn xong quẹt mỏ bằng tay áo ra xin nước uống cứ nhơn nhơn cái mặt mà không biết được rằng chúng tôi thích để cái mạng nó sống hay lấy đi lúc nào cũng được.

Trong cái đám tù binh lần đó bị D7 chúng tôi bắt sống trong vài ngày đầu thỉnh thoảng cũng gặp vài thằng có mặt mũi già dặn hơn, thường những thằng lính đó to con hơn lính QTN VN chúng tôi nhưng chúng cũng cùng chung cảnh ngộ với cái lũ nhóc ôn con kia bởi chúng đang rất đói, hạ địch hay bắt sống tù binh thì luôn thấy trong bồng đồ của chúng những gói đựng cái loại củ quả đã phơi khô xắt lát mỏng như miếng xà phòng 72% hơi ngả vàng, có thằng có cả dúm vải nhỏ bằng cỡ quả táo hay quả ổi nhỏ mở ra trong có vài hạt gạo lép được chúng bóc lớp vỏ trấu bên ngoài cất đi làm lương thực dự trữ, đây là những hạt lúa ma trên những trảng ruộng quanh núi Kimry trổ bông lên hạt rất tự nhiên bọn này lần tìm từng hạt thóc lép bóc lấy cái hạt gạo răn rúm bên trong làm lương thực dự trữ.

 Vũ khí thu được của chúng cũng chẳng có gì ngoài súng AK, thằng nào nhiều nhất là 3 băng đạn và thường không có đạn rời và chẳng mấy khi thấy chúng có gì ngoài những thứ không đáng quan tâm, đám du kích K luôn kiểm soát khá kỹ bồng đồ của tù binh Pốt, tận thu tất cả những gì thu được nhét vào bồng đồ riêng của họ từ mảnh vải đến cái dao cạo râu dùng dở không bỏ xót bất kể cái gì.

Cho đến một hôm C2 chúng tôi đụng 4 thằng lính Pốt vào tầm 8h sáng hôm đó, 4 thằng với 2 chiếc võng mắc toòng teeng bên bờ một con suối, từ xa thoáng thấy bóng 2 thằng đi lại chúng tôi bí mật tiến vào, khi vào sát chỉ còn 30m lúc đó lính C2 mới hò hét uy hiếp tinh thần địch, 2 thằng nằm chết lặng trên võng không dám nhúc nhích chịu thúc thủ giơ tay hàng trong cái thế không biết ở đâu bỗng chốc gần 30 con người xuất hiện trong nháy mắt đó, 2 thằng kia bỏ chạy thì bị anh em truy đuổi nổ súng hạ gục, một thằng chỉ bị bắn bị thương nhưng chắc khó sống lên lính C2 đã giúp nó ra đi thanh thản nhất, mấy du kích K hăng hái tra khảo tù binh và hình như có cả thượng cẳng chân hạ cẳng tay nữa và cũng từ đây chúng tôi có những thông tin khá chính xác từ những tù binh này.

Tin khai thác nhanh đã được chuyển ngay về cấp trên: Trong 2 thằng Pốt bị bắt sống trên võng kia có 1 thằng là D trưởng lính Pốt cũ, đơn vị nó bị đánh tan tác từ đầu chiến dịch GP K rút chạy về đây và cầm cự cho đến hôm nay, nó nhận nhiệm vụ từ cấp trên bám giữ khu vực này xây dựng lại lực lượng và bắt liên lạc với nhóm Pốt mới ở Thái lan luồn về, cách đây không lâu Tà Mốc tư lệnh quân khu tây nam Pốt đã ở Kimry nhưng mỗi bước di chuyển đều có voi cùng khoảng 1C bảo vệ, từ đây về vị trí có dân K sinh sống khoảng 20km nên chúng lợi dụng địa hình này để đi lại giữa 2 vùng, bọn này có nhiệm vụ móc nối giữa khu có dân và nhóm địch chính quy với sự trang bị mới quay lại đất K kháng chiến lâu dài, đã có sự móc nối lên lính Pốt ở đây đã bắt đầu có gạo ăn nguồn gạo cung cấp lấy từ dân K vùng giáp ranh ra.

Cũng bởi tin tức quan trọng này mà cả E209 chúng tôi đổ dồn về hết đây trong thời gian đó, những cánh quân ở các mũi đồng loạt được điều động về bao vây khu vực núi Kimry với quyết tâm bắt sống hoặc tiêu diệt bằng được TL quân khu Tây nam Pốt Tà Mốc và đây là chiến dịch thứ 2 săn đuổi tên tướng Pốt nhiều mưu mẹo này.

 Những cuộc hành quân tác chiến liên miên luồn sâu trong đêm hết vị trí này đến vị trí khác trong vòng bán kính quanh khu vực núi Kimry trên 10km của nhiều đơn vị hàng tháng trời, nhưng Tà Mốc thì luôn là một ẩn số, cứ chúng tôi đến thì nghe tin nó mới bỏ đi khỏi đấy 1 2 ngày, nhiều bãi phân voi mới với thức ăn thừa của voi bỏ lại sau lưng và chẳng ai biết mặt Tà Mốc là thằng nào cả, những thằng lính Pốt trẻ có thể bỏ qua chứ thấy thằng nào mặt mũi già dặn chút ít thì kiểu gì cũng trói gập cánh khủy lại chưa cần biết nếp tẻ gì, cảnh giác cao độ với những thằng lính Pốt già vì có thể nó là kẻ chúng tôi đang mất công tìm kiếm, quanh núi Kimry hướng D7 không có lúc nào ngày nào không có tiếng súng nổ diệt địch gần như ngày nào cũng có chuyện bắt sống tù binh và cả ở những điều ngớ ngẩn nhất.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam