306 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH
Lúc này ngoài đường dân tình chạy dạt hết cả, những chiếc xe mang cờ quạt nhãn hiệu LHQ cũng dừng lại từ xa rồi tìm đường khác, những chiếc xe Dooge cũ rích từ thời xa xưa ở miền Nam VN với những chiếc thùng xe đóng cồng kềnh chạy máy dầu phằm phặp với két nước làm mát máy chảy tong tỏng sơn xanh sơn tím kẻ đỏ chỉ vàng cũng dừng lại từ xa chẳng dám chạy vào gần.
Giữa cái đoạn chữ Y đó là cái trạm kiểm soát, ai và kiểm soát cái gì chúng tôi không biết và cũng chẳng cần biết, ở chỗ giữa có cái chòi lồng cu và 2 cái Barie về 2 bên đường, khoảng giữa của điểm chia 2 đường là cái bãi cỏ khá rộng với mấy cái nhà nhỏ hình như mới dựng gần đây và cũng thẳng đó thật xa có cái chùa khá đẹp nằm cao rất dễ thấy, muốn ra chợ đầu QL4 thì từ cái trạm kiểm soát này đi về QL4 500m nữa sẽ có cái chợ.
Ngày đó chính quyền bác Hênh chưa phát hành tiền bạc gì, mọi chuyện trong giao dịch chỉ tính bằng hiện vật hoặc gạo làm thước đo chính còn có vàng thì quá tiêu chuẩn rồi, gạo dùng đổi trác thì thóc chiếm 35% trở lên muốn ăn phải mang giã lại sàng sẩy mới ăn được, lính chúng tôi cũng chẳng quan tâm lắm chuyện đổi trác mua bán với dân vì làm gì có tiền hay vàng bạc mà đổi trác, ngay phụ cấp VND lúc đó chúng tôi cũng có lĩnh bao giờ đâu, ai giữ phụ cấp cũng chẳng biết và mình có bao nhiêu cũng chẳng ai hay.
Đám lính chúng tôi hùng hổ kéo nhau ra QL4, anh em các C khác cũng bắt đầu ra đến đường nhựa, mấy anh vận tải trực thuộc D toàn lính 1974 1975 là hung hăng nhất khi nghe chuyện mới xảy ra, lại còn kéo thêm thằng thông tin PRC25 đi cùng để liên lạc cho nhanh, may hôm đó tôi thông minh đột xuất nên đuổi mấy du kích K và tù binh Pốt C2 quay lại không cho họ tham gia, anh Phượng thấy thế đồng tình nên nhắc tôi đứng lại bảo anh em C khác không cho họ đi theo, chuyện của lính QTN VN để QTN VN giải quyết với nhau.
Khoảng 1/3 quân số của D7 ào ào vận động lên, chỉ 5 mươi mấy 60 người là cùng nhưng hừng hực máu phục thù dàn trận, lúc đó chỗ cái lồng cu giữa đường có 1 - 2 thằng lính đứng đó nhưng khi thấy đội hình chúng tôi vận động lên nó khiếp sợ quá bỏ cả bốt gác chạy vào những cái nhà phía sau vứt lại cái lồng cu với 2 cái sào chặn chổng đầu lên nhìn đến là lạc lõng, khẩu đại liên của C2 vào gần cái lồng cu còn khoảng 50m thì giá súng với thùng đạn giữa đường nhựa trong tư thế chờ lệnh sẵn sàng đẩy cò đi nguyên thùng đạn, anh em vẫn ào ào vận động lên.
Lúc này trong mấy cái nhà bên trong kia bóng lính mình nhốn nháo chạy qua chạy về, cũng súng đạn lao ra những vị trí hầm hố bên ngoài, ai không biết chứ họ thì quá biết tại sao có một lực lượng với vũ khí mạnh như vậy đang chuẩn bị tấn công họ, sự phản ứng bằng những hành động của họ lúc đó chỉ tổ làm cho lính D7 càng điên máu và chỉ muốn ăn thua ngay với họ thôi.
Cũng chính lúc đó. Bất chợt ai đó bên cánh phải đội hình C2 phang 1 quả B40 vào cái lồng cu giữa đường đó, 2 tiếng nổ liền nhau ở cự ly 30m cùng cái lồng cu bay luôn, sào gậy văng ra đường đổ chổng kềnh và đám khói cũng nhanh tan trong tầm mắt, lúc này anh lính 1974 HP vận tải D7 với khẩu AK và bao xe đầy đạn đang ở trên cao nhất đội hình cánh trái trợn mắt chỉ mấy thằng lính trong trạm đang nằm dưới công sự:
- Chúng mày hạ hết vũ khí xuống, nếu chống lại tao thề rằng không còn một thằng nào trong chúng mày sống sót.
Lúc này chúng tôi đã vận động lên bọc kín cả khu nhà bên trong rồi, lính D7 ở ngoài hò hét:
- Ra hàng ngay nếu không sẽ tiêu diệt không tha bất kể thằng nào...
Từ trong cái nhà phía sau thò ra một ông lính mình với cái áo may ô trắng vẫy vẫy trước khi thò ra hẳn khỏi vị trí đang ẩn nấp luôn mồm nói:
- Anh em bình tĩnh, anh em bình tĩnh đừng nổ súng.
Lúc đó lính D7 vẫn đang hừng hực liền nhanh chóng tràn vào, vượt qua đội hình của nhưng thằng đang nằm run như cày sấy, quây tròn họ lại tước vũ khí, lính D7 làm chủ trận địa trong khi anh Phượng đi chính giữa bắt đầu vào đến nơi, cái anh ở trong trạm kiểm soát mặt cắt không còn hột máu luôn miệng nói:
- Tôi là người chịu trách nhiệm chỉ huy ở đây, yêu cầu các đồng chí bình tĩnh để giải quyết sự hiểu lầm này.
Chẳng nói chẳng rằng anh Phượng tiến lại gần thẳng tay đấm 1 quả giữa mặt anh kia miệng nói:
- Này thì hiểu lầm này, này thì mày đánh lính của ông này.
Thôi thế là quanh đó gần chục cụm lính D7 quây lại.
- Này thì hiểu lầm này, này thì đồng chí này.
- Mày thích đồng chí với chúng ông thì ông cho mày biết thế nào là đồng chí này.
Thôi thế là một cuộc thượng cẳng chân hạ cẳng tay vào cái nhóm KSQS kia, bao nhiêu uất ức dồn hết lên đầu từ chỉ huy đến lính trong cái trạm đó, anh em sộc hẳn cả vào nhà tìm lôi ra xem còn thằng nào nữa không dạy bảo nốt một thể, mấy khẩu AK bị tịch thu anh em định mang về làm chiến lợi phẩm nhưng mấy anh dày dạn kinh nghiệm tác chiến kiểu quân ta đánh thắng quân mình không cho thu, lính tranh thủ kiếm trác thôi thì ba lô bồng đồ của bọn này bị lục lọi hết, các đàn anh dặn: Không được lấy bất cứ cái gì của bọn nó nhưng nói nhỏ cái gì không phải của Quân đội phát lấy thoải mái.
Thế là thượng vàng hạ cám đồ của bọn này bị lính nhanh chóng nhét biến vào túi quần túi áo, bọn này lắm đồ lắm nhất là thuốc lá Samit ba lô thằng nào cũng vài cây, vải vóc cũng có chẳng biết bọn này nó từng nhận của ai. Chỉ một loáng cái trạm này chẳng còn cái gì có thể dùng được trừ đồ của Quân đội.
Nhận xét
Đăng nhận xét