290 - MŨI CHÍNH DIỆN GIẢI PHÓNG PHNÔM PÊNH

 

Bỗng! Cách đội hình hàng dọc đó vế bên trái hướng xuống sườn bình độ 1 cái đầu lính Pốt đen xì bỗng chốc thò lên trên cái nền thảm xanh ngắt của trúc nhỏ, nó thò lên rất nhanh và thụt xuống vội cách thằng đi đầu C2 khoảng 20m là cùng về bên trái, thôi thì nổ súng, thằng lính Pốt kia chạy dọc theo đội hình D7 lúc đầu nhô cao hơn cây trúc lúc mất hút dưới thảm lá trúc kia rồi lại nhô lên cứ thế, cái đầu nó lúc thò lên khi thụt xuống cứ như quả bóng lăn trên mặt sóng biển vậy.

 Tôi cũng nổ súng tham gia hạ nó vì nó chạy ngang qua sườn của tôi, cũng quá gần chỉ khoảng 30m là cùng, cũng chỉ bằng bắn ứng dụng lia vội súng về hướng nó mà bóp cò, 2 viên đạn lướt trên ngọn trúc về hướng cái đầu thằng lính Pốt kia, đường đạn ăn cao và khi đầu đạn nó bay đi với tốc độ nhanh cuốn lên cả những hạt sương còn đọng trên ngọn trúc tạo thành một đường đạn với những làn bụi nước cho đến khi hết tầm.

 Khi thằng lính Pốt chạy qua khỏi chỗ tôi thì tiếp theo sẽ là người khác bắn cứ thế nó chạy dọc đội hình D7 cho số anh em giữ súng AK nổ súng, nhiều người hăng máu xách súng đuổi theo nhưng bị gọi lại ngay vì sợ anh em bắn đạn lạc vào nhau, cho mãi đến cuối hàng quân tôi vẫn thấy súng nổ, một lúc sau tôi thấy cái đầu nó lại thò lên khỏi thảm trúc nhỏ ở tận sườn đồi bên kia, lần đó cả tiểu đoàn 7 chúng tôi bắn 1 thằng lính Pốt ở khoảng cách gần như vậy mà không hạ nổi nó, có thể thằng này chưa hết số chứ thoát chết như vậy thật là vô lý vậy mà nó chạy thoát trước mặt chúng tôi.

Anh Hồng cáu nhặng cả lên:

- Chúng mày bắn thế à? Có mỗi một thằng mà cả tiểu đoàn bắn không xong, toàn bọn ăn hại bắn hàng rổ đạn mà chẳng hạ nổi nó. Thằng lính Pốt thoát chết trong hy hữu và chắc sau khi thoát chết đó thế nào nó cũng nói:

- Lính QTN VN bắn dở vô cùng, tao đây này chạy ngang đội hình 1 D của chúng nó cách có 30m mà chúng nó bắn có chết được tao đâu. Dù sau này chúng tôi có hạ được bao nhiêu thằng lính Pốt ở Kimry đi chăng nữa nhưng ở lần đó thì phải thừa nhận rằng cả D7 chúng tôi đã thua 1 thằng lính Pốt. Thua vì nó nhanh hơn và nó cũng rất may mắn trong hy hữu.

Theo đội hình độc lập tác chiến D7 đã phân công nhiệm vụ thì C2 sẽ càn hướng sát trong núi Kimry và toàn đội hình D7 sẽ càn về hướng Đông của núi vậy là C2 bên phải đội hình, nếu cứ 4km cho mỗi C thì chúng tôi sẽ có 16km hàng ngang vòng quanh núi và mỗi ngày D7 chúng tôi sẽ càn quét được 32km vuông, một con số đáng kể cho một tiểu đoàn thiếu hoàn thành nhiệm vụ, nếu chúng tôi cứ nhằng nhẵng cả D lướt thướt càn như mọi lần thì những chặng đường chúng tôi cần phải đi qua sẽ gấp 4 lần và đương nhiên thời gian cũng phải là 4 lần.

Chưa hết, với cách phân chia này cũng khá khoa học, các đơn vị vẫn chi viện được cho nhau nếu cần thiết, giải rộng đội hình nên nắm bắt tình hình địch cũng rộng hơn luôn kiểm soát được những khu vực có nhiều nghi vấn. Thêm một điều nữa có lẽ tôi hiểu anh Hồng hơn cả, anh ấy muốn các cấp dưới của anh ấy (C trưởng) phải biết phát huy cái tài năng cầm quân của mình, chủ động trước những sự cố bất ngờ tránh ỷ lại và cố gắng hết mình trước mọi khó khăn phát huy thế mạnh, nói ngắn gọn là anh ấy trao cho các C trưởng quyền tự quyết và chủ động tìm địch đánh trong phạm vi quyền hạn và trách nhiệm của mình.

Theo tôi đó cũng là 1 cách giáo dục truyền đạt những kinh nghiệm chiến đấu cho cán bộ cấp dưới, nhiều lần anh Hồng cũng đã từng nói: Nếu ta không trao cho họ cái quyền đó thì đến bao giờ họ mới làm được cái việc mà chúng ta yêu cầu, chủ động giao trách nhiệm đó vào tay họ tức khắc họ sẽ phải cố gắng hết mình thực hiện tốt nhất nhiệm vụ, thực tế khắc nghiệt nhất sẽ đào tạo lên những cán bộ dày dạn kinh nghiệm chiến trường. Tôi cho ít nhất đó là đúng nếu như không muốn nói đó là rất đúng, sau này trước cuộc sống tôi cũng áp dụng cách quản lý công việc từ những kinh nghiệm của anh Hồng và thu được kết quả đáng kể.

Trận càn đó bắt đầu từ buổi sáng sau khi vào vị trí, các B tản rộng lội ngang những cánh rừng thành một quệt hàng ngang, đạp tràn lên những ngọn trúc nhỏ để bước, lúc lên theo bình độ lúc xuống những rãnh khe của những bình độ tiếp giáp nhau, phía bắc núi Kimry rừng rất đẹp xanh tốt mượt mà, thế rồi những phát hiện mới bởi những bãi phân voi to cỡ cái nồi gang bé, từng cục từng cục đâu đó quanh một bãi đất phẳng

 Mấy bác lính con nhà nông chắc có kinh nghiệm chuyện này hơn nên xăm soi tìm hiểu từ những bãi phân voi này, cũng áp dụng từ kinh nghiệm hiểu biết về phân trâu để bình luận bãi phân voi này lâu rồi hay mới đây, phân voi để lại nhiều chất xơ của lá trúc từng búi rối tung vào nhau nước mưa hay sương đêm chưa làm nó giã ra nằm đó màu cỏ úa, vài cái bếp dã chiến với mấy cục than củi đun dở đã tắt từ bao giờ trơ chọi với 3 ông đầu rau lạc lõng giữa cánh rừng, cả buổi sáng hôm đó C2 chúng tôi chẳng gặp thêm bất kể chuyện gì nhưng trong đội hình D7 thì lác đác có tiếng súng xa xa vọng tới.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam