32- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

 

Trung sĩ Thang lệnh cho tiểu đội 4 của tôi bắn chặn địch để trung đội rút vào bìa phum trước, sau khi tất cả đến bìa phum an toàn anh Thang đã bắn yểm hộ để cho chúng tôi rút vào.  Với khoản cách gần 200m là vào đến bìa phum, 6 người chúng tôi mở hết tốc lực để chạy như bị ma đuổi trên mặt ruộng săm sắp nước trộn lẫn bùn lầy và gốc rạ để đua với vận tốc đạn tiểu liên của địch bắn đuổi với những viên thì bay qua đầu xé gió nghe chiu chíu.  Có những viên cấm xuống đất nghe phực phực làm bùn nhảo văng tứ tung.  Tôi như con mèo ướt lắm lem bùn đất vì những lúc nằm bẹp ở bờ ruộng, chạy vào tới bìa phum thì gặp ngay một bụi tre gai khá rậm tôi chui ngay vào kế tiếp là thằng Năm cũng chui vào theo, 2 đứa tôi như những con chồn luồn lách trong bụi tre gai rất gọn như không bị cản trở gì, sau khi vào đến tận cùng của bụi tre chúng tôi quay súng về hướng địch thủ thế thì có tiếng của trung sĩ Thang gọi:

- Tỵ đâu? Tỵ đâu rồi đến đây tớ bảo này nhanh lên.

- Dạ có đây, sẽ đến ngay sếp!

Miệng báo cáo là đến ngay nhưng tôi và thằng Năm không tài nào chui ra khỏi bụi tre được vì gai tre chằng chịt, cái thì móc vào ba lô cái móc vào quần áo, gở được gai bên nay thì nhánh bên kia lại bấu vào tôi phải cầu cứu với ông Hầu tiểu đội phó đang nhìn bọn tôi cười khè khè còn buôn lời chọc quê.

- Vào được thì phải tự ra được kêu gọi cái gì, địch nó vô gần tới rồi đó hà hà.

Nói thì nói vậy nhưng cái lão Hầu “cà khịa” vẫn chạy vào nhà dân gần đó và tìm được một con dao “quắm” để mở lối cho 2 đứa tôi chui ra.  Trung sĩ Thang bảo tôi nhanh chóng chạy đi báo cáo với chỉ huy tiểu đoàn về việc phát hiện đã có một bộ phận địch quân di chuyển vào cái phum nhỏ để chặn đường rút của quân ta ra lộ 6.  Tôi tìm được trung úy Hồng ở cuối phum và báo cáo lại sự việc.  Với bản lĩnh của một chỉ huy sắc mặt của anh vẩn không thay đỗi trong tình thế này, sau một chút suy tư trung úy Hồng bật cười rồi nói:

- Thằng Pot này định cho anh em mình tắm mát ở sông Chinit đây mà.

Nói rồi trung úy Hồng cười hà hà thoải mái và ra lệnh cho tôi.

- Tỵ này.  Em về ngay trung đội báo với chỉ huy đem toàn bộ trung đội lên đây.

Theo nguồn tin quân báo ban đầu có một bộ phận địch xuất hiện tại Mok Kandol, theo thuật ngữ chiến trường sau khi bị quân đội Việt Nam đánh tan rã thì quân PonPot còn lại trên chiến trường chỉ là đám tàn quân, thuật ngữ một “bộ phận” ở đây có khái niệm chỉ một đại lượng có thể, có thể là một trung đội hay đại đội hoặc tối đa là một tiểu đoàn, mà một đại đội của tàn quân Ponpot thì không thể còn đủ cấp số quân như một đại đội chính quy, thường một đại đội chỉ có trên dưới 20 người, chính vì thuật ngữ một bộ phận địch như vậy nên chỉ huy trung đoàn đã quan niệm chỉ cần sử dụng lực lượng tiểu đoàn 3 là đủ sức tiêu diệt một tiểu đoàn tàn quân Ponpot, có thể tin quân báo trong giai đoạn đầu phát hiện địch là đúng, nhưng thời gian là yếu làm thay đổi cục diện lại là một vấn đề.  Với xu hướng tập hợp để tiếp tục chạy lên núi Chi KampongThom bảo tồn lực lượng vô hình trung địch đã tập hợp được thêm quân số thành cấp trung đoàn thiếu từ các nơi trên địa bàn trong thời gian trung đoàn 55 huy động lực lượng tảo thanh.

Trong tình thế hiện nay cho thấy chúng tôi đã bị địch bao vây, phía trước mặt hướng chủ yếu là cánh đồng nhìn sang phum Mok Kandol thì đại bộ phận của địch đang án ngử, hướng Tây ra lộ 6 địch đã chốt chặn và giăn bẩy phục kích nếu tiểu đoàn 3 lội ngược trở ra, phía sau lưng là sông Chinit, hướng bờ bao nơi đại đội 11 trấn giữ mà trước mặt tuy không có địch nhưng là đồng lầy nếu vượt qua thì quân của tiểu đoàn 3 sẽ trở thành những cái bia sống để quân 603 tập bắn bởi hai phần 3 bờ bao là do pot khống chế.

Trung đội của chúng tôi đã nhanh chóng tập trung đầy đủ tại khu vực đặt 2 khẩu cối 82mm chờ lệnh của chỉ huy tiểu đoàn.  Theo triển khai ý định tác chiến của trung uý Hồng thì tiểu đoàn 3 sẽ tổ chức một đợt phản kích hạn chế để phá thế bị bao vây, cụ thể đại đội 11 tiếp tục nống đội hình lên hướng Bắc đến mức có thể và tìm cách chiếm lĩnh bờ bao càng nhiều càng tốt để làm điểm tựa cho đại đội 10 nống đội hình ra khỏi phum độ 300m thì dừng lại chờ lệnh, đại đội 12 có nhiệm vụ tổ chức cảnh giới khu vực đầu phum phòng ngừa địch tập kích từ hướng lộ 6 vào, trung đội trinh sát trung đoàn và trung đội trinh sát tiểu đoàn hợp thành một đại đội trừ do trung uý Hồng trực tiếp chỉ huy tạo thành một cánh quân sẽ phát triển song song với đại đội 10, tinh thần quán triệt chung là bắn tiết kiệm đạn và dụ dịch bắn càng nhiều càng tốt, 2 khẩu 12, 7mm sẽ ở tại chổ ở rìa phum, một ở đại đội 12 sẽ bắn yểm hộ sườn phía trái cho đại đội thiếu của trung uý Hồng và một đang tăng cường cho đại đội 10 có nhiệm vụ bắn điểm xạ ngắn chi viện cho bộ binh khi địch bắt đầu nổ súng, riêng 2 khẩu cối 82mm mỗi khẩu chỉ còn 6 trái đạn sẽ được bắn 4 trái khi có lệnh còn để lại 2 trái dự phòng.  Về liên lạc 5 máy 2w, 1 của tiểu đoàn và 4 máy ở các đại đội đều lên máy để xuất kích.

Trung đội K21 của chúng tôi chỉ có 2 khẩu B40 với 4 trái đạn, riêng trung sĩ Thang chỉ huy trung đội thì thủ khẩu M79 còn 7 viên đạn, còn lại đều là tiểu liên AK, phần tôi có tất cả 5 băng đạn thì bây giờ chỉ còn độ 60 viên đạn, tinh thần chung là bắn điểm xạ tiết kiệm đạn thấy địch mới bắn, cánh quân chúng tôi rời khỏi rìa phum hướng ra cánh đồng theo từng tốp 3 người, tốp trước cách tốp sau 30m và mỗi tốp cách nha cũng độ chửng 30m theo hình bậc thang phát triển về hướng đầu phum Mok Kandol, đội hình đại đội 10 cũng dâng lên song song với chúng tôi cách 100m bên tay phải.  Ra khỏi phum độ 50-70m thì địch đã bắn vài loạt tiểu liên Ak nhưng quân ta chưa bắn đáp trả mà cứ lừ lừ như tàu điện cứ thế mà tiến dần lên.  Có lẻ thằng chỉ huy của địch cũng sẽ hoang mang trước hành vi khá “quái lạ” của quân ta có ý đồ gì, mà có biết đâu chúng tôi đã sắp hết đạn.

Tiếp theo...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

1- Hồi ức của 1 quân nhân VNCH trong cuộc chiến bảo vệ biên giới Tây nam

1 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH

1. Sư đoàn 341- đoàn Bộ Binh SÔNG LAM - Biên giới Tây Nam