45 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH
Thế
rồi tôi hát vang bài Thái bình có chiếc cầu Bo có nhà
máy cháo có lò đúc muôi, rồi từ đó phân tích nên
công nghiệp nấu cháo của tỉnh Thái bình, lý do quan
điểm. Rồi tiếp tục bài ca khác.
- Thái bình là
đất ăn chơi tay gậy tay bị khắp nơi tung hoành.
-
Ra đi không phải vì tình chỉ vì củ chuối bực mình mà
đi.
Lại phân tích từng câu từng chữ ý nghĩa.
..vv. Điên tiết mà không làm gì được lão Phong hét lên
:
- Thôi ! thôi mày bôi bác tao đủ lắm rồi đấy
nhớ.
Vậy là anh đã biết đủ rồi cơ đấy,
chừa nhé lần sau đừng trêu vào thằng này nữa nhé,
văn thì thằng em đây không bằng ai nhưng không thiếu văn
cùn đâu nhé. Thế rồi anh em tôi cười với nhau thôi,
đùa với nhau một chút vừa tới thì dừng lại không để
ai cáu giận bao giờ.
Những ngày trên chốt
thật buồn tẻ chúng tôi chưa tìm ra công việc gì giết
thời gian. Đêm gác, ngày cảnh giới rồi chơi không với
nhau, súng đạn lau chùi mãi cũng chán. Hôm đó lão Đấu
nghĩ ra trò lội ra ngoài chốt kiếm tra dây mìn Clay mo,
khi vừa ra khoảng 20m thì địch phát hiện ra bắn về
hướng chúng tôi dữ dội nên vội chạy ngược trở lại
sợ xanh mặt mày từ đó quên luôn ý định đó.
Bên
trái chốt của chúng tôi sang khoảng 200m nằm hơi cao trên
cái gò là hầm đại liên của C2, dưới hầm đại liên
thẳng hướng của bờ mương là hầm nữa của chúng tôi,
khoảng giữa 200m đó lùi qua bên kia bờ mương và nằm
sâu trong dãy nhà bên kia bờ mương là một hầm nữa của
B1 anh Thắng, ở đây mấy ngày rồi mà tôi cũng mới
biết cũng bởi thấy chim cu gáy đứng trên bờ mương gáy
gọi nhau thấy ngon quá và nhớ đến bát cháo chim Vinh lùn
nấu hôm trước nên xách súng ra ngắm bắn, sau phát súng
chim tung cánh bay đi chẳng để lại 1 cái lông có thể do
súng để sai thước ngắm viên đạn bay qua hướng B anh
Thắng, anh ấy kêu ầm lên thế là tôi biết bên đó có
1 hầm, hôm sau anh qua mắng cho tôi 1 trận vì tội bắn
bậy, tôi xin lỗi vì em không biết bên đó có hầm của
mình nằm đó. Tôi không biết thật, khu đó toàn nước
ngập mênh mông, giữa ruộng cái nhà nổi lên có 1 nửa
vậy mà có hầm của mình nằm đó. Lạ thật.
Anh
em chúng tôi nằm chốt với nhau bên hầm bờ mương khoảng
trên 10 ngày, tình hình chiến sự trên chốt chưa có gì
căng thẳng cả, hàng ngày địch vẫn bắn vào chốt của
ta thường xuyên hơn, ta thì vẫn im lặng chịu trận như
vậy nhiều khi tức lắm nhưng lệnh trên như vậy mình
không thể làm bậy được, các B đã có vài người bị
thương trên chốt này, hàng ngày anh Lịch C trưởng chúng
tôi vẫn đi kiểm tra các hầm, anh này thì đến bất tử
lắm đêm 2 3 giờ sáng mò vào, trưa chạy qua, chiều tạt
vào ngó một tý rồi lại đi và ở đâu trên chốt C2
chúng tôi có tiếng súng nổ thì vài 3 phút sau đã thấy
anh ấy có mặt rồi, hình như anh này lấy chuyện đánh
nhau với Pốt làm niềm vui thì phải, mãi sau này tôi mới
hiểu lệnh không cho mình bắn qua chốt địch cũng vì
muốn bí mật hầm hố phòng ngự của mình thôi chứ
chẳng phải sợ gì mấy thằng Pốt này hay cái tiếng Sư
đoàn anh hùng của địch bên kia giới tuyến, chúng anh
hùng thì chúng tôi cũng lính Sư đoàn miền Đông Nam bộ
anh hùng chứ ngán gì chúng.
Trưa hôm đó sau khi
ăn cơm xong anh Phong bỏ đi đâu đó qua chiều mới mò về
hầm, khi về tay anh cầm theo 1 quả đạn M72 của Mỹ
loại thường màu xanh cứt ngựa ( có loại đầu lâu
xương chéo màu xanh đen nữa ), chúng tôi vẫn gọi là
loại thường cho dễ phân biệt giữa 2 loại đạn M72,
thì cũng nghe anh em lính cũ dặn cấm nghịch đạn M72,
tháo lắp hay làm bất kể việc gì liên quan đến loại
đạn này, nếu không bắn được thì bỏ luôn, cách bắn
thì như nhau nhưng giữa 2 loại có một tý khác khi sử
dụng.
1- Loại thường thì kéo rút 2 loại ống lồng
nhau ra, thước ngắm bằng Mika có dạ quang sử dụng ban
đêm sẽ bật lên, cự ly khoảng cách bắn đã ghi rõ
trên thước ngắm chỉ việc rút chốt an toàn ngay gần cò
súng phía trước cò súng rồi bấm vào cái phím cao su
phía trên. Nếu không bắn nữa có thể đóng lại bình
thường với trình tự ngược lại.
2- Loại đầu
lâu xương chéo cũng vậy không có điểm gì khác mấy
nhưng khi đã rút chốt an toàn rồi thì phải bắn hoặc
để nguyên đó không cài vào được nữa.
Loại
đạn này sau khi chúng tôi thay chốt thấy vứt lung tung
rất nhiều, cũng có thể do anh em bắn nhưng không nổ
vứt ra, gần như hầm nào cũng thấy có, vậy là đạn
M72 của Mỹ cũng không phải là tốt đối với lính bộ
binh, nếu tốt nó đâu có xịt rồi vứt lung tung thế.
Ông Phong ngồi hý hoáy tháo quả đạn, hầm
thì chật có khoảng con con 3 anh em ngồi mà ông ấy cứ
cậy rồi bẻ, cắt quả đạn ghê chết đi được, nhỡ
nó bùm cho một phát thì đi cả 3 anh em luôn, nhưng chạy
đi đâu khi ngoài kia nước ngập đến tận cổ, lão Đấu
bỏ ra ngoài đi đái chiến thuật không lẽ tôi cầm cái
xẻng đi giải quyết nỗi buồn muôn thủa ngoài bờ
mương. Nhìn quả đạn vẫn còn mới bên trong cái ống
nhôm tôi ngại lắm nhưng không dám nói vì dù sao anh Phong
cũng là B phó lính 76 chứ có phải đùa đâu, đánh nhau
nhiều rồi trận nào cũng có mặt, tôi ghê nhất là anh
ấy nói đây là lần đầu tiên tao tháo đạn M72 của Mỹ
xem thử thằng Mỹ nó chế tạo nguyên lý thế nào. Tôi
ngồi bên nhắc khéo :
- Cẩn thận anh ơi, em nghe nói
loại này không nên tháo lắp nghịch ngợm.
- Yên tâm
tao cắt dây từ cò xuống rồi, cò nó đánh lửa cháy
xuống cái dây này rồi phóng quả đạn đi, tao cắt rồi
còn đâu mà phóng mà nổ nữa.
Anh ây gân cổ
lên giải thích cho cái thằng tôi nhát chết, tôi cũng
hiểu vậy nhưng ghê lắm, chết về cái gì chứ chết vì
nghịch đạn của Mỹ thì nhạt lắm nhưng vẫn phải im.
Loay hoay không đồ nghề có mỗi con dao vậy mà
cũng tháo tung được quả đạn M72 ra, lính chốt nhiều
thời gian chẳng ai chấm công đâu mà sợ, thế rồi
chúng tôi cũng tìm ra được nguyên lý của nó, lâu ngày
quá rồi nên không nhớ cụ thể, tôi chỉ nhớ mang máng
vậy thôi. Cũng thấy hay hay nên tôi tham gia cùng anh Phong
tháo lắp quả đạn rồi anh ấy nói chắc như đinh đóng
cột:
Nhận xét
Đăng nhận xét