40 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH
C
bộ C2 nằm trên một cái gò, trên gò này rất nhiều cây
thốt nốt mọc cao, chung quanh toàn ruộng nước, hầm
được đào sâu vào bên trong cái gò đó, trên che chắn
bằng những tấm tranh thốt nốt, bếp anh nuôi ở liền
ngay C bộ, chúng tôi được gọi vào căn hầm nửa nổi
nửa hàm ếch vào trong đất đó, cũng không rộng lắm
chỉ đủ 10 thằng chúng tôi ngồi, có bàn ghế hẳn hoi
nhưng được đóng tạm bằng những tấm ván cũ ghép lại,
chúng tôi lặng lẽ ngồi đó mắt ngó trước nhìn sau
ngơ ngác thỉnh thoảng thì thầm nhỏ to với nhau, một
lúc sau có một anh vào hỏi ăn uống gì chưa? chúng tôi
mấy ngày nay ăn uống vất vưởng, bữa đói bữa no từ
chiều đến giờ đã ăn uống gì đâu, vậy là anh nuôi
nổi lửa nấu cơm cho đám lính mới chúng tôi, thỉnh
thoảng có anh đi qua nhìn xem mặt dám lính mới, thế rồi
cái anh mặt nghênh nghênh dễ ghét đó vào hỏi :
-
Chúng mày quê ở đâu?
- Dạ ! Em HN, em HNN.
-
Tao cũng quê HN đây.
Mừng quá tôi hỏi :
-
Nhà anh phố nào? nhà em và thằng này tôi chỉ Vinh lùn
nhà phố. ...số nhà. ..
- Tao HN nhưng là HN nhà có
đống rơm.
À ! Em hiểu rồi anh nhà HN nhưng
ngoại thành nên mới có đống rơm.
- Tao nhà ngay ga
Thường tín rẽ trái vào đi thêm 2 3 km nữa, trước kia
thuộc HN nhưng bây giờ chuyển về Hà Sơn Bình rồi.
Sau này tôi mới biết anh đó là anh Quân quản
lý của C2 chúng tôi, người đồng hương nhà có đống
rơm, một ông anh mà tôi dành rất nhiều tình cảm, anh
cũng rất thương yêu tôi với tình cảm đặc biệt hơn
anh em khác, anh thương cái tuổi 18 trắng nõn trắng nà
mặt đầy lông tơ môi đỏ chót, thương cái ngây thơ
khờ dại của thằng trẻ con mặc áo lính cần được
đàn anh bao bọc che chở giữa chốn trận mạc này.
Cơm
tối nhanh chóng được dọn lên, tôi nhớ mãi bữa ăn
này buổi đầu về C2, cơm trắng tinh 2 chậu đầy ắp,
cá khô kho thịt canh bí xanh tép nhỏ bột ngọt thoải
mái, bữa cỗ của lính mới chúng tôi, đang ăn uống
kham khổ chúng tôi ngạc nhiên lắm không dám nghĩ rằng
đây là bữa cơm dành cho mình, các anh em đứng ngoài cửa
bảo chúng tôi ăn đi rồi còn nhận nhiệm vụ về các B
trong C2.
Trong lúc chúng tôi ăn cơm thì 3 anh đứng
ngoài cửa hầm thì thụt nói gì với nhau, cái anh quản
lý C2 chỉ chỏ vào đám chúng tôi, sau này tôi mới biết
thì ra anh quân muốn C trưởng C2 lấy ngay tôi lên làm
liên lạc cho C trưởng và C trưởng thì muốn thử thách
tôi trước đã, đám anh em HN bỏ trốn khi còn ở trên E
đã làm nổi tiếng đám lính HN rồi cần thận trọng nếu
không muốn mang tiếng cho cán bộ C.
Cơm nước xong anh em
đi vào công việc ngay, sau màn giới thiệu anh Lịch người
HSB đại đội trưởng, anh tập CTV đều là lính 1974 còn
anh Quân thì chúng ta biết rồi, sau khi giới nói qua nhiệm
vụ tình hình đơn vị chúng tôi được chia ngay về các
B, các cán bộ B cũng đã lên nhận người các anh đứng
cả ngoài cửa hầm tôi và Thằng Bình HN cùng về B2 còn
Vinh lùn về B3, đội hình chúng tôi giờ đây bị xé lẻ
nhiều phần chúng tôi khẩn trương theo B trưởng về vị
trí của mình ngay trong tối đó. B trưởng chúng tôi là
anh Xuyên lính 76 quê Tân lạc Hòa bình (HSB) người dân
tộc Mường, anh nói tiếng Kinh không sõi ngọng líu ngọng
lô nhưng là cán bộ B phó phụ trách B quả cảm trong
chiến đấu mà tôi biết sau này, một người thật thà
trung thực gương mẫu sống hết sức tình nghĩa, vị tha
với những lỗi nhỏ của các em, một người đã kiên
cường cùng tôi và anh em khác đánh giữ hầm trung gian
giữa trong trận 12.12.1978, một con người rất máu lửa
trong chiến đấu và cũng rất hiền lành tình nghĩa với
đồng đội, anh đúng là hiện thân của anh em người
dân tộc thiểu số trong các đơn vị chiến đấu của
Quân đội ta.
Chúng tôi về đến B2 khoảng 8h
tối, vài phút sau thấy liên lạc và văn thư của C
chuyển súng xuống B chúng tôi, 2 khẩu AK mới tinh còn
trong túi nylon bảo quản, băng tiếp đạn bao xe và 1
thùng đạn mới. Anh em trong B có 5 người chung trong 1 cái
lán thấp hơn mặt đất 30cm trên lợp lá thốt nốt,
chung quanh tối đen chẳng nhìn thấy gì, anh em đang gác
đêm phía trên, 2 thằng tôi được giới thiệu qua về
thế phòng ngự của D C B rồi được ưu tiên đêm nay
không phải gác sáng mai tính sau, nếu trong đêm có chuyện
gì thì chạy vào cái hầm kia tránh pháo hoặc ra hố chiến
đấu đằng kia, theo tay anh chỉ, trước mặt và 2 bên
chỉ có địch nên không cần hỏi thoải mái nổ súng bắn
chết thì thôi, tạm thời sử dụng súng của anh em khác
hiện đang đi vắng, sáng mai sẽ chuẩn bị súng riêng
cho mình sau. Bây giờ đi ngủ đi.
Sau một ngày
lúc này chúng tôi cũng mệt rồi nên vội vàng chui vào
màn của anh em ngủ ngay. Đêm đầu trên chốt tuyến sau
khó ngủ quá, ẩm ướt mùi hôi của chiếu màn tanh tanh
khó chịu, rồi tôi cũng chìm trong giấc ngủ, thỉnh
thoảng có biết anh em sau ca gác vào gọi nhau. Giờ đây
tôi chính thức đã tham gia cuộc chiến bên biên giới Tây
nam, ngày mai và nhiều năm tháng sau sẽ là thời gian khó
khăn nhất của cuộc đời thằng lính chiến, không có
hoa mà chỉ toàn máu cùng nước mắt.
Cũng phải nằm mãi tôi mới ngủ được sáng hôm sau dậy muộn anh em đi lấy cơm trên trên anh nuôi về phải gọi mới chịu dậy, tôi với thằng Bình ra mương đánh răng rửa mặt rồi mới chịu vào ăn cơm, công tử quen rồi để một sớm một chiều làm quen được ngay với cuộc sống lính cũng đâu phải dễ.
Anh em vẫn ngồi nhìn chậu cơm chờ 2 thằng chúng tôi, có vẻ anh em dửng dưng với chuyện cơm nước, một chậu cơm đầy trắng tinh, cá nục to xắt khúc kho khô, chúng tôi ngồi ăn với nhau người trong lán kẻ đứng ngoài chẳng ra mâm ra bát nhưng anh em vẫn chờ nhau vì dù sao đây cũng là bữa cơm đầu tiên của B với nhau. Vừa ăn vừa nói chuyện giới thiệu tên tuổi quê quán của nhau, cũng không nhiều thêm 2 thằng chúng tôi là 7 và 2 người nữa hiện đi vắng trong đội hình của B2, như vậy chúng tôi có 9 người tất cả, một quân số mà tôi không thể nghĩ ra tại sao lại ít như vậy, trong bụng vẫn nghĩ B của mình phải vài ba chục người chứ.
Nhận xét
Đăng nhận xét