8 - NGÃ 3 CHÓP - BIÊN GIỚI TÂY NAM HƯỚNG SƯ ĐOÀN 7 BỘ BINH
Sáng
hôm sau chúng tôi tập trung trên sân đại đội, một cái
bàn giữa sân ngay bên cột cờ, thế rồi một ông bê
cái cặp ra ngồi với một ông nữa ngồi bên, sổ sách
lôi ra đọc tên từng thằng lên nhận tiền phụ cấp
tháng đầu tiên. Ơ hay nhỉ mới vào bộ đội có 3 ngày
đã được nhận tiền rồi, giá như ngày nào cũng được
gọi lên nhận tiền thế này thì tốt, tôi xin dành cả
kiếp này và nhiều kiếp sau nữa của cuộc đời mà đi
bộ đội.
Nhận giấy 5 đồng mới tinh màu
xanh, tôi ngắm nhìn nó mãi, nó là đồng tiền đầu
tiên QD đã chi cho tôi để dùng vào những chi tiêu lặt
vặt của cá nhân mình trong một tháng, không gọi là
lương mà gọi là phụ cấp, chỉ có lính nghĩa vụ hay
hạ sỹ quan mới gọi là phụ cấp, còn SQ thì mới gọi
là lương vì lương thì chỉ dùng cho lính chuyên nghiệp.
Ra vậy, từ nay tôi chính thức là người của QD, QD
phải lo cho tôi cơm áo gạo tiền, chuyện đó không còn
là việc của bố mẹ tôi nữa, tôi sẽ là lính của cụ
Võ nguyên Giáp, cụ Giáp sẽ lo cho tất cả chúng tôi từ
những thứ nhỏ nhất và đương nhiên chúng tôi sẽ làm
tất cả những gì cụ sai khiến. Làm lính của cụ cũng
hay đấy chứ.
Mấy ngày sau lệnh chuyển quân,
chúng tôi bị tập trung hết lên sân đại đội mang theo
cả tư trang, mấy thằng tỏ ra hiểu biết hơn nói, chắc
lại bắt đi tập gì đây, tôi không tin vì vẫn quần áo
mặc ở nhà lên, chưa sắp xếp gì cả người chỉ huy
cũng lung tung đã ra đâu vào với đâu mà tập với chẳng
tành, thì cứ mang hết đồ của mình lên đã xem sao,
đọc tên một loạt đứng sang một bên, cũng đến 6 70
thằng chúng tôi theo một anh quân hàm thượng sỹ người
gày cao mặt sắt đen xì, mắt nhìn gườm gườm như muốn
nuốt tươi những thằng như chúng tôi không bằng, vẫn
cái kiểu nghiêm nghỉ vô duyên hết sức bởi xểnh ra là
nghiêm với chả nghỉ rồi, một ngày cả trăm lần như
vậy, hình như hết cái để làm rồi hay sao mà lấy
chuyện nghiêm nghỉ ra đây cho có việc vậy, chán quá
rồi anh ấy nói luyên thuyên một tràng, tôi cũng chẳng
buồn nghe, nghe làm quái gì cho mệt óc, biết ông oai
rồi, biết ông to rồi.
Thế rồi đi, cũng chẳng biết đi đâu chẳng kịp chào chủ nhà mà mình đã tá túc mấy ngày qua, chẳng ra làm sao cả, biết chuyển chúng tôi đi thì cho biết để chúng tôi chào họ một tiếng cho thắm tình quân dân, ai lại làm vậy họ nghĩ gì về chúng tôi, nghe nói chúng tôi toàn trai HN nhập ngũ họ cũng nể ít nhất là con nhà có văn hóa dân thanh lịch dân Thủ đô, vậy mà họ để chúng tôi có lỗi với những người dân tộc Mường đó quá.
Nhận xét
Đăng nhận xét