42. Phần 1: Biên giới Tây nam - Từ Đức Cơ đến Chùa Prết Vi Hia
TRẬN
ĐÁNH PHUM ROLUM THMA.
Qua
báo cáo của c11 d3 trên đường truy kích địch, còn một lực lượng của chúng chạy
về hướng tây, qua nghiên cứu trên bản đồ, thì có lẽ chúng về phum Rolum Thma, từ
vị trí đang hành quân về phum này không xa lắm, Thủ trưởng Khao quyết định điều
d3 tấn công phum này, còn lực lượng d2 sẽ tiến vào Choamkhsan.
Sau
khi bàn bạc và thống nhất phương án tác chiến, thông báo cho pháo binh chuẩn bị,
điều thêm hỏa lực tăng cường, đội hình xuyên rừng về phum Thma.
Khu vực
này trũng nên bãi lầy khá nhiều, rừng dày đặc, độ bao phủ lớn, nhưng giữa mùa
khô, hành quân như thế này là lý tưởng, bộ đội không bị mất sức, cực nhất cho
các phân đội hỏa lực, mang vác cồng kềnh, vượt qua bãi lầy đều nhờ anh em Bb
giúp đỡ.
Xuyên
qua một con đường lớn, thì chúng tôi đã phát hiện từng nhóm địch xuất hiện theo
đường, hình như chúng cũng đang di chuyển về phum này.
Căn cứ
trên bản đồ và thực địa, TMT 95 đưa ra cách đánh như sau:
Phum
này có hai mặt giáp bãi lầy, và hai mặt giáp đường, sẽ cắt hai hướng bắc - nam
không cho địch chạy thoát, và dồn chúng ra bãi lầy hướng tây để hỏa lực tập
kích tiêu diệt.
Tôi
theo cánh của c10 cùng với d phó d3, cắt rừng men theo bãi lầy về hướng nam của
phum, do địa hình quá xấu, nên khó khăn cho anh em hỏa lực 12. 7 rất nhiều. Sau
khi vào vị trí tập kết, tôi cùng tổ trinh sát 95 cùng c trưởng c10 bám men theo
địa hình để quan sát, từ xa thấy phum này là phum lớn, nhà cửa còn đàng hoàng, có
cả tiếng gà gáy…địch đi lại lố nhố trong phum, thấy cả Pốt nữ đang phơi quần áo,
trên hàng rào của một căn nhà ngói xưa. C9 đánh thẳng theo trục đường vào phum
từ hướng bắc. C10 đánh từ hướng nam lên, không cho chúng chạy (không dùng
phương án đón lỏng) dồn địch sang hướng c11 và bãi lầy hướng tây. Theo các hướng
tổng hợp báo cáo thì lực lượng địch cũng khoảng 50 - 60 tên.
Lệnh nổ
súng. Cối 120 từ hướng cầu Cháy bắn lên. Rơi vào giữa phum và tản dần về hướng
tây…sau khi cối 120 chi viện xong, 2 khẩu cối 82 của d3 bắn phía trước đội hình,
và tiến dần vào giữa phum, khẩu DKZ theo hướng c9 bắn thẳng vào phum.
Địch
phản lại chỉ có khẩu DKZ về hướng c9, còn toàn bộ là AK và B40 B41, nhưng do hỏa
lực của ta áp đảo, nên chúng bắn chỉ chừng hơn 10 quả DKZ thì địch im không thấy
bắn nữa (do bị trúng cối 82 của hướng c9), đội hình địch có sự hoảng loạn, địch
chạy tứ tung về các hướng, nhưng nhiều nhất là hướng c10, một nhóm Pốt nữ 4 tên
chạy đầu tiên ra hướng c10… d phó d3 định bắt sống mấy Pốt nữ này, nên ra lệnh
không cho bắn, đến khi thấy chúng ra nhiều buộc phải nổ súng. Khẩu 12. 7 cùng 3
khẩu RPD của c10 phát hỏa đầu tiên, quan sát thấy nhóm nữ bị trúng loạt đạn 12.
7 đầu tiên, và sau đó là 2 tên phía sau, còn lại chúng tản xuống bãi lầy và bắn
lại ta AK và B40.
C10 đã
nổ súng, nên hướng c9 cũng tấn công theo đường vào phum, và tiếp theo c11 cũng
nổ súng (thực ra theo phương án thì c11 chưa nổ vội, nhưng vì lính ta nôn nóng
nên cũng nổ luôn, c11 bị kiểm điểm trận này) toàn bộ lực lượng địch dồn về giữa
phum, và chống trả, nhưng vì hỏa lực yếu, bị ta đẩy ra mép bãi lầy, cối 82 của
d3 bắn chặn giữa hồ vào trong, làm cho địch nhốn nháo hơn. Phía c10 có 5 Pốt nữ
chạy dọc theo bãi lầy, nước đến nửa cẳng chân, cả 3 anh lính bắn mãi không tiêu
diệt được chúng (do nhìn thấy cảnh nữ mặc xà rông chạy trên mặt nước … anh nào
cũng tức cười, thì làm sao bắn trúng, 3 anh này cũng bị kiểm điểm sau trận đánh)
khẩu 12. 7 quay nòng và tiêu diệt luôn. Lúc này, toàn bộ xung lực hỏa lực của
d3 dồn hết về hướng bờ hồ phía tây, từ phía bờ của c10, tôi thấy từng tên lính
Pốt bị ta tiêu diệt ngay sát mép nước, lính d3 luôn miệng kêu “Chố chanh nưng
ban róp rốc lò o “nhưng chẳng thấy thằng nào giơ súng đầu hàng, để được đối xử
tử tế cả.
Đây là
trận đánh đi vào lịch sử của dbb3 e95, hiệu suất chiến đấy rất cao, tiêu diệt
nhiều địch và ta thương vong không đáng kể: c9 bị thương 4; c11 bị thương 2; c10
an toàn. Có lẽ phum này là phum có cửa hàng thương nghiệp (như bên ta) vì hàng
hóa, vải vóc rất nhiều, máy may, dầu hỏa, xăng đều có…nhà cửa sạch sẽ ngăn nắp,
trong phum chỉ có hơn 10 tên địch bị tiêu diệt, số còn lại chết ngoài bãi lầy
và trên hướng c10 (khoảng hơn 20 tên), ta thu khẩu DKZ và toàn bộ hỏa lực cá
nhân của địch.
Ta thu
quân và hành quân về Choam Khsan khi đã về chiều.
P/s:
Choam Khsan sau này là căn cứ của epb 576 f307 cho đến ngày ta rút về nước.
NHỮNG
NHẬN ĐỊNH SAU TRẬN ĐÁNH.
Trong
trận Rolum Thma, sau khi chiếm cầu cháy xong, e95 dừng lại, không tiến về Choam
Khsan, và trận đánh này xảy ra vào lúc 3 – 4 giờ chiều, thì mức tiêu diệt địch
sẽ lớn hơn, vì trên đường về lại Choam Khsan, chúng tôi còn chận đánh một nhóm
địch, từ phía trong thị trấn bị anh em d3 đánh dạt ra. Choam Khsan và Rolum
Thma là nơi thu quân, của các nhóm tàn quân, từ các đơn vị trong Quân Khu Đông
bắc của địch chạy về đây, vì sau khi cùng anh em 198 đặc công chiếm chùa Preah
Vihear xong, chúng tôi còn quay lại, và cùng với anh em e29, đánh địch tại Phum
Char và Phum Kamtuot là những phum địch dồn về từ Choam Khsan.
Nhưng
hoàn cảnh lúc ấy không cho phép, vì đến thời điểm này, cánh quân của QK5 gặp
nhiều khó khăn về lực lượng. Toàn Quân khu lúc ấy chỉ có 3 Sư đoàn: f2, f307, f309,
trong đó sư đoàn thiện chiến nhất của Quân khu là f2, lại phải chi viện cho
cánh quân nam Tây Ninh (QĐ 4) còn f307 và f309 là những đơn vị mới thành lập
trong mùa mưa 1978. Sư đoàn 307 nòng cốt là e95, với bề dày truyền thống của
trung đoàn trong KCCM ở Mặt trận B3, là e chủ lực, còn e29 và e94 là những đơn
vị xây dựng kinh tế. Sư đoàn 309 nòng cốt là e31 (rút từ f2 về) là e chủ lực, các
đơn vị còn lại cũng là những đơn vị xây dựng kinh tế. Cho đến giờ phút này, dù
là người lính tham gia từ đầu của cánh quân Đông bắc, và trong cánh quân chủ lực
của Quân khu trên chiến trường, nhưng tôi cũng rất khâm phục tinh thần chiến đấu
của anh em e31, nhất là khi còn ở khu vực XA - XB, một trung đoàn phải nói tập
trung binh hùng, tướng mạnh của Mặt trận lúc ấy, bách chiến bách thắng, vượt
qua muôn vàn gian khổ trên chiến trường. Tính gan lì trong chiến đấu của họ là
số 1.
Như vậy
từ bờ Tây sông Mê Kông chỉ còn duy nhất e95, cô đơn độc mã trong nhiệm vụ chọc
thủng phòng tuyến của địch, và theo sau là e29 bảo vệ hành lang vừa chiếm được,
giữ thông tuyến đường giữa phía trước và phía sau. E94 còn phải phối thuộc với
f309 bình định bờ đông Mê Kông, tạo tiền đề cho f309 lật cánh sang chiến trường
Battambang khi QĐ3 rút khỏi chiến trường K tháng 3/ 79.
Nhiệm
vụ rất gấp và nặng nề, nên e95 vẫn phải tiến về phía trước, bỏ lại phía sau những
phum chưa sạch bóng địch, khẩn trương đánh chiếm chùa Preah Vihear… mục tiêu cuối
cùng của Mặt trận Quân khu 5.
Nhận xét
Đăng nhận xét