36. Phần 1: Biên giới Tây nam - Từ Đức Cơ đến Chùa Prết Vi Hia
Tranh
thủ đeo bao xe đạn của Hùng, tôi bám theo những ụ mối ven đường, cố tiếp cận với
c2, vì phía trước bây giờ là địch khoảng vài chục tên, hai bên đường súng nổ
không ngớt, và càng lúc càng ác liệt. Kết hợp với anh em c2, kiên quyết đánh trả
các đợt tấn công của địch, không cho chúng hành động liều lĩnh ào ra mặt đường
thu súng của anh em liệt sĩ ta. Khẩu đại liên của địch bắn từ trong ra rất rát
và cảnh đau lòng nhất là có 3 anh em đã hy sinh trước họng súng đại liên của địch
trong đó có C trưởng c2 (khẩu đại liên này chúng đặt sau một ụ mối to, có khoét
một lỗ như lỗ châu mai đường kính khoảng 30- 40cm, ban đầu chỉ có một anh bị
thương, anh khác bò lên băng bó và cả hai hy sinh ở loạt đạn sau của địch, thấy
anh em như vậy C trưởng c2 tưởng là anh em bị thương, cho bắn hỗ trợ và anh bò
lên ứng cứu, nhưng không biết rằng đó là họng đại liên của địch). Những anh em
bị thương còn chiến đấu được, cũng đang nằm ẩn nấp sau các cây to đánh trả chờ
chi viện, anh Nghĩa Y tá c2 cũng bị thương vào mông, cũng đang cố gắng xoay người
và ném 2 quả lựu đạn về hướng khẩu đại liên của địch, thấy tôi anh chỉ tay về
hướng khẩu đại liên địch, và ngất xỉu, vì máu ra nhiều.
Phía
sau cách chừng 10m tôi thấy Thủ trưởng Năng Chính trị viên d1, cùng một số anh
em c1 chi viện lên, lực lượng này đã vòng sang bên hông và anh Nhân (hay gọi là
Nhân bầu) tiêu diệt khẩu đại liên của địch bằng 2 quả B41 liên tiếp, có 2 tên bị
xích vào khẩu đại liên chết tại chỗ (sau trận này anh Nhân phải về tuyến sau, vì
trận đó anh đã bắn hơn 20 trái B41, tai ù bị ra máu và sau đó xuất ngũ).
Đội hình tăng viện đã tiếp cận khu vực bị địch tấn công, và trận chiến đấu giằng co bắt đầu.
Khi C1
tiếp cận khu vực của C2, thì hỏa lực của ta bắt đầu chi viện về phía trước, tôi
luồn qua các khu bụi rậm, đưa anh em bị thương về nơi an toàn, 2 khẩu 12. 7 và
1 khẩu DKZ của C4 đặt ngay trên mặt đường bắn thẳng hướng trục đường, từ phía
sau cối 120 của C13 e95 cũng đã bắn chặn, hai bên đường và phía trước, lúc này
cả trận địa khói bụi mịt mùng, vị trí của C2 có phần dịu đi khi 12. 7 của ta bắn
quét vào phía trong, chúng quay sang tấn công hỏa lực ta trên trục đường, có
hai anh em 12. 7 hy sinh, C1 cũng bằng mọi giá chiếm lĩnh hai bên vệ đường nhằm
bảo vệ thương binh và liệt sĩ của ta cũng như tấn công địch. Nhiều tên địch
không hiểu sao vẫn ngoan cố tràn ra mặt lộ và một mất một còn với ta, và hầu
như bị 12. 7 của ta quét gọn, xác địch nằm bên vệ đường chỉ cách khẩu đội 12. 7
chưa đầy 10m.
Phía
trong sâu hai bên đường súng nổ quyết liệt, hỏa lực của hai bên giằng co nhau, cối
82 của địch vẫn còn rơi phía ngoài, phía bên phải đường lúc này, hầu như không
ngớt tiếng súng và phần nào chuyển hướng vào bên trong, một số anh em c3 d1 chi
viện cũng đã tràn ra đường truy quét những tên còn bám trụ dọc đường.
Toàn bộ
c1 và c3 của d1 bám giữ mặt đường, bảo vệ và giải quyết công tác thương binh tử
sĩ dưới làn đạn pháo của địch, tôi cùng b2 của c3 bám theo đường, tiếp cận với
vị trí nổ súng đầu tiên, cùng với một b của anh Siêu C1, địch vẩn còn một ít
khu này bắn trả về phía ta, và bằng hai mũi ta đánh chúng phải bỏ chạy (hình
như lúc này địch dồn lực lượng chống đỡ phía bên trong) Bốn liệt sĩ trinh sát của
ta nằm trên mặt đường, anh em hầu hết bị 12. 7, trong đó có người đồng hương của
tôi là trinh sát d1…một làn đạn 12. 7 ly quét ngang qua mặt đường, khi chúng
tôi nhào ra đưa anh em vào phía trong, đạn cày trên mặt đường rất gần, chúng vẫn
bắn rát vào đội hình ta, phía bên trái đường tôi thấy anh Siêu đang nhấp nha nhấp
nhỏm, bảo chúng tôi bám trụ lại đừng tiến lên, anh bám vào thân cây, chỉ cho một
chiến sĩ bắn về phía trước, hai quả B được bắn đi và toàn nổ trên cây (sau này
mới biết C1 phát hiện khẩu 12. 7 ly của địch đặt trên một cây bằng lăng khá to,
bắn xuống đội hình ta, chúng tôi cùng chiều nên không phát hiện) thêm khẩu 12. 7
vận động lên, chiếm giữ mặt đường và bắn sát mặt lộ về phía trước, hai quả B
chưa tiêu diệt được khẩu 12. 7 trên cây của địch, anh Siêu nhào ra đường chỉ mục
tiêu cho anh em 12. 7 bắn … một thằng Pốt bị treo trên cành bằng lăng đầu chúi
xuống đất và bị anh em ta tiêu diệt (thực ra nó bị thương do đạn B của c1, bị
xích vào khẩu 12. 7 nên không rớt xuống được, sau trận đánh ta leo lên và thu
khẩu súng, có 2 tên nữa chết úp mặt trên giá súng).
Trận địa
phía trong vẫn vang tiếng súng khốc liệt, các loại cối 82, 120, 12. 7 và DKZ của
ta bắn liên tục về hướng …quan sát c1 và c3, tôi biết hai C đang nỗ lực bám giữ
mặt đường, những xoay chuyển tình thế nhanh quá, tôi không kịp phán đoán ra
tình huống, tôi cố bám theo anh Thành C trưởng c3, và được biết phía trong bên
phải của đường, d3 đang đánh mạnh, và E đang lệnh cho các đơn vị kiên quyết bám
mặt đường đón chặn đường rút của địch.
Tiếng
súng bên phải đường càng lúc càng gần, và anh em C3 vận động lên phía trên, qua
khu vực các liệt sĩ trinh sát của ta, tiếng súng vẫn rộ và càng lúc càng khốc
liệt…
Địch vừa
bắn, vừa rút ra đường, với một lực lượng khá đông, ước chừng 40 -50 tên, hỏa lực
chúng khá mạnh, toàn là B và AT gây khó khăn cho anh em c1, vì bị khuất tầm
quan sát, bên này đường c3 tung hết lực lượng và hỏa lực, những tên địch hung
hăng ngoan cố dân dần bị tiêu diệt, ngay trên mặt đường giữa trưa nắng lửa. Cuộc
chiến giằng co trên mặt đường quyết liệt, chúng tháo chạy bất kể hướng nào mà
chúng có thể chạy được, khẩu 12. 7 của c4 d1 đặt trên đường bắn không tiếc đạn.
Vòng
vây khép lại. Ta làm chủ trận địa…
Trận chiến kéo dài hơn một giờ để lại nhiều suy nghĩ. Nhìn những anh em trinh sát ngã xuống, ở những loạt đạn đầu tiên của địch, anh em c2 bị chúng đánh áp đảo trong khoảng 5 phút đầu, gây nhiều thương vong, BCH C chỉ còn lại duy nhất một người. Địch nhào ra đường… khẩu AK báng gấp trên tay không thể làm gì được với hỏa lực của địch, bắn cày nát trên mặt đường. Lần đầu tiên trong đời lính, bắn một trận hết gần 2 cơ số đạn…không cần phải nghe kể, thấy người bị xích chung với súng…cảnh chạy thoát thân của địch bằng mọi giá…
Nhận xét
Đăng nhận xét