91. BIÊN GIỚI TÂY NAM - Trung sỹ
MỖI
VIÊN ĐẠN MỘT QUÂN THÙ - MỖI CÁI MÙNG MỘT CON CHÓ!
Đơn vị
lại nhận tiếp đợt tân binh. Anh em mới vào toàn quê vùng đồng bằng Nam bộ. Thêm
quân mới chắc lại chuẩn bị oánh nhau to rồi! Tiểu đoàn thực hành huấn luyện và bắn
đạn thật theo các bài bắn tổng hợp mới của Bộ tổng Tham mưu. Bia số một trong bài
bắn này không phải đen sì như bài một cũ mà là bia chị em nhỏ tí màu xanh rất
khó bắn, bia “thằng còm” số 7 lằng ngoằng… Kết hợp nằm bắn với vận động. Súng
thì quân khí trung đoàn mang xuống sau khi đã chỉnh chán chê. Trường bắn là cái
trảng ruộng nằm giữa đại đội 2 với tiểu đoàn bộ.
Tôi có
hỏi anh em mới vào là ở nhà đã bắn bài bắn này chưa? Hoá ra chúng nó cũng như
mình thời huấn luyện cũ. Bắn xong mỗi bài 1 cũ, đầu ruồi đội đít điểm đen cự ly
100m là lên đường sang đây ngay. Có ai ngờ đã choảng nhau ba năm liền rồi mà
bây giờ phải tập bắn lại. Hài hước thật! Chắc lính ta đổ đạn tìm chim nhiều quá
nên mới có bài bắn mới bổ sung này. Đang thiếu đồ nhậu, đây là một dịp tốt để
cá cược.
Xạ thủ
được chọn đại diện cho trung đội thông tin là anh Ky. Trung đội vận tải- bên
thách đấu là Bình vàng, tay thợ săn lão luyện. Chính cha ấy gần phum Kầm nom đã
bắn nhầm què tay thằng Hiệp híp và suýt đưa tôi về thế giới bên kia bằng loạt đạn
cách cái sọ này 15cm đứt dây võng. Mỗi trung đội chung độ một cái mùng huy động
của mấy thằng đoàn mới vào. Các bạn sẽ hỏi sao lại là mùng chứ không phải là tiền,
là túi Samit hay là cái gì khác? Xin thưa! Phải thực hành tập bắn lại, chưa chắc
mỗi viên đạn một quân thù. Nhưng mỗi cái mùng một con chó là cái chắc! Mùng mới
có khi được hai con. Dân bạn Campuchia theo Phật giáo (tiểu thừa), không ăn thịt
chó.
Những
năm đầu đánh vượt biên, hễ thèm món cờ tây thì ra dân xin họ cho ngay. Nhất bạch
nhì vàng, tam khoang tứ đốm cứ thế tha hồ mà chọn. Ở bên đó chó trắng là nhiều
nhất! Dần về sau này, nhu cầu cầy tơ của lính ta nhiều quá. Người ta còn mỗi một
con giữ nhà mà cũng có thằng mặt dày ra xin. Họ không cho nữa, muốn ăn thì đổi!
Chó bắt đầu lên giá!
Bộ đội
Việt nam đi qua phum bị bọn cẩu ghét cái mặt, cứ sủa gâu gâu ầm ĩ suốt! Đến bây
giờ thì giá mỗi con là một cái mùng không hơn không kém. Lính tiểu đoàn tự trở
nên đoàn kết hơn bao giờ hết. Hà hà! Cứ hai thằng ôm nhau nằm chung một cái
mùng, thừa ra một cái thì đem “mắc cho chó”.
Ngày “đấu
súng “cũng đã đến. Các cặp bắn khác thì không ai quan tâm mấy. Kết quả bắn cũng
bình thường. Đến cặp Ky – Bình vàng bước vào vị trí bắn, cả tiểu đoàn bộ xô vào
háo hức. Chúng nó ngồi ngang bờ ruộng ngong ngóng, cứ như chó ngồi xem tát ao.
Tôi
cũng thấy hồi hộp. Bình tĩnh nào anh Ky! Bắn bia số 1. Cái đầu ruồi ngọ nguậy. “Pằm!”,”Pằm
pằm! Pằm pằm!”. Loạt đầu anh Ky tắc cú, trừ một điểm. Hai loạt sau điểm xạ tốt.
Bình vàng thì qua loạt đầu suôn sẻ. Cả hai xách súng bắt đầu vận động lên phía trên.
Bia số 7 xuất hiện. Hai đấu thủ súng nổ nhịp đôi giòn giã. Sao Bình vàng tiến nhanh
thế kia? Lạ thật! Đúng lúc đó, cán bia số một trong tuyến bắn của Bình vàng gãy
gục. Chúng nó ồ lên cả lượt: “Phạm quy rồi!”.
Thằng
cha này khôn lỏi. Bia số 7 bắn dễ, hắn thấy trúng rồi thì quay sang quất đạn tiếp
vào bia số 1 cho chắc ăn con chó. Vận động lên gần thế thì trúng là đương nhiên.
Nhưng trời có mắt! Đạn bồi thêm trúng cả cán bia làm nó gãy gục, tố cáo kẻ gian
manh. Anh Nhương đắc chí ôm ngay hai cái mùng tại trận, lại còn chỉ tận mặt
Bình vàng: “Khôn ngoan chẳng lại với giời đâu con ạ!”. Cán bộ tác chiến trung
đoàn cùng theo dõi thao trường gọi Bình vàng lại chửi cho một trận vuốt mặt
không kịp.
Nhận xét
Đăng nhận xét