85. BIÊN GIỚI TÂY NAM - Trung sỹ
Ngày
29 Tết.
Như
ngày đầu tiên thời đi học được nghỉ hè, muốn nằm ngủ thật muộn nhưng hôm đó lại
chẳng thể ngủ được. Radio đang phát đi chương trình ca nhạc đón xuân Tân Dậu. Những
bài hát về mùa xuân bao giờ cũng gợi nhớ về cái Tết đầm ấm quê hương. Mấy con
heo tiêu chuẩn Tết sau vài trăm km tàu xe đói khát gần chết đang kêu như xé vải
dưới bếp anh nuôi. Anh Ky rủ tôi, lão Hoạch, Sơn ba tai đi đánh cá. Chúng tôi
chọn hủm suối ẩn dưới gốc cây táo dại nằm giữa khẩu đội DK. 82 và khẩu đội 12. 8mm.
Đoạn suối chỗ đó ngoặt hướng, có cây táo già, rễ cắm tua tủa xuống lòng suối đổi
dòng. Đã hai mùa mưa, con suối hung dữ xối nước thẳng vào chùm rễ vĩ đại ấy
nhưng không ăn thua gì. Đất có lở đi một chút nhưng cây táo vẫn đứng vững trong
tư thế nửa trên bờ, nửa dưới suối. Tàn lá xanh thẫm la đà, tầng trên tầng dưới,
đẹp hơn tất thảy những thế bonsai sau này mà tôi từng gặp.
Đồ nghề
chuẩn bị xong xuôi, tôi lẳng quả thủ pháo 6 lạng xuống đúng chỗ nước quẩn sâu
nhất. Ục! Tiếng nổ dội nước, vọt lên trên ướt cả tán cây rồi trút xuống rào rào.
Nhiều con văng cả lên bờ. Toàn cá bò to cỡ cườm tay vàng choé. Cá chết bị nước
đẩy, tuồn từ trong hốc cái vòm rễ ra đặc cả nước. Bốn thằng hì hụi hất cá lên bờ.
Một loáng đã đầy chặt hai cái bao dứa. Bọn tôi phải buộc túm ống quần dài vào
làm đồ đựng thêm. Bọn DK. 82 gần đấy thấy thế cũng lội xuống đánh hôi. Bì bõm một
lúc cũng được cả yến. Thằng Hùng lé bỗng la toáng rồi nhảy lò cò lên bờ. Nó dẫm
phải một con cá lớn. Cái gai trên kỳ lưng nhọn hoắt xuyên thấu gan bàn chân. Thằng
Mẫn cõng vội nó về quân y tiểu đoàn lấy panh gắp mãi mới rút ra được. Kiểu này
mất Tết là cái chắc rùi!
Nhớt
cá bò rất độc, gây sốt, buốt đến phát sốt phát rét. Cả bọn thấy thế cũng đâm
ngán, chỉ đứng rình xem con nào lớn mới vớt. Cá từ trong cái hốc vực ấy vẫn
tuôn ra. Cá tụ ở đây kinh khủng quá! Rặt một loại cá bò! Dường như dưới đó có một
cái hang ngầm sâu thẳm. Tôi chạy về gọi chúng nó ra phụ khiêng. Có đến hơn hai
tạ cá, phải đổ ra nền đất, dùng xẻng chia cho các trung đội trong tiểu đoàn bộ.
Cá bò nấu canh chua lá giang với ớt ăn mát quên sầu. Cho bõ những ngày soi đèn
đêm vụt tắc kè, vụt nhái. Lòng chợt chùng xuống, nhớ những đồng đội đã từng
chung nhau điếu thuốc, chung nhau bát nước sâm rừng. Phải chi có cách gì mang
cho chúng nó tất chỗ cá này!
Ngày
30 Tết Tân dậu
Ngồi
phụ cắt, tết lá dừa cùng anh Bình cháo dựng cổng chào cho tiểu đoàn bộ. Mỗi đại
đội phải dựng một cổng để đón năm mới. Chiếc cổng xương tre, ngoài đan bằng những
tàu lá dừa xanh rất khéo, trông thật đẹp mắt. Đường đi lối lại đã được rẫy cỏ
phong quang. Ngày cuối năm, ai cũng cố bận túi bụi. Các trung đội lo chỉnh
trang nhà cửa lán trại, lo cải thiện kiếm mồi, kiếm rượu đãi khách. Trung đội
thông tin còn lên kịch bản, phân công nhau thằng trước thằng sau xa luân chiến
sao đó, để mai khi khách đến sẽ không còn đường về. Không cho “chúng nó” thoát
là mục tiêu tối thượng! Thiếu gì thì thiếu, nhất định không thể thiếu rượu.
Thằng
Vỹ, thằng Ban trố mang thỏ ra suối lột da. Đêm qua lão Nhương với T lé đội đèn
đi bắn được 7 con. Loại thỏ này ngoài trảng ven rừng rất nhiều. Chúng tôi đi cắt
tranh thỉnh thoảng vẫn gặp cả bầy thỏ con bằng nắm tay. Trông chúng giống như
những cục bông xám lăn tròn trên mặt đất. Giống thỏ ngày rằm, trăng sáng rất
say đèn. Dưới đại đội 1, Chính tréc với thằng Căn đêm vác gậy dài đi đập cũng
chết cả lố. Thế mà lúc xách mấy con thỏ nát về, mặt hai thầy trò nó vên vên thấy
ghét, cứ như bắn được heo độc!
Bọn đại
đội 2 lên cho chúng tôi miếng thịt mễn. Ngoài suất đương nhiên của Ban chỉ huy
tiểu đoàn, bao giờ trung đội thông tin cũng phải có phần tử tế. Thói “tham nhũng”
do độc quyền hẳn có từ thời đó! Vì nếu không có suất thì từ lần sau đừng có mà
lên đây nài nỉ xin pin thải về lắp đèn đi săn. Cắt ngay! Đó là một thí dụ sinh
động về chữ “móc ngoặc” thời bao cấp. Có đi có lại mới toại lòng nhau! Chẳng ai
chấp nhận một cái tương lai không có mình ở trong ấy, thế thôi!
Nhận xét
Đăng nhận xét