89. Hồi ký chiến trường - Vũ Trung Kiên
Ngày
19/04/1974, trung đoàn đã sử dụng đại đội đặc công 25 đánh đồn Gò Bói, với lối
đánh “ Táo bạo” của bộ đội đặc biệt tinh nhuệ do đại đội trưởng Vũ Huy Thục trực tiếp chỉ huy, trong vòng 20 phút, C25 đặc
công đã làm chủ đồn Gò bói. Mặc dù đã gần 40 năm trôi qua nhưng diễn biến và kết
quả trận đánh vẫn còn như in trong tâm trí người CCB của Trung đoàn 207 người
trực tiếp tham gia trận đánh.
Anh chính là Phạm Văn Thông.
Theo
anh Thông nhớ lại, Gò bói là một đồn kiên cố được trấn giữ bởi 1 đại đội bảo an,
tăng cường và 2 khẩu pháo 105 ly, đồn này làm nhiệm vụ án ngữ đường chuyển quân
và khí tài của ta xuống miền Tây Nam bộ, đồn hình chữ nhật, kích thước 80x 60m,
ngoài ra còn có 3 đồn tua, đồn có 7 lớp rào, ngoài cùng là 4 lớp rào kẽm gai
đơn, tiếp đến là hàng rào cũi lợn, và hào sâu khoảng 2m, rộng 4m, dưới hào là
hàng rào bùng nhùng, và hàng rào cuối cùng ở mép thành là hàng rào bằng cây
tràm, cao 3m. Sau hơn 3 tháng trinh sát, C25 về trên đất Campuchia lập sa bàn
đánh thử.
Đêm
ngày 19.04.1974, ta quyết định đánh đồn Gò bói.
Phía ta sử dụng hai mũi, mũi 1 gồm 8 chiến binh, do Đ/C Vũ Huy Thục làm
mũi trưởng, Đ/C Sái văn Khanh làm mũi phó, mũi này có Đ/C Phạm văn Hừu mang bộc
phá lệnh nặng 2kg thuốc nổ TNT với 4 kíp nổ số 10, mũi số 2 gồm 7 chiến binh, do
Đ/C Vũ Chí Nghiêm làm mũi trưởng, Đ/C Nguyễn văn Trụ làm mũi phó. Ngoài ra còn
một đội dự bị do Đ/C Phạm Hữu Dần chỉ huy, sau khi tất cả các chiến binh, lọt
vào trong bốt, Chỉ huy trưởng Vũ Huy Thục kiểm tra tất cả các vị trí và bắt tay
với mũi 2.
Đúng 1g45 phút sáng ngày 19/ rạng ngày 20/04/1974, chỉ huy Vũ Huy Thục ra lệnh nổ súng, lệnh nổ súng được phát ra bằng 1 loạt đạn AK, tiêu diệt 2 tên lính gác trên nóc lô cốt đầu cầu của Đ/C Sái văn Khanh, tiếp theo là quả bộc phá lệnh nặng 2kg phát ra tiếng nổ long trời, tiêu diệt ngay sở chỉ huy và hệ thống liên lạc của địch, và rồi tiếp theo là tiếng nổ ran đồng loạt của thủ pháo, tại tất cả các vị trí trong đồn giặc, khoảng 20 phút sau, các chiến binh lần lượt thoát ra cửa mở về phía sau, bất ngờ, một khẩu đại liên từ đồn tua bắn chéo, cản đường rút của ta, Đ/C Vũ huy Thục, là người ra cuối cùng, yêu cầu B40 bắn vào đồn tua, nhưng tiếng ra lệnh của Đ/C vang lên trong đêm, địch phát hiện ra vị trí và hướng về đó bắn, làm Đ/C Thục, Trạch hi sinh tại chỗ, Đ/C Khanh bị thương vào đùi (sau này nghe cở sở báo lại), Khi về đến vị trí tập kết, kiểm lại thấy thiếu 5 người, Đ/c Dần lệnh cho đội dự bị quay lại tìm, thì chỉ thấy hai người đã hi sinh là Anh Thục Đại đội trưởng bị đạn vào ngực, nằm vắt qua hàng rào đầu quay về hướng bắc, khẩu súng ngắn còn treo trên tay, với chiếc đồng hồ vàng Omega do chính ủy trao cho lúc vào trận, anh Trạch xạ thủ B40, bị mất một mảng sau gáy.
Còn 3 người không thấy đâu là anh
Sái văn Khanh, anh Kiệm và anh Trường, 3 ngày sau anh Trường và anh Kiệm tìm về
đến đơn vị, thì ra anh Trường bị thương vào mặt, không nhìn thấy đường, anh Kiệm
dìu ra, nhưng bị lạc lối, sau đó được dân che chở rồi đưa về đơn vị, còn anh
Khanh bị thương, anh bò ra nhưng lại lạc vào ấp, sáng hôm sau địch bắt được và
giết chết ngay.
Nhận xét
Đăng nhận xét